Chương
Mà tất cả những thứ này đều là công lao của Phạm Nhật Minh.
Phạm Nhật Ming nghe Nguyễn Khánh Linh nói như vậy, trong lòng cũng cảm thấy có hơi vui sướng.
Có lẽ là do được người phụ nữ của mình tán thành, đây là ước mơ tha thiết của mỗi người đàn ông, ngay cả Phạm Nhật Minh cũng không ngoại lệ.
Sau đó Phạm Nhật Minh tiếp tục xem báo, còn Nguyễn Khánh Linh cũng tiếp tục đọc tài liệu.
Lúc này, Amber nãy giờ vẫn chưa xuất hiện, giờ đang đẩy cửa đi vào phòng. Anh ta nhìn thấy người đàn ông đang ngồi trên sô pha, khí chất tự phụ kia đầu tiên.
Mặc dù vừa nãy Nguyễn Khánh Linh đã nói anh ta không cần quá khách khí với Phạm Nhật Minh, nhưng Amber vẫn khom lưng chào anh theo bản năng, rồi lúc này mới đi đến trước bàn làm việc của Nguyễn Khánh Linh.
Anh ta cầm một túi hồ sơ trong tay, đặt lên bàn Nguyễn Khánh Linh.
Amber nói: “Chủ tịch, đây là ảnh chụp của cô. Cô nhìn xem có được không, nếu được thì có thể quyết định chọn luôn.”
Phạm Nhật Minh cũng ở cùng phòng nên đương nhiên cũng nghe thấy lời anh ta nói.
Anh khó hiểu, Nguyễn Khánh Linh chụp ảnh gì cơ? Sao anh cứ cảm thấy việc này có liên quan đến công ty thế nhỉ?
Vì thế Phạm Nhật Minh lập tức đứng dậy, đứng bên cạnh Amber, hỏi: “Ảnh chụp gì cơ?”
Nguyễn Khánh Linh vừa nghe thì lập tức muốn giấu những ảnh chụp này đi, nhưng tốc độ của cô không nhanh bằng Phạm Nhật Minh. Cô vừa mới duỗi tay ra thì anh cũng đã cầm lấy túi hồ sơ trong tay Amber.
Phạm Nhật Minh nhanh chóng lấy ảnh chụp trong túi ra.
Toàn bộ đều là ảnh chụp của Nguyễn Khánh Linh, trong đó có đủ loại tạo hình, phong cách khác nhau. Gương mặt của Nguyễn Khánh Linh thể hiện được rất nhiều phong cách, tuy nhiên nhìn qua thì những bức ảnh này cũng không giống ảnh chụp nghệ thuật thông thường.
Bởi vì trên tất cả các bức ảnh, cô đều đeo trang sức của DR.
Lại thêm chuyện lúc trước cô từng nói với anh là muốn đổi người phát ngôn của DR, vậy nên hiện giờ cô chính là người phát ngôn của DR sao?
Phạm Nhật Minh đoán ra rất nhanh.
Nhưng không biết nghĩ tới cái gì, sắc mặt người đàn ông này khẽ thay đổi, cảm giác như mây đen giăng đầy trước khi mưa gió đến.
Nguyễn Khánh Linh cũng đã nhìn ra, Phạm Nhật Minh đang tức giận.
Hơn nữa cô cũng có thể đoán được lý do mà anh tức giận.
Có điều, hiện giờ đang ở trước mặt Amber nên cô cũng không tiện mở miệng. Vì thế, Nguyễn Khánh Linh đành phải nói với Amber trước: “Được, tôi biết rồi. Anh ra ngoài trước đi, tôi xem ảnh xong sẽ trả lời anh sau.”
“…Ồ, được.”
Amber không hiểu ra sao, không quá hiểu tình hình trước mắt là gì.
Lúc trước Nguyễn Khánh Linh còn thúc giục chụp ảnh và lấy kết quả nhanh lên, ai ngờ giờ anh ta mang ảnh chụp đến cho cô rồi, cô không vội vàng nữa sao?
Hơn nữa, sao anh ta cứ cảm thấy người đàn ông đang đứng bên cạnh mình đang tỏa ra khí thế lạnh lùng, đến nỗi lông tơ trên người anh ta đều dựng đứng cả lên, trực giác không muốn ở lại đây nữa.
Vì thế Amber đành phải ôm mối khó hiểu trong lòng, đồng ý rồi sau đó đi ra khỏi phòng làm việc.