Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

chương 1535

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Thực ra thì chỗ làm việc của anh ta cũng ở trong này, nhưng nếu vừa nãy Nguyễn Khánh Linh đã bảo anh ta ra ngoài, Amber cũng loáng thoáng đoán ra được là vợ chồng hai người bọn họ đang có chuyện muốn nói.

Đương nhiên anh ta sẽ không tiếp tục đứng ở đây nữa, nên liền nhấc chân rời khỏi đây.

Sau khi Amber đi khỏi, Nguyễn Khánh Linh lập tức đứng khỏi vị trí, đi đến trước mặt Phạm Nhật Minh, gương mặt mang theo nụ cười thấp thỏm, nói: “Ông xã, anh nghe em giải thích đã.”

“Giải thích vì sao em vừa làm chủ tịch lại vừa làm người phát ngôn sao?”

Phạm Nhật Minh nhìn cô, giọng nói bất tri bất giác mang theo một chút chán nản hận sắt không thành thép.

Rõ ràng anh đã nói với cô là không cần phải vất vả như vậy, không tốt cho cơ thể, đặc biệt là trong bụng cô đang có em bé.

Nhưng cô lại coi những lời nói này của anh lại như gió thoảng quan tai, gần như cô không hề chịu tiếp thu vào đầu.

Không chỉ như vậy, Nguyễn Khánh Linh lại kiêm chức làm người phát ngôn.

Cô không yêu quý thân thể mình thì thôi đi, cho dù Phạm Nhật Minh có đi dung túng cho cô thế nào đi nữa thì lần này cũng không nhịn được tức giận.

Giọng nói chuyện tất nhiên không ôn hòa như bình thường.

Nguyễn Khánh Linh nghe anh nói những lời này, bẹp bẹp miệng, cô cũng biết là mình sai rồi, nhưng đã đồng ý làm người đại diện là chuyện lúc trước, cô cũng thật không ngờ, ngày hôm qua sẽ động thai.

Cô cũng có nghĩ tới việc tìm người đại diện lần nữa.

Thế nhưng tìm lại người đại diện đâu phải chuyện dễ dàng? Đã phải thương lượng tốt giá cả, lại phải lo lắng hiệu ứng lưu lượng của đối phương, huống chi, lần này cô lại là đầu tàu để cho DR dựa vào, cô nhất định phải đánh tốt, không thể thua, bất kỳ cái gì có chút khả năng dẫn đến thất bại cô cũng không thể dễ dàng tha thứ.

Cho nên, dưới sự lo lắng, cô vẫn quyết định sẽ tự mình hoàn thành bộ sưu tập trang sức quý này trước, sau đó sẽ có nhiều thời gian tìm người đại diện.

Nguyễn Khánh Linh khẽ kéo tay áo người đàn ông, nhỏ giọng nói: “Không phải như thế, em là muốn tìm người đại diện mới, thế nhưng phải tìm được người thích hợp quá khó khăn, cách ngày công ty tuyên bố sản phẩm mới quá gấp, cho nên em chỉ có thể tự mình làm.”

“Vậy em có nghĩ tới thân thể của em cho phép em làm không, em ôm tất cả mọi chuyện lên trên đầu mình à?”

“…Em còn tưởng rằng mình có thể, cũng thật không ngờ ngày hôm qua lại…”

Nguyễn Khánh Linh bị Phạm Nhật Minh răn dạy thì vô cùng tự trách, cũng đang tự kiểm điểm hành động theo cảm tính của mình.

Nhưng bây giờ chuyện đã đồng ý, cô cũng không có thể cứ như vậy thay đổi.

Cho nên, Nguyễn Khánh Linh vẫn muốn thuyết phục Phạm Nhật Minh, ít nhất để cho cô hoàn thành bộ sản phẩm mới quý một rồi lại nói.

Thế là, cô gái chủ động khoác lấy tay anh, cô ôm thắt lưng người đàn ông, khuôn mặt nhỏ chôn ở trong ngực anh, Phạm Nhật Minh rất cao, cho dù cô có ngửa đầu thì chỉ cần anh không cúi đầu, cô cũng chỉ có thể thấy được cái cằm như điêu khắc của anh.

“Ông xã, xin lỗi, em biết em không nên tạo cho mình nhiều áp lực như vậy, em cũng biết rõ anh rất lo lắng cho em, em cam đoan với anh, sau khi chụp hết bộ sản phẩm mới quý một này thì em sẽ dừng lại.”

Nguyễn Khánh Linh thề thốt son sắt, trên mặt cũng là mang vẻ tươi cười nịnh nọt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio