Chương
Bỗng nhiên, các cô ấy phát hiện, người đàn ông kia di chuyển, anh nhấc chân, bước nhanh tới sợi dây căng ở vạch đích, lúc anh đi đến, đúng lúc có một thân hình nhỏ nhắn xinh xắn chạy tới chỗ anh.
Nguyễn Khánh Linh được Phạm Nhật Minh ôm chặt lấy, cô dựa cả người vào người đàn ông theo bản năng.
Với hàng động dựa dẫm theo bản năng của cô, trái tim của Phạm Nhật Minh không khỏi mềm nhũn, hai tay anh hơi nâng Nguyễn Khánh Linh lên, khoác thêm áo khoác cho cô.
Giờ phút này, mọi người nhìn thấy cảnh này, trong nháy mắt vừa hâm mộ vừa kinh ngạc.
Trời ạ, người đàn ông vô cùng vô cùng đẹp trai kia, vậy mà có thể yêu thương một người con gái như thế.
Hơn nữa, ánh mắt anh nhìn cô gái kia, khiến rất nhiều người toàn thân tê dại… Nếu anh dùng ánh mắt ấy nhìn mình, thì muốn các cô làm gì cũng được…
Nguyễn Khánh Nga đứng trong đám đông cũng nhìn thấy cảnh này, cô ta tức đến đỏ mắt!
Nguyễn Khánh Nga cũng thấy Nguyễn Khánh Linh đang cùng Lê Tuấn chạy đến vạch đích. Nhưng khi anh ta thấy cảnh Khánh Linh lao thẳng vào lồng ngực Phạm Nhật Minh thì vẻ mặt liền trở nên cô đơn, mất mát.
Anh ta đành rủ mắt xuống rồi lặng lẽ rời đi.
Đối với Nguyễn Khánh Nga đang chủ động tiến đến muốn đỡ, anh ta lại làm như không thấy, thậm chí còn vòng qua cô ta, một mình đến bên ghế ngồi xuống nghỉ ngơi. Anh ta cúi đầu, mặc kệ mọi thứ xung quanh.
Nguyễn Khánh Nga theo sau Lê Tuấn nhìn thấy anh vì Nguyễn Khánh Linh mà đau khổ như thế thì mắt cũng đỏ lên. Đỏ vì Lê Tuấn đối xử lạnh lùng với cô ta, cũng vì Nguyễn Khánh Linh có thể cùng lúc được hai người con trai ưu tú như vậy yêu thích.
Mà thậm chí, cũng là vì kế hoạch của cô ta đã không thể thành công.bg-ssp-{height:px}
Tại sao chứ!
Nguyễn Khánh Linh đột nhiên dùng đôi mắt căm hận nhìn Nguyễn Khánh Linh. Cô ta nhìn chằm chằm vào bóng lưng cô như một con kền kền đang nhìn vào miếng thịt thối vậy, chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống!
Có thể là vì ánh mắt của cô ta quá nóng bỏng và hận thù, nên Nguyễn Khánh Linh không khỏi cảm thấy lạnh toát sống lưng.
Cô nhìn về phía sau theo bản năng, rốt cuộc lại nhìn thấy Nguyễn Khánh Linh đang nhìn mình đầy giận dữ.
Phạm Nhật Minh thấy Nguyễn Khánh Linh xoay đầu thì cũng xoay theo, nên đương nhiên cũng nhìn thấy Nguyễn Khánh Nga, gương mặt vốn đang dịu dàng bỗng trở nên u ám.
“Cô ấy nhìn mình làm gì nhỉ?”
Nguyễn Khánh Linh thấy hơi lạ nên không khỏi tự hỏi.
Tuy cô biết Nguyễn Khánh Nga không thích mình, nhưng lúc trước nếu cô ta thấy cô thì cũng không biểu hiện lộ liễu như vậy, cùng lắm là khinh thường cô thôi. Nhưng dáng vẻ của cô ta hôm nay lúc nhìn cô, cái ánh mắt đó giống như là muốn ăn tươi nuốt sống cô luôn vậy đó.
Phạm Nhật Minh im lặng, anh quan sát Nguyễn Khánh Linh, thấy cô đã khỏe hơn đôi chút thì mới đỡ cô qua ghế ngồi nghỉ ngơi, rồi kêu chú Hùng qua chăm sóc cô.
Nguyễn Khánh Linh thấy Phạm Nhật Minh muốn rời đi thì không nhịn được mà kéo tay anh hỏi: “Anh phải đi đâu sao?”