Chương
Nguyễn Khánh Linh thì thầm với lòng mình, ngay sau đó cô cố gắng dựng lại tinh thần, bắt đầu chuẩn bị bữa sáng.
Lúc hai người bọn họ dùng cơm, Phạm Nhật Minh phát hiện tâm trạng của Nguyễn Khánh Linh có chút suy sụp, ăn cơm cũng không tập trung, cứ cầm lấy đôi đũa, chốc chốc lại chọc vào hạt cơm trong bát.
Nhưng anh cũng không cố hỏi nguyên nhân gì.
Mãi cho đến khi anh uống một ngụm trà sữa, lông mày hơi nhíu. Anh bỏ cốc xuống, nhìn Nguyễn Khánh Linh hỏi: “Sao lần này với lần trước có vị không giống nhau?”
Lời vừa dứt, Nguyễn Khánh Linh liền tỉnh táo lại, nhìn cốc trà sữa, hỏi: “Hả? Không phải chứ, trà sữa lần này với lần trước đều có cách làm giống nhau mà.”
“Vị không giống nhau lắm, em uống thử xem.” Phạm Nhật Minh nói.
Nguyễn Khánh Linh bê cốc lên uống một ngụm, bất giác chau mày: “Sao lại ngọt thế này?”
Cô không nhịn được cầm cốc trà sữa trong tay nhìn hai cái. Chẳng lẽ nào, lúc cô làm lại lấy nhầm đường thành muối?
Nguyễn Khánh Linh lại uống thêm một ngụm, lần này cô mới xác nhận, chắc chắn là bỏ nhầm gia vị rồi.
Vì thế cô có chút ngại ngùng nhìn Phạm Nhật Minh, nhỏ giọng nói: “Buổi sáng lúc tôi làm, cho nhầm đường vào mất rồi.”
“Hay là tôi làm lại cho anh cái khác nhé? Dù sao cũng nhanh thôi.”
Nguyễn Khánh Linh vừa nói vừa định đứng lên đi vào bếp, nhưng lại bị Phạm Nhật Minh ngăn lại: “Không cần đâu.”
“Vậy…vậy được thôi.” Cô nhìn vào sắc mặt của anh, càng nghĩ càng thất vọng, sao đến chút chuyện cỏn con này mà cô cũng không làm tốt.
Lúc này Phạm Nhật Minh gọi cô một tiếng: “Khánh Linh.”bg-ssp-{height:px}
“Hả?”
Nguyễn Khánh Linh nhìn anh.
Phạm Nhật Minh dùng ánh mắt ra hiệu cô ngồi xuống, không biết vì sao, khi Nguyễn Khánh Linh nhìn vào đôi mắt sâu như biển của anh lại cảm thấy sự nông nổi của cô khi nãy trong phút chốc liền bĩnh tĩnh hẳn.
Cô ngồi xuống.
“Trong lòng em có chuyện gì à?”
Tuy là một câu nghi vấn nhưng lời mà Phạm Nhật Minh nói ra lại mang ngữ khí mười phần khẳng định.
Nguyễn Khánh Linh nhìn anh, lại bất giác cầm lấy đũa chọc vào bát cơm, không nói chuyện.
Nhưng cô có phản ứng như vậy càng khiến Phạm Nhật Minh thêm chắc chắn.
Hai người im lặng một lúc, sau đó giọng nói của anh vang lên một lần nữa: “Là bởi vì Hồ Phi?”
Nghe thấy tên của Hồ Phi, Nguyễn Khánh Linh không nhịn được nữa, cuối cùng cô ngẩng đầu lên nhìn Phạm Nhật Minh, sau đó đành phải gật đầu: “Đúng vậy, tôi lựa chọn giải trí Big Fish, sáng nay lúc gọi điện cho anh ấy, tôi cảm thấy anh ấy không vui lắm.”
Thật ra trong lòng Nguyễn Khánh Linh rất hy vọng có cách nào để giải quyết được chuyện này.
Dù sao trước đây Hồ Phi giúp đỡ cô nhiều như vậy, kể cả anh ấy không có ý định gì với cô, nhưng ít nhất, lúc đấy anh ấy thật sự muốn giúp đỡ cô.