Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

chương 507

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Ai vừa quấy rầy chuyện tốt của anh thế?

Nhưng khi bắt gặp ánh mắt của Lăng Huyền thì vẻ âm trầm trong đôi mắt anh bèn biến mất.

“Khánh Linh, cậu đừng trốn nữa, tớ nhìn thấy hết rồi, cậu ra đây đi.”

Giọng nói oang oang của Lăng Huyền lúc nào cũng khiến Nguyễn Khánh Linh cảm thấy mừng rỡ. Cô không đoái hoài đến sự xấu hổ vừa rồi nữa mà thò đầu ra từ cánh tay anh rồi nhìn Lăng Huyền đang đứng cách đó không xa mà hỏi: “Huyền hả, sao cậu lại tới đây?”

Cô và Lăng Huyền đã không gặp nhau một thời gian dài rồi. Lần trước cô đến trường tìm Lăng Huyền nhưng không tìm được cô ấy, cũng không biết gần đây cô ấy đang làm gì nữa.

“Con ngốc này, cậu bị thương như thế nên tất nhiên là tớ phải tới đây thăm cậu rồi.” Nói xong, Lăng Huyền đi về phía trước rồi đặt túi đồ ăn vặt mà cô ấy mua cho Nguyễn Khánh Linh lên tủ đầu giường. Cô ấy nhìn cô gái nhỏ bé, xinh xắn đang nằm trong vòng tay Phạm Nhật Minh thì vừa vui mừng cho cô vừa không kìm được sự hâm mộ của bản thân đối với hai người họ.

Dáng vẻ bây giờ của Nguyễn Khánh Linh y hệt dáng vẻ những ngày xưa của cô ấy…

“Tớ mua cho cậu mấy món đồ ăn vặt mà cậu thích này, lúc muốn ăn thì có thể lấy ra ăn được rồi nhé.”

Nguyễn Khánh Linh cười rồi trả lời: “Ừ, tớ biết rồi.”

Phạm Nhật Minh ngồi im lặng một lúc nghe hai người nói chuyện trên trời dưới đất, anh có thể cảm nhận được Nguyễn Khánh Linh thực sự rất vui, đến mức mà khuôn mặt nhỏ nhắn của cô cũng tỏa ra ánh sáng. Thế nên anh đứng dậy rồi nói với hai người: “Anh ra ngoài xử lý vài chuyện, hai người cứ nói chuyện đi nhé.”

Lăng Huyền và Nguyễn Khánh Linh gật đầu cùng lúc, ngay sau đó ánh mắt của Phạm Nhật Minh lại đặt lên người Nguyễn Khánh Linh: “Có chuyện gì thì gọi điện thoại cho anh đấy, em biết chưa?”

“Vâng ạ, em biết rồi.”

Ra khỏi phòng bệnh, vẻ dịu dàng và ấm áp trên mặt anh biến mất ngay tức khắc.

Tối hôm qua lúc Khánh Linh xảy ra chuyện, anh không có thời gian để truy cứu xem đây chỉ là tai nạn không may hay là có kẻ rắp tâm hãm hại cô.

Nhưng hôm nay lúc về nhà nghỉ ngơi, anh mới bắt đầu cảm thấy nghi ngờ, Khánh Linh đâu còn là một đứa trẻ nữa, sao cô có thể đi cầu thang mà ngã đến mức như vậy được? Nên tám mươi phần trăm là người của công ty giải trí đã ra tay hãm hại cô.

Không cần biết kẻ đó là ai, chắc chắn anh sẽ không bỏ qua dễ dàng như thế đâu.

Hách Huy Hoàng đang ở công ty thì đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại.

“Cậu đã tìm được người làm Khánh Linh bị thương chưa?” Phạm Nhật Minh đi thẳng vào vấn đề.

Hách Huy Hoàng nghe thấy anh hỏi vậy thì nhịp tim của anh ta khẽ đập loạn lên, trong lòng thì trào dâng một cảm giác bất an mà anh ta không thể giải thích được.

Thực ra anh ta cũng đã lường trước được chuyện này rồi.

Vốn dĩ Hách Huy Hoàng đã nghĩ là trước tiên sẽ không nói cho Phạm Nhật Minh biết chuyện này vì lỡ như anh không giữ được lý trí mà ra tay với Phó Hà San thì công ty của anh ta ít nhiều gì cũng sẽ gặp rắc rối, vì dù sao thì đây cũng là chuyện phát sinh trong nội bộ công ty mà.

Lúc đó anh ta mất não hay sao nên mới muốn giấu Phạm Nhật Minh. Ai ngờ ngay hôm sau anh đã biết chân tướng sự việc rồi…

Thôi bỏ đi, dù sao thì ban đầu Hách Huy Hoàng cũng không ôm hi vọng rằng có thể lừa Phạm Nhật Minh lâu dài được. Thế nên Hách Huy Hoàng trả lời: “Tôi điều tra ra rồi, là một người mẫu tên là Phó Hà San. Tôi đã chấm dứt hợp đồng với cô ta đồng thời cũng giao nộp đoạn video mà cô ta đẩy Khánh Linh xuống cho cảnh sát rồi, sẽ trả lại sự công bằng cho Khánh Linh sớm thôi.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio