Chương
Ngoài trời lất phất mưa phùn, Khánh Linh yên lặng ngồi trên giường nhìn ra ngoài cửa sổ như đang suy nghĩ điều gì.
Sau vài ngày không gặp, anh ta càng thấy cô trở nên nhã nhặn, lịch sự và ôn nhu, chỉ có điều, dường như cô ngày càng gầy, quần áo hàng ngày cô mặc đều là anh ta chọn lựa và may dựa theo sở thích của hắn.
Cô đúng là được tạo hóa ưu ái khi ban tặng cho vẻ đẹp như vậy, cho dù là quần áo gì, chỉ cần cô mặc vào đều có vẻ đẹp khác thường.
“Đang nghĩ vậy gì?”
Hàn Văn Trịnh đột nhiên lên tiếng và đi về phía cô.
Anh ta tinh ý nhận ra sự hoảng sợ của cô khi nhìn thấy anh ta.
Anh ta đáng sợ vậy à…
Vẫn như ngày trước, Nguyễn Khánh Linh không lên tiếng đáp lại anh ta.
Hàn Văn Trịnh cũng không vì thế mà nổi giận, anh ta thản nhiên ngồi xuống bên cạnh Nguyễn Khánh Linh đưa cho cô một cái túi.
“Tôi có quà tặng cho cô đây.”
Nguyễn Khánh Linh nhíu mày liếc anh ta một cái, không có ý muốn nhận.
Bỗng nhiên Hàn Văn Trịnh bật cười, tự tay mở túi ra cho cô xem, từng tấm hình bên trong rơi xuống trước mặt cô.
Nhân vật chính của những tấm ảnh cùng là một đôi nam nữ, trên ảnh bọn họ dù nhìn ở góc độ nào cũng cực kỳ thân mật, giống như thần tiên quyến nữ, yêu nhau sâu đậm.
Hàn Văn Trịnh nhân cơ hội nhẹ giọng nói bên tai cô: “Bảo bối, thấy không, trong khi cô mất tích thì Phạm Nhật Minh đang làm gì nhỉ? Anh ta không đi tìm cô mà đang bận chuyện yêu đương với Hà Thanh, anh ta đã quên mất sự tồn tại của cô rồi…”
Nói dứt lời, anh ta quan sát Nguyễn Khánh Linh, thế nhưng trông cô không hề có biểu cảm đau khổ như anh ta nghĩ mà khóe môi còn hiện lên nét cười trào phúng.
Thật ra, Nguyễn Khánh Linh không hề tin vào mấy… bức ảnh chụp này.
Theo như cô biết thì Phạm Nhật Minh không phải người như vậy, những bức ảnh này khả năng cao là đã bị đụng tay đụng chân vào rồi, không phải do dàn dựng thì cũng là photoshop.
Không hiểu sao, Hàn Văn Trịnh lại cảm thấy tức giận, anh ta híp mắt nhìn cô.
Nhưng sau khi bình tĩnh lại, anh ta có chút ngạc nhiên với phản ứng vừa rồi của bản thân đồng thời sự hứng thú với người tên Nguyễn Khánh Linh này càng tăng thêm.
Người này có thể làm anh ta tức giận một cách dễ dàng như vậy sao?
Nguyễn Khánh Linh không có phản ứng gì, trái lại càng làm dậy lên sự hứng thú từ anh ta.
Đối với người phụ nữ không thuộc về mình thì người đàn ông sẽ cực kỳ cố chấp, huống chi Nguyễn Khánh Linh này lại xinh đẹp như hoa, có mông có ngực như vậy.
Hàn Văn Trịnh càng thêm quyết tâm muốn chinh phục được Nguyễn Khánh Linh, thế nhưng chuyện này không phải một sớm một chiều mà được.
Anh ta không thích ép buộc người khác, tự nguyện thuận theo mới là thứ anh ta muốn.
Nếu không anh ta đã có cách chiếm được Nguyễn Khánh Linh từ lâu, nhưng như vậy thì cũng không chiếm được linh hồn cô. Anh ta không thích như vậy.