Chương
Nhìn thấy Phạm Nhật Minh không mở miệng, Giang Đức lại mang theo dò xét mà cất tiếng hỏi: “Cho nên, Nhật Minh, chúng ta đã ra tay chưa?”
Vốn dĩ là Phạm Nhật Minh đã từng bày tỏ với Giang Đức rằng anh có ý muốn phá hủy Tập đoàn nhà họ Nguyễn, nhưng mà bọn họ vẫn còn chưa dùng sức tấn công, Tập đoàn nhà họ Nguyễn kia đã tự mình sụp đổ trước, điều này đối với bọn họ mà nói, không thể nghi ngờ gì nữa, chính là tặng không đến miệng một miếng thịt béo.
Chỉ có điều là, Phạm Nhật Minh vậy mà lại ngoài dự tính lắc đầu, tay của anh kê ở trên bàn mặt bàn, ngón tay từng nhịp lại từng nhịp thả rơi xuống, tiết tấu chậm chạp, trầm thấp mà giàu có khiến cho lòng người không tự chủ được mà đi theo tiết tấu từ ngón tay của anh.
“Trước hết tạm thời không ra tay, chờ tin tức của tôi.”
Phạm Nhật Minh nói.
Lúc này, Nguyễn Khánh Linh ở trong phòng của mình, cô nhàn rỗi đến nhàm chán, cho nên cầm lấy điện thoại nghịch, vào Facebook xem tin tức giải trí mới, ai có thể ngờ, sau khi nhìn thấy được tựa đề của bài báo về tài chính kinh tế kia xong, cả người cô đều trở nên ngây dại.
Tập đoàn nhà họ Nguyễn… Cổ phiếu rớt giá chạm đáy, giá trị tài chính của Thành phố co lại, cách bên bờ phá sản chỉ có một bước không xa?
Tại sao lại có thể như vậy?
Mặc dù Nguyễn Khánh Linh hận người nhà họ Nguyễn, nhưng mà bây giờ khi thấy tin tức này đột nhiên xuất hiện, trong vô hình, trái tim của cô lại sinh ra những cảm xúc phức tạp.
Tại sao mà Tập đoàn nhà họ Nguyễn lại đột nhiên trở thành bộ dáng này…
Có thể Phạm Nhật Minh sẽ biết, Nguyễn Khánh Linh quyết định đi ra bên ngoài hỏi anh một chút.
Vừa đúng lúc Nguyễn Khánh Linh đi ra, Giang Đức cũng rời đi.
Phạm Nhật Minh quay đầu, ngay tức khắc nhìn thấy sắc mặt của người phụ nữ, anh cũng lập tức đoán được là có lẽ Nguyễn Khánh Linh cũng đã thấy được tin tức kia.
Đúng như dự đoán, Nguyễn Khánh Linh hỏi Phạm Nhật Minh: “Anh có biết Tập đoàn nhà họ Nguyễn gần đây đã xảy ra chuyện xảy hay không?”
Phạm Nhật Minh gật đầu: “Có.” Sau đó anh nhìn dáng vẻ muốn nói rồi lại thôi của cô, dứt khoát mở miệng thẳng thắn hỏi: “Em có cái gì muốn hỏi sao?”
“Tại sao… Tập đoàn nhà họ Nguyễn lại đứng trước nguy cơ sụp đổ nhanh chóng đến như vậy?”
Thật ra thì, trong lòng của Nguyễn Khánh Linh cũng đã có được một suy đoán, có thể làm cho Tập đoàn nhà họ Nguyễn biến thành loại trình độ và dáng vẻ như thế này, thật ra thì cũng không có mấy người làm được.
Trước kia Nguyễn Khánh Linh không biết bối cảnh của Phạm Nhật Minh, nhưng mà bây giờ, từ sau khi nhìn thấy được tin tức lần trước, cô cũng có thể mơ hồ đoán ra được, Bất động sản Nhất Tâm, có lẽ cũng chỉ là một góc tảng băng chìm lộ ra bên ngoài của người đàn ông này mà thôi.
Mà Phạm Nhật Minh, hoàn toàn có năng lực phá hủy Tập đoàn nhà họ Nguyễn, dễ dàng giống như là nghiền chết một con kiến bé nhỏ vậy.
Phạm Nhật Minh hỏi ngược lại: “Hình như là em không quá vui mừng?”
Vẻ mặt của Nguyễn Khánh Linh vô cùng phức tạp, cô có chút quấn quít: “Đúng thật là em ghét mấy người một nhà Nguyễn Mạnh Cường, cũng căm hận bọn họ đã cướp đi sản nghiệp vốn dĩ là nên thuộc về mẹ của em, còn hại chết bà ấy! Nhưng mà… Dù thế nào thì Tập đoàn nhà họ Nguyễn cũng vẫn là sản nghiệp của ông ngoại, nếu như nó sụp đổ rồi, bà nội cũng sẽ rất đau lòng…”
Vừa nói, sắc mặt của Nguyễn Khánh Linh lại bắt đầu trở nên rầu rĩ.
Bà nội chính là người thân duy nhất của Nguyễn Khánh Linh ở trên thế giới này, cũng là ngọn đèn suy nhất soi sáng cho cô trong những ngày tuổi thơ tràn đầy bóng tối của cô, nếu như mà Tập đoàn nhà họ Nguyễn sụp đổ, Nguyễn Khánh Linh có thể tưởng tượng ra được, bà nội sẽ cảm thấy đau lòng biết bao nhiêu.