Chương
“Được.”
Nguyễn Khánh Linh trực tiếp ngồi xuống bàn làm việc của anh, mở máy tính nhận tài liệu.
Cuối cùng, sau khi xác định xong danh sách, Nguyễn Khánh Linh nói, “Chúng ta phân công một chút, gửi mail cho họ, tăng gấp ba lương mời họ về.”
Tiêu Hùng gật đầu, tập trung vào làm việc.
Nguyễn Khánh Linh tăng lương mời nhân viên cũ về, bởi vì họ đều là cốt cán của công ty, kinh nghiệm cực kì phong phú, cũng là nguồn lực giúp Nguyễn thị cải tử hoàn sinh.
Quy mô của Nguyễn thị không hề nhỏ, cho nên nhân viên cũ không rất nhiều, sao khi thông báo hết cho họ, thì đã đến trưa rồi, may mà kết quả cũng khá tốt.
Nguyễn Khánh Linh quả quyết dứt khoát, buổi chiều liền mở cuộc họp.
Vì đã tăng gấp ba lương, cho nên có rất nhiều nhân viên cũ quay về, đa số họ đều muốn trở về Nguyễn thị, dù gì khi Nguyễn thị ở thời kì hưng thịnh, những đãi ngộ họ nhận được, không công ty nào có thể cung cấp được.
Hơn nữa, nếu hiện tại để họ bắt đầu làm việc ở một công ty mới, thực ra với bất kỳ ai mà nói thì đều không vui vẻ gì.
Vừa hay mail mà Khánh Linh gửi đã giải quyết được tâm tư của họ.
Tiêu Hàng phụ trách việc tập trung mọi người tại phòng họp, sau đó trong lúc đợi Nguyễn Khánh Linh, anh sẽ thuật lại tình hình một cách đơn giản, cũng giới thiệu sơ qua về Nguyễn Khánh Linh, mọi người khi biết cô là chị gái của Nguyễn Khánh Nga, liền bắt đầu xì xào.
cùng một nhà đều là cùng một loại.
Nguyễn Khánh Nga là một bông hoa di động, chị gái có thể tốt hơn được chút nào không?
Nguyễn Khánh linh sau khi chuẩn bị đồ cần thiết cho cuộc họp, rất nhanh liền có mặt tại phòng họp.
Nói thực lòng, khi thấy phía dưới có rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm mình, lòng bàn tay của cô toàn là mồ hôi, nhưng trước đây do cô từng có kinh nghiệm làm người mẫu, cho nên nhìn cô vẫn rất bình tĩnh, giỏi giang hơn người thường rất nhiều.
Có điều là, nhiều người sau khi thấy mất cô, vừa kinh ngạc, vừa thất vọng.
Xinh đẹp như vậy, chắc cũng là một bình hoa di động rồi…
Tiếp sau đó, Nguyễn Khánh Linh đã mạnh mẽ vả mặt họ, ngay cả Tiêu Hùng cũng không nghĩ tới, cô lại tràn đầy mị lực như vậy, trình bày về chiến lược phát triển kinh doanh trong tương lai, mỗi một bước đều rất tỉ mỉ, mà điều khác so với Nguyễn Khánh Nga chính là, cách nói của cô vừa chi tiết, vừa mới mẻ.
Điểm này cũng tương đồng với suy nghĩ của rất nhiều nhân viên cũ.
Sau khi cuộc họp kết thúc, gần như tất cả mọi người đều cho người phụ nữ ở phía đầu một tràng pháo tay chân thành.
Các bạn chọn truyen. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!
Vào khoảng khắc đó, khi tiếng vỗ tay vô cùng vang dội, Nguyễn Khánh Linh đứng ở phía trên, phút chốc xúc động muốn khóc.
Có được sự khẳng định của họ, là động lực lớn nhất để cô tiếp tục cố gắng, cũng không uổng cô đã thức khuya để suy nghĩ về phương pháp chiến lược.
Nguyễn Khánh Linh cúi mình cảm ơn mọi người, sau đó đi về phía Tiêu Hùng, nhỏ giọng nói với anh chút chuyện rồi đi ra ngoài.
Tiêu Hùng cầm theo kẹp tài liệu đi lên phía trước, ho vài cái, bắt đầu nói, “Được rồi, sau đây tôi sẽ nói về việc phân chia chức vụ hiện tại cho các vị, nếu có ý kiến thì sau khi họp xong có thể nói với tôi.”
Khi Nguyễn Khánh Linh rời khỏi công ty, bên ngoài trời đã tối rồi, cô chưa ăn cơm tối, nhưng vẫn đi tới xưởng sản xuất.
Khi nãy người phụ trách gọi điện cho cô, bảo cô qua giám sát.