Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

chương 629

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Cô vội vàng đẩy anh ra, sau đó che lấy miệng mình, bên tai cô hồng hồng, có chút nói lắp: “Anh… anh làm gì thế?”

Khóe miệng Phạm Nhật Minh nhếch lên một nụ cười đầy thỏa mãn, anh hỏi lại: “Vừa rồi em đang suy nghĩ cái gì đó?”

Nguyễn Khánh Linh không nghĩ tới thế mà anh lại chú ý tới cô vừa mới ngẩn ngơ, trong lúc nhất thời cô không tiếp lời, nhưng tay cũng buông lỏng ra.

“Hử?”

Phạm Nhật Minh lại hỏi.

Nhìn vào đôi mắt sâu thẳm lại hết sức tĩnh mịch của người đàn ông, Nguyễn Khánh Linh mới cảm thấy trong lòng có một chút bình tĩnh.

Cô âm thầm thở dài một hơi, sau đó nói: “Bây giờ Nguyễn Mạnh Cường vẫn còn đang ở bệnh viện, em có chút lo lắng.”

Bởi vì đối phương là Phạm Nhật Minh, cho nên Nguyễn Khánh Linh mới không có giấu diếm cảm xúc của bản thân.

Cô biết cái chết của mẹ năm đó, chắc chắn Nguyễn Mạnh Cường có nhúng một tay vào, nhưng mà cô đã lớn như vậy rồi, quả thật là không rời bỏ được sự nuôi nấng của ông ta. Cho dù, rất nhiều lúc tình yêu thương của ông ta đối cô cũng đều chỉ là giả vờ mà thôi.

Nhưng cô vẫn là khó có thể khống chế được cảm xúc của bản thân.

Một người sống sờ sờ đó, bố nuôi của cô, rất có thể sinh mệnh này sẽ đột nhiên biến mất.

Nguyễn Khánh Linh cũng không dám tiếp tục nghĩ sâu tới nữa, tử vong là thời khắc cách địa ngục gần nhất trên thế giới.

Nghe vậy, Phạm Nhật Minh không nhịn được mà thở dài trong lòng, quả nhiên, cô gái nhỏ của anh, vẫn là lương thiện đến rối tinh rối mù.

Anh vừa vui mừng, lại vừa bất đắc dĩ, anh giơ xoa xoa đỉnh đầu của cô, giống như là đang vuốt ve một chú động vật nhỏ ngoan ngoãn vậy.

“Nếu thật sự lo lắng, vậy thì đi thăm đi.”

Người đàn ông lên tiếng, trong giọng nói của anh vẫn luôn mang theo một cỗ sức mạnh thần kỳ có thể an định tâm hồn con người.

Nguyễn Khánh Linh nhìn anh ta, thấy sự cổ vũ trong đáy mắt anh, cũng có sủng nịch, trong lòng cô khẽ nhúc nhích, cô gật gật đầu: “Được, vậy bây giờ em đi.”

“Ừ, anh đưa em đi nhé?” Phạm Nhật Minh rất tự nhiên hỏi.

Nguyễn Khánh Linh lắc đầu: “Không sao đâu, em gọi xe đi là được, cũng cách đây không xa.”

Phạm Nhật Minh tôn trọng ý của cô, vừa đúng lúc anh cũng còn có chút chuyện phải xử lý, vì thế anh bèn để cô tự đi.

Nguyễn Khánh Linh đi vào bệnh viện.

Cô đi dò hỏi y tá về số phòng bệnh của Nguyễn Mạnh Cường, sau đó bèn xách theo một chút hoa quả đi tới.

Lúc đứng trước cửa phòng bệnh, Nguyễn Khánh Linh đột nhiên dừng bước chân lại, trong lúc nhất thời, thế mà cô lại có chút sợ hãi đi vào, người ở bên trong, là người mà khoảng thời gian trước cô vô cùng chán ghét.

Khi đó, Nguyễn Khánh Linh hận không thể để cho ông ta chết đền mạng cho mẹ, nhưng mà hiện tại, ông ta lại nằm trên giường bệnh, thật sự sắp chết rồi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio