Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

chương 654

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Phạm Nhật Minh lại tỏ ý bảo Steve đi theo anh tiến tới trước vài bước, sau khi xác định được Nguyễn Khánh Linh không nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ thì anh mới chậm rãi lên tiếng: “Tôi tôn trọng ông là trưởng bối, cộng thêm sự yêu thích của Khánh Linh với ông, cho nên lần này, tôi sẽ không so đo với ông. Nhưng tôi hy vọng ông có thể thu hồi lại tâm tư của mình sớm một chút, cô ấy không phải là người mà ông có thể nghĩ tới.”

Steve nhìn người đàn ông trước mắt này, anh đang dùng giọng điệu lễ độ nhất, nhưng lại đang cảnh cáo mình.

Ngay từ đầu ông ta còn có chút lờ mờ, không biết anh đang nói cái gì, nhưng là khi ông ta chú ý tới tầm mắt của người đàn ông dừng trên chiếc đồng hồ của mình, thì ông ta lập tức phản ứng lại.

Steve cười khổ một tiếng, ông ta giải thích: “Không phải, cậu hiểu lầm rồi, tôi không thích đứa nhỏ kia, tôi cũng lớn tuổi đến chừng này rồi, tôi vẫn còn cần chút thể diện này đó.”

“Cô gái trong ảnh là người yêu trước kia của tôi, chẳng qua là bà ấy đã qua đời từ lâu rồi, nhưng mà tôi vẫn còn giữa lại chiếc đồng hồ này.” Khi nói chuyện, Steve lại mở đồng hồ ra, ông ta nhìn nhìn bức ảnh ở bên trong.

Đáy mắt ông ta ẩn sâu một vẻ bi thương cùng với sự đau đớn không thể nói nên lời nào đó.

Ông ta cảm khái: “Bộ dạng của bà ấy rất giống với đứa nhỏ kia đúng không? Khi đó, lúc tôi nhìn thấy con bé từ xa xa, tôi cũng rất kinh ngạc, một khắc kia, thậm chí tôi còn tưởng là bà ấy đã trở lại rồi, nhưng rất nhanh tôi đã tỉnh táo lại. Bà ấy đã chết rồi, mà đứa nhỏ kia, chỉ là trùng hợp có bộ dạng rất giống bà ấy mà thôi.”

“Cho nên, vì không để cho các người phát hiện ra sự khác thường của tôi, tôi cố gắng biểu hiện ra giống với bình thường, cũng không nói chuyện này với các người. Không ngờ cuối cùng vẫn là bị cậu phát hiện ra rồi.”

Nụ cười của Steve càng chua xót hơn.

Ông ta nghĩ nhiều rồi, Nguyễn Khánh Linh thật sự chính là cô, quay lại bên cạnh ông ta một lần nữa, cho dù là một giấc mộng thôi cũng tốt rồi.

Bất kể thế nào thì trước khi tỉnh mộng, ông ta còn có thể ở bên cạnh bà ấy một lần nữa.

Nghe vậy, Phạm Nhật Minh lại nhíu mày.

Nếu lời Steve nói đều là thật sự, như vậy, trên thế giới thật sự có hai người có bộ dạng giống nhau như đúc như vậy sao?

Thế cho nên ngay lúc mắt anh vừa mới nhìn thấy ảnh chụp thì đều bị làm cho lẫn lộn hết lên rồi.

Hơn nữa, ông ta còn nói người yêu của ông đã qua đời rồi.

Trùng hợp là mẹ của Khánh Linh, cũng đã qua đời, hơn nữa trước kia, quả thật cũng từng có người nói, Nguyễn Khánh Linh cùng người mẹ đã mất của mình, có bộ dạng cực kỳ giống nhau.

Phạm Nhật Minh cảm thấy chuyện có thể không trùng hợp như vậy, anh đang muốn hỏi lại một chút thì đột nhiên có một cuộc điện thoại gọi tới.

Cắt ngang lời anh ta.

Anh lấy điện thoại ra, mắt nhìn màn hình một cái, đồng tử khẽ giãn ra, sau đó anh bèn nói với Steve: “Được, tôi biết rồi, ông về đi.”

Steve thấy anh có việc thì cũng lái xe rời đi.

Sau khi ông ta rời khỏi, Phạm Nhật Minh mới nhận điện thoại.

“Chuyện gì?”

Là điện thoại của Lê Tuấn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio