Editor: Quỳnh Nguyễn
Không thể nói rõ là yêu, nhưng mà lại so tới cái loại tâm tính lấy tiền làm việc này, hơn chút gì.
Hôm nay là một ngày cuối cùng bọn họ ở lại Vân Nam, ngày mai, liền muốn trở về Yến Thành rồi.
"Thanh Vũ, rời giường."
Ánh nắng ban mai hơi lộ ra, cánh tay Lãnh Vân Lâm thon dài vui vẻ nắm ở cô gái bên người, một cánh tay kia vươn ra ngón trỏ giống vẽ tranh mềm nhẹ va chạm vào gương mặt cô giống như sữa, ôn nhu phác hoạ hình dáng của cô.
Có lẽ là bởi vì ý nghĩ muốn cùng cô kết hôn sinh đứa nhỏ, lại nhìn cô, đáy mắt anh đã tràn lan ra nhu hòa.
"Không cần ầm ĩ... Em nghĩ muốn lại ngủ một hồi."
Lười biếng vươn tay, muốn đuổi đi quỷ chán ghét đụng vào trên người cô, tay nhỏ thon dài kia còn chưa kịp huy động đã bị người đàn ông nắm ở lòng bàn tay, cúi người, môi mềm mại cọ xát trong lòng bàn tay cô mang đến tiếp xúc ngưa ngứa.
"Em quên, hôm nay chúng ta là muốn đi cưỡi ngựa." Theo lời nói của anh, môi của anh cũng dần dần dời xuống, dần dần chuyển dời đến địa phương mềm mại của cô.
Da thịt Mộ Thanh Vũ cũng rất trắng, tại dưới ánh nắng ban mai càng thêm nổi bật lên làn da trắng nõn của cô, giống như là một công chúa nhân ngư.
Không ngừng vuốt phẳng tay anh, rốt cục đánh thức cô, cô hơi hơi mở mắt ra liền nhìn đến anh nằm ở bên cạnh mình. Mắt thâm thúy giống như hai viên đá quý đang chớp mắt nhìn chằm chằm vào cô.
Thời gian một tháng nói dài cũng không dài lắm, nói ngắn, cũng không phải cực kỳ ngắn, đủ để khiến một người mở rộng cửa lòng, đi hiểu một người khác.
Mộ Thanh Vũ vốn còn tưởng rằng một tháng này sẽ rất khó chống đỡ, nhất là bạn gái trước của anh ùn ùn, mẹ anh xảo quyệt soi mói, chính anh tính tình như gần như xa còn có anh phẫn nộ giao chính mình cho Lâm Vũ Thâm.
Nhưng mà theo thời gian trôi qua, cho ra thể nghiệm lại để cho cô cảm thấy được hoàn toàn ra ngoài dự đoán.
Lãnh Vân Lâm cũng là người, cũng sẽ có thất tình lục dục, tự nhiên cũng sẽ có hai mặt thiên sứ cùng ma quỷ.
Người này lúc mới quen anh ngươi sẽ cảm thấy Lãnh Vân Lâm là cái tổng giám đốc ôn nhu lễ phép tính tình ấm áp giống như ngày xuân tươi đẹp chói mắt.
Nhưng mà, sau khi làm bạn gái của anh ngươi mới có thể phát hiện đây là một người đàn ông lãnh khốc nghiêm túc, vì tư lợi. Vì lợi ích chính anh có thể hy sinh toàn bộ, quả thực chính là một vương bát đản nên lóc từng miếng thịt.
Nhưng là, càng là ở chung, lại càng như kì tích mà phát hiện kỳ thật anh thật sự không có kém như cô tưởng tượng.
Người đàn ông này giống như là cây thuốc phiện, tuyệt đối sẽ khiến phụ nữ nghiện. Thời gian cùng anh ở chung càng dài đáy lòng cô lại càng mềm mại. Cho dù là mấy ngày hôm trước, hai người không có tiếp xúc thân mật anh cũng sẽ thường thường gần sát cô, hôn môi cô.
Mỗi buổi sáng bị anh ôn nhu hôn tỉnh đều đã sản sinh ảo giác cho rằng chính mình vốn nên là phụ nữ của Lãnh Vân Lâm, vốn nên giống như vậy, không rời không bỏ vẫn đợi tại bên cạnh anh!
Người đàn ông quá ôn nhu, lúc ánh mắt anh trút xuống đến trên thân ngươi, ngươi sẽ sản sinh ảo giác, giống như trong mắt hắn chỉ có ngươi, ngươi là một người đặc biệt nhất.
Muốn không vì anh động tâm, thật sự rất khó.
"Thanh Vũ, em nếu là lại không đứng dậy, anh liền muốn làm chuyện xấu rồi..." Không đợi Mộ Thanh Vũ trả lời, tay Lãnh Vân Lâm đã đè trên thân thể mềm mại của cô tùy ý lưu luyến tại bên má cô.