Editor: Quỳnh Nguyễn
Mộ Thanh Vũ đứng lại, mím môi, mặt trời vừa lúc trốn vào đám mây tại trên người cô quăng xuống mảng lớn bóng mờ.
Nhìn đến Lãnh Vân Lâm tới đây, cô mở miệng đã nói vài câu: "Vân Lâm, chuyện tình kết hôn có thể về sau lại nói hay không?"
Lãnh Vân Lâm nhíu nhíu mày, còn tưởng rằng, cô là thật bị hai người kia thuyết phục, trầm giọng nói: "Vì cái gì muốn về sau?"
"Bởi vì..." Cô tự nhiên không dám lại nói chuyện Ân Ân. "Bởi vì em còn không có chuẩn bị tốt!"
"Em không cần chuẩn bị!" Lãnh Vân Lâm cường thế phóng ra. "Anh nói rồi, cha mẹ anh bên kia anh tới thu phục, mà mẹ em anh cũng có thể nói phục bà! Em chỉ cần ngoan ngoãn nán lại ở nhà, gả cho anh là có thể rồi!"
"Kia, ít nhất cũng phải chờ thu phục cha mẹ anh mới được đi?" Việc cấp bách, cô nghĩ là mặc kệ như thế nào, trước sau khi trở về mau chóng an bài phẫu thuật cho Ân Ân để cho bé hoàn tất trị liệu!
Tại cái quá trình này cô không thể kéo dài, càng không thể mềm lòng! Chỉ cần bệnh tình Ân Ân ổn định, sau đó Lãnh Vân Lâm muốn chém giết muốn róc thịt, đều đã có thể nhằm về phía cô!
Nói vậy, người mẹ Lãnh Vân Lâm kia muốn thu phục bà, ít nhất cũng phải tiêu phí không ít thời gian đi?
Lãnh Vân Lâm nở nụ cười.
Quả nhiên, cô gái này lo lắng cô về sau gả đến Lãnh gia sẽ chịu mẹ anh hãm hại.
Anh cười cười nói: " Em yên tâm. Cha mẹ anh cảm tình không tốt, từ nhỏ mẹ anh ở nhà ông ngoại, ít ỏi trở về, ba anh cũng thích chạy loạn khắp thế giới, ít ỏi quản chuyện của anh. Anh do bác trai bác gái nuôi lớn. Bác trai anh mặc dù nghiêm túc nhưng là kỳ thật tốt lắm. Bác gái lại càng ôn nhu hiền thục, bà sẽ thích em. Việc hôn nhân của anh chỉ cần hai người bọn họ đánh nhịp cộng thêm anh trai nói hai câu lời hay liền không ai dám đối với em không tốt."
Mộ Thanh Vũ xoắn xuýt, cho tới bây giờ liền không là cái này, cô lắc đầu: "Không phải, ý tứ của em là."
Cô nên là nói với anh như thế nào?
Cô muốn cùng anh nói, cô cho tới bây giờ liền không nghĩ tới muốn gả cho anh?
Cô đối với tình cảm của anh cùng tình cảm anh đối với cô giống nhau, tình bằng hữu, người yêu không đủ?
Anh keo kiệt tình yêu chính mình, cô lại làm sao không là như thế này?
Thân thể tính cái gì, cho liền cho anh, dù sao năm năm trước cũng bị anh đắc thủ một lần.
Nhưng mà, lòng của cô, cho tới bây giờ đều là chính cô, trừ phi chính cô nghĩ muốn cho, nếu không người khác nghĩ muốn trộm?
Khó như lên trời!
Hơn nữa cô còn có Ân Ân. Nói được không xuôi tai, cho dù Lãnh Vân Lâm thích cô, muốn cưới cô, cô nghĩ muốn gả hay không, Ân Ân nghĩ muốn ba ba hay không vẫn lại là một vấn đề!
Chỉ là, trực tiếp nói như vậy, đã bị anh đánh chết đi?
Cô do dự một chút, sau cùng mới nói: "Cho dù anh nói muốn kết hôn kia cũng không có thể tùy tiện như vậy đi? Ai biết, anh là nói dối, hay là cố ý dỗ em chơi đùa?"
Cô dừng một chút, tận lực dùng ngữ khí cô cho rằng ôn hòa, sẽ không xúc phạm tới lòng tự trọng chủ nghĩa đại nam tử của anh nói: "Trước phụ nữ nhiều như vậy ai biết anh không cố ý chơi vui đùa này tới dỗ các cô mắc mưu mượn này thử phản ứng các cô hay không?
Lãnh Vân Lâm bị tức nở nụ cười: "Em cho rằng anh có tất yếu đi theo những cái phụ nữ nông cạn này ngoạn chơi loại trò chơi nhàm chán này?"
" Cho dù nông cạn, anh không phải đã chọn các cô?" Cô quay lưng lại đi. "Lần trước phụ nữ cùng Lâm Vũ Thâm kia không phải còn theo anh hơn nửa năm? Hai người chúng ta cùng một chỗ thời gian còn không đến một tháng."