Chương : Cô gái nào bị bà ta để mắt đến tuyệt đối sẽ không nhận được kết cục tốt
“Tô Noãn Tâm dở khóc dở cười: “Thôi nào.
Xuân Mạn, Dương Diễm đã biết sai rồi, cậu đừng trách cậu ấy nữa… Chúng ta phải làm bạn thân cả đời đấy nha”
“Biết rồi! Ai thèm giận cậu ấy thật chứ, chẳng qua là tớ không vui khi bị cậu ấy nói như vậy thôi”
Dương Diễm cười trừ: “Tớ biết sai rồi Mấy quy tắc trong giới thượng lưu mấy cậu tớ không hiểu, ai trêu được, ai không dây vào.
được, hậu quả sẽ tệ hại ra sao, tớ cũng không biết… Cảm ơn cậu đã ở bên nhắc nhở tớ.”
“Hừ, tha thứ cho cậu đấy, nhưng so với nhà họ Kỷ thì gia đình tớ không phải thượng lưu gì đâu… Nói cho hai cậu nghe, bố tớ từng kể răng nhà họ Kỷ của hai mươi năm trước tung hoành ghê lắm, ngay cả bốn dòng họ.
quyền quý cũng không là gì trong mắt họ cả…”
Tô Noãn Tâm và Dương Diễm nghe vậy đầu kinh ngạc: “Đáng sợ thế luôn à…’ “Người đứng đầu tài ba trước kia của nhà họ Kỷ là một thiên tài kinh doanh… Mới chỉ mười mấy tuổi đã bắt đầu tung hoành trên thương trường, tạo nên một đế chế buôn bán, sự hưng thịnh của họ vào năm đó… nằm ở mức mà cả bốn nhà quyên quý hiện tại đều không thể theo kịp”
“Hơn nữa nhà họ Kỷ cũng nổi tiếng là cưng chiều con gái… Con gái của họ gần như được nhận đãi ngộ và sự giáo dục như công chúa hoàng gia thời xưa vậy. Nhìn khí chất cao.
quý kia của Kỷ Vân Như đi, bây giờ có mấy ai có được khí chất đó?”
“Vậy nên cho dù nhà họ Kỷ bây giờ không còn được như lúc trước nữa, Kỷ Vân Như vẫn là một người mà bất cứ phụ nữ thượng lưu nào cũng không thể đắc tội. Cô gái nào bị bà ta để mắt đến… tuyệt đối sẽ không nhận được kết cục tốt”
Tô Noãn Tâm và Dương Diễm nghe mà há hốc mồm, nhất là Tô Noãn Tâm, cô cảm giác lưng mình lạnh toát.
Vừa rồi ỷ vào việc có chú chống lưng nên thoải mái nói xấu bà ấy, nhưng lỡ sau này Kỷ ‘Vân Như đến kiếm chuyện với cô thì sao!
Lâm Xuân Mạn vỗ vai cô với vẻ mặt đầy thương hại: “Noãn Tâm à… tớ khuyên cậu về tìm chú sắp xếp cho cậu thêm nhiều vệ sĩ nữa đi”
Dương Diễm cau mày, nói: “Không phải Kỷ Vân Như đã đi rồi sao… Chẳng lẽ còn sẽ quay lại gây rắc rối cho Noãn Tâm à?”
“Giờ chưa chắc, nhưng sau này thì ai biết được… Dù sao trong giới quyền quý, người phụ nữ kia cũng nổi tiếng là loại người có thù tất báo. Bình thường có tham gia tiệc của các quý bà nào, hầu như mẹ tớ đều tránh đi những nơi có bà ta.”
Má ơi, cô nghe mà da đầu tê rần luôn này.
Không phải bây giờ đang là thời kì xã hội pháp quyền à? Chẳng lẽ Kỷ Vân Như còn gây.
ra án mạng được sao?
Không được, cô phải gọi cho chú thôi, không thì chẳng còn lòng dạ để mà đóng phim nữa “Dương Diễm, cho tớ mượn điện thoại một lát, tớ gọi cho chú…
Dương Diễm lập tức lấy di động ra đưa cho cô, nói: “Noãn Tâm, cậu tranh thủ thời gian bảo chú cậu bảo vệ cậu đi… Xuân Mạn nói làm tớ sợ quá”
Tô Noãn Tâm gật đầu: “Các cậu đi trang điểm trước đi, tớ gọi xong sẽ qua ngay… Hôm nay còn nhiều cảnh quay lắm!”
“Ừm..”
Tô Noãn Tâm cầm di động của Dương Diễm, trong danh bạ không lưu số điện thoại nhà cô nhưng lần trước thư ký Lý có cho họ số của anh ta.
Tô Noãn Tâm gọi cho thư ký Lý.
Trước bàn làm việc của thư ký nằm ngoài văn phòng tổng giám đốc, Lý Mạnh nhìn thoáng qua tên người gọi, thấy là Dương Diễm, bạn của cô Tô, bèn vội bắt máy: “Cô Dương, chào cô ạ”
“Thư ký Lý, là tôi đây”
“Cô Tô?”
“Đúng vậy, chú tôi đâu?”
“Tổng giám đốc đang ở trong văn phòng ạ, mới vừa họp xong.”
“Phiền anh nói anh ấy nghe máy nhé”
“Vâng, cô Tô.”
Mặc dù anh ta không biết tại sao Tô Noãn Tâm lại dùng di động của Dương Diễm để gọi nh, rồi lại bảo mình đưa máy cho tổng giám đốc nghe.