Chương : Cô đích thân theo dõi, có ai dám không thích
Tô Noãn Tâm lập tức vui vẻ bế con bé lên cao và nói: “Chị biết mà, Minh Dao nhà chị là thương chị nhất!”.
Minh Dao bị bể lên cao, thay vì bị doạ sợ thì con bé lại cười thành tiếng.
Xem ra hai người này đã ngầm chơi cách này không ít.
Bạch Kỳ Sương thấy vậy, khoé miệng cũng không khỏi nở ra một nụ cười.
Thôi vậy.
Chỉ cần Minh Dao vui… Hơn nữa, đi ra ngoài một lần, cũng không chắc có thể gặp xui xẻo đến thế, sẽ gặp phải những người mà cả đời này cô ấy không muốn Minh Dao thấy được.
Phá lệ một lần vậy.
“Cô ơi, bây giờ cô không còn gì để nói nữa đúng chứ? Nếu cô không đi, vậy em sẽ một mình dẫn Minh Dao ra ngoài chơi nhé”
Bạch Kỳ Sương dở khóc dở cười nói: “Cô đi, cô đi vẫn chưa được sao?”
“Ha ha, dạ được! Chị Ngô, đã thấy chưa… Không ai có thể thuyết phục được cô giáo của em, ngoài em ra!”
Ngô Thu trực tiếp giơ ngón tay cái lên và nói với cô: “Vẫn là chị cả Tô của chúng ta giỏi giang!”
“Xì… Chị Ngô, chị lại cười em!”
Vương Khả Di thấy vậy, không khỏi có chút ngưỡng mộ nói rằng: “Bạn Noãn Tâm, hay là em cũng giúp cô đi… Thuyết phục cô giáo của em giúp cô dẫn dắt học sinh đi”
Tô Noãn Tâm chớp mắt nhìn Vương Khả Di và nói: “Cô ơi… cô muốn em giúp người khác học kỹ năng diễn xuất từ chỗ cô giáo của em thì em không bằng lòng rồi! Cô giáo là của em, không cho ai cả.”
Vương Khả Di dở khóc dở cười nói: “Chỉ là học một chút nông cạn thôi… Em biết kỹ năng diễn xuất của cô giáo em, có thể cho người ta sự thôi thúc lớn như thế nào mà, chỉ cần biểu diễn một chút ở trước mặt đám học sinh đó, còn về việc người khác có thể học được bao nhiêu thì hoàn toàn phụ thuộc vào bản lĩnh của từng người”
“Bắt buộc phải do cô giáo của em sao? Kỹ năng diễn xuất của cô Vương cũng rất lợi hại mà?”
“Nó không giống nhau… Noãn Tâm có lẽ đã từng nhìn thấy khả năng nhập vai và thoát vai trong vài giây của cô giáo em… Cho dù là các tay lão làng, cũng rất ít có thể có tài cán này, hơn. nữa lại có thể sử dụng linh hoạt..”
“Đúng vậy… Lúc đó em nhìn thấy tài cán này của cô giáo, thì cảm thấy vô cùng kinh ngạc, cảm thấy nếu học được một ít từ cô thì cũng đã hữu dụng cả đời”
“Cho nên, lần này cô mới liều cái mặt già này để đến cầu xin cô của em giúp đỡ… Trong lớp lại có một vài bạn được chọn vai rồi, vì vậy… Cô cũng muốn họ nước đến chân mới nhảy, có thể học được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.”
“Để Noãn Tâm dạy đi” Bạch Kỳ Sương đột nhiên nói.
Tô Noãn Tâm liền không thể tự chủ mà dở khóc dở cười nói: “Cô quá xem trọng em rồi sao… Bản thân em vẫn còn là một ma mới”
Bạch Kỳ Sương lắc đầu nói: “Nếu chỉ học những thứ phiến diện này… thì những thứ em học được ở chỗ cô là đã đủ rồi”
Vương Khả Di ngạc nhiên nói: “Vậy sau đó, cô sẽ còn dạy bạn Noãn Tâm nữa không?”
“Khi em ở trong đoàn phim, mỗi ngày đều sẽ gọi cho cô, thỉnh thoảng sẽ gọi video với cô giáo và cô sẽ làm mẫu cho em xem.”
“Vậy tính ra thì đã học được vài tháng rồi… Vậy thì được, đúng rồi Noãn Tâm… khi nào em sẽ đi học trở lại?”
“Ngày mai ạ?”
“Vậy buổi học sáng mai sẽ giao cho em… Những học sinh mà được chọn vai đều có mang theo kịch bản bên người… Em chỉ cần làm mẫu cho mọi người xem những gì mà cô giáo của em đã dạy cho em, còn có thể học được bao nhiêu thì phụ thuộc vào tài cán của mỗi người họ rồi”
“Cô ơi đừng mà… Em vẫn là ma mới mà! Mới học được có vài ngày thôi ạ, cho dù em có khả năng làm mẫu cho mọi người thì đoán chắc rằng sẽ không ai thích đâu ạ!”
“Cô đích thân theo dõi, có ai dám không thích! Vậy chuyện này thì quyết định như vật nhé… Cô cũng không tiếp tục ở lại làm phiền rồi, Bạch Kỳ sương, nếu cô có thể trở lại thì tôi chắc chắn sẽ giơ hai tay lên ủng hộ, những chuyện khác không thể giúp nhiều cho cô, nhưng nếu muốn làm giáo viên điện ảnh gì đó… thì tôi chắc chắn có thể giúp được cô”
Bạch Kỳ Sương cười khổ và lắc đầu nói rằng: “Không cần đâu… Thời gian còn lại chỉ muốn ở cùng với Minh Dao của tôi thôi, những chuyện khác đều không muốn”