Chương : Hoàn tất giám định, bố của anh ta là một kẻ ky bo!
“Đồng hồ vố vòng ngọc giá bao nhiêu?”
“Mấy thứ như quần áo giày dép không tốn bao nhiêu tiền, hai thứ này chắc chắn tốn rất nhiều Nhưng lại vừa vặn tương phản.
Khóe miệng Tần Thiên co giật nói: “bố, bố còn muốn hỏi những thứ này sao?”
“Đây còn không phải sợ thằng nhóc con làm việc không hợp quy củ sao!”
“Con vẫn chưa tính, nhưng khoảng mấy chục tỷ, Minh Viễn bỏ một nửa.
Tần Thiên trợn mắt nói: “Mua mấy thứ này mà cần tốn mấy chục tỷ? Tiền của nhà họ Tần chúng ta là do gió thổi tới sao? Với cả làm sao mà Minh Viễn lại chia một nửa? Nhà họ Tần của nhà chúng ta mua đồ còn cần thằng nhóc kia đưa tiền?”
Bà Tần ở bên cạnh nghe vậy thì vội vàng giải thích: “Chắc chắn trong đó có nguyên do, ông cứ để cho Tần Thiên nói hết đã..
Tần Thiên hít một hơi nói: “Nếu không thì lần sau bố tự mình đi mua mấy thứ này đi?”
“Thằng nhóc con còn dám mạnh miệng?”
“Lâm Xuân Mạn bị bạn gái của hai người bạn con nói vài lời khó nghe… Tô Noãn Tâm vừa vặn ở đây, trách con không che chở Lâm Xuân Mạn, cho nên tức giận cầm thẻ con đi mua một đống đồ vật quý giá, vì vậy mới tốn nhiều tiền như vậy, sau khi Minh Viễn biết xong thì bảo sẽ chịu một nửa, mọi chuyện chính là như vậy.”
Tần Thiên có chút yếu thế nói: “Hóa ra là như vậy… Tại sao con lại không nói sớm chứ?”
“bố có cho con cơ hội để nói sao? Chuyện này coi như xong, sau này đến lượt Tần Nghĩa thì bố đừng có như thế”
“Làm như bố hỏi ghê gớm lắm không bằng!”
“Nhà họ Lâm chỉ có mỗi một đứa con gái, từ xưa đến nay trên phương diện ăn mặc chi tiêu chưa bao giờ ngược đãi qua cô ấy… Cô ấy tiêu bao nhiêu tiền con đều có thể tiếp nhận, nếu bố mà cứ một mực quan tâm đến những thứ này thì cần thận sẽ phải hao tâm cả một đời đó. Bà Tần yên lặng nói: “Bố nó à. Tần Thiên đã bao lớn rồi, trong lòng nó tự có tính toán của riêng mình, phụ nữ biết xài tiền thì đàn ông mới biết kiếm tiền.
Tần Thiên thản nhiên nói: “Con mệt rồi, con về phòng trước đấy Nói xong liền rời đi.
Hoàn tất giám định, bố anh ta là một kẻ ky bo tính toán chỉ li: Trước khi kết hôn, anh ta cũng sẽ dọn ra ngoài sống giống nhau Minh Viên Bảng không với dạng người như bố anh ta, một cô nhóc vô tri vô giác như Lâm Xuân Mạn sẽ không chịu đựng được.
Đối với Tân Thiên mà nói, Lâm Xuân Mạn coi như là một sự tồn tại đặc thù Anh ta không thể yêu chiều cô ấy giống nhau Lệ Minh Viên yêu chiều Tô Noãn Tâm.
Suốt ngày đi theo chùi đít mà vẫn thấy vui.
Anh ta cũng không thể rất rất thích một người.
Cho nên anh không quá để ý đến phương diện tiền tài.
Anh ta kiếm nhiều tiền như vậy, không phải để cho người phụ nữ của mình tiêu thù cho ai tiêu?
Cũng chỉ có bố anh ta keo kiệt… Mẹ nhỏ đi theo ông ấy, đoán chừng cả đời này không được trải nghiệm cảm giác thoải mái khi vung tay quá trán Thứ anh ta có thể cho Lâm Xuân Mạn không nhiều.
Nhưng những thứ này anh ta có thể cho Lâm Xuân Mạn Dù sao sau này cô cũng là người sinh con nổi dõi tông đường cho nhà họ Tân anh ta, sẽ sinh con cho anh ta.
Bên trong biệt thự của Lệ Minh Viễn Thím Lý thấy Tô Noãn Tâm đi ra ngoài một chuyến, lúc về mang theo một đống đồ vật trở, một chuyến chở không hết, phải nhờ tài xế chở hai chuyến mới chửi hết được.
Bà Bà ấy dở khóc dở cười nói: “Noãn Tâm mua gì đó?”
“Ha ha, thím Lý, cháu mua rất nhiều đồ đó, nhưng mà là tiêu tiền của người khác.”
“Tiêu tiên của cậu chủ sao?”
“Không phải đâu, tiền của chú ấy cũng là tiền của cháu… Cháu không nỡ tiêu tiền của chú ấy, trừ phi là chú ấy mua cho cháu, đây là tiền của Tân Thiên đó, ha ha… Hôm nay cháu đã hung hăng làm thịt anh ta đó! Ây, cái túi này là cháu mua cho thím Lý”
Vẻ mặt thím Lý kinh ngạc nói: “Còn mua cả cho.
thím sao… Cái này không được đâu”
“Thím Lý cứ nhận lấy đi, cháu còn mua cả cho mẹ cháu nữa! Cá chú cũng có phần nữa! Ây, đây là ví kiểu nam cháu mua cho thư ký Lý! Thím Lý cầm lấy luôn hộ cháu, còn cái balo nhỏ này là cháu chọn cho Lê Hân”
“Trời ạ… Cháu mua nhiều thế”