Chương : Tự con gái các cô đánh giá đi
Cho nên người lớn tuổi đều thích dạng con cháu như Kỷ Hoài An.
Không nhiều chuyện, khiêm tốn và rộng lượng. Không kiêu ngạo cũng không tự ti.
Giọng nói cũng rất mềm mại.
Lệ Minh Viễn gật đầu nói: “Chuyện kết thông gia giữ nhà họ Lệ và nhà họ Kỷ.”
Kỷ Hoài An hơi ngạc nhiên nói: “Nhà họ Lệ và nhà họ Kỷ muốn kết thông gia sao?’
“Là anh trai tôi hay tôi?’
“Cô “Trời Tôi không muốn lấy chồng sớm như vậy đâu.
“Nếu như là một người không tệ lắm thì dao?
Không tính chuyện thông gia giữa các gia tộc.
“Không liên quan tới bất kỳ lợi ích gia tộc gì, chỉ để đơn giản là giới thiệu cho cô Kỷ một đối tượng…
Có được hay không thì xem duyên phận giữa hai người.
“Đương nhiên, nếu cô Kỷ không thích thì có thể từ chối hỗn sự này.”
Kỷ Hoài An nghiêm túc nghĩ về lời nói bên trong của Lệ Minh Viễn.
Lệ Minh Viễn rất kiên nhẫn chờ, không có thúc giục Kỷ Hoài An nhanh chóng trả lời.
Một lúc sau Kỷ Hoài An mới nói: “Nếu cô Vân Như đã nhắc qua mới bố mẹ tôi mà thái độ của bố mẹ tôi còn tốt như vậy… Không có bây skyf cãi lộn gì với cô Vân Như, chắc hẳn là bố mẹ tôi rất tán thành cuộc hôn nhân này… Cho nên cho dù tôi có từ chối thì cũng không có tác dụng gì.’
“Con cái nhà giàu, phải cống hiến vì gia tộc, thông gia… Cũng là chuyện thường xảy ra, tôi cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho chuyện này, tổng giám đốc Lê nói như vậy, còn cho tôi lựa chọn, xem như là đã rất tôn trọng tôi. Trong lòng tôi thật sự rất cảm ơn anh”
Cô chủ nhà họ Kỷ này rất lễ phép.
Lệ Minh Viễn cười nhạt nói: “Không cần phải cảm ơn… Là ông nội tôi thích cô cho nên mới muốn cuộc hôn nhân này, tôi chỉ là đang giúp ông cụ hoàn thành tâm nguyện mà thôi.’
“Vậy tôi có thể hỏi tổng giám đốc Lê một chút, chồng của tôi là con trai của chi hai hay chi ba? Chắc chắn sẽ không phải là tổng giám đốc Lệ rồi.’
“Ừ, tôi đã có vợ chưa cưới rồi!’
“Không chỉ có, mà còn là bảo bối nữa… Tôi thật hâm mộ cô Tô muốn chết, không có trách nhiệm gia đình, cũng không phải thông gia gia tộc… Được tự do yêu đương, vì có duyên nên gặp được tổng giám đốc Lệ, tổng giám đốc Lệ còn thương cô ấy, cưng chiều cô ấy như vậy… Thật sự khiến cho người khác ghen tị.
Lệ Minh Viễn cười nhạt nói: “Là con trai chi hai, Lệ Minh Thành”
Kỷ Hoài An gật đầu nói: “Tôi có nghe nói qua, hình như mới trở về nước.
Kỷ Hoài An nhìn anh nói: “Có ảnh chụp không?’
“Không có. Nếu như cô Kỷ có hứng thú, tôi có thể bảo thư ký Lý sắp xếp cho hai người gặp mặt’
“Được không?’
“Tất nhiên là được rồi.’
“Vậy tôi có thể hỏi tổng giám đốc Lê Một câu… Lệ Minh Thành đẹp trai không?”
Lệ Minh Viễn thản nhiên nói: “Cái này phải để con gái bọn cô tự đánh giá… Đàn ông trong mắt đàn ông chỉ có mỗi một bộ dạng thôi.
“Phụt… Có đạo lý!’
“Nếu cô Kỷ muốn xem người trước… Tôi có thể bảo Minh Nguyệt liên hệ với cô trước, cô có thể trò chuyện nói nó.’
“Không cần không cần, tôi chỉ hơi tò mò thôi.. Đợi khi trực tiếp gặp mặt là được.
Lệ Minh Viễn gật đầu nói: “Trở về tôi sẽ bảo thư ký Lý sắp xếp, chuyện này không cần phải miễn cưỡng, nếu cô Kỷ không có hứng thú thì không cần phải tiếp tục, nhà họ Lệ chúng tôi không ép buộc ai ca.’
“Ừm, vậy tôi có thể hỏi một câu nữa không?’
“Cô hỏi đi.’
“Nếu như sau này bọn tôi thật sự thành đối với nhau, tôi với anh ấy sẽ ở chung với các trưởng bối sao?’
“Chuyện này là do hai người tự quyết định, nhà họ Lệ có rất nhiều bất động sản, các người muốn ra ở riêng hay ở chung với trưởng bối đều được cả.
Bây giờ nhà họ Lệ chỉ còn ông nội với bà nội nhỏ, chú nhỏ sắp kết hôn rồi, sau khi kết hôn cũng sẽ dọn ra ngoài, trưởng bối của chi hai chi ba đều đã dọn ra ngoài ở hết rồi, trong nhà chỉ còn các cụ đời trước với mấy con cháu thế hệ chúng ta thôi.