Chương “Cô tôi thì không…
Tôi nghe bố tôi nói, hồi bé cô cũng có giáo viên chuyên dạy giáo dưỡng, nhưng về sau cô đã đuổi giáo viên dạy giáo dưỡng đi, không muốn học những thứ này… Cô cảm thấy những thứ giáo viên này dạy đối với cô đều vô dụng.
Cho nên khó trách Kỷ Vân Như lại kiên ngạo nhau thế.
Không phải là họ không biết tính toán mà là khinh thường tính toán.
Hàn huyện vài câu, Kỷ Hoài An đều hỏi gì đáp nấy.
Tô Noãn Tâm hơi có chút ấn tượng tốt với vô ta. Mà Kỷ Hoài An thì lại thật sự thích cô. Giống như sự yêu thích với một đứa em gái đáng yêu.
“Noãn Tâm, sau này chúng ta chính là chị em tốt, được không, chúng ta trao đổi phương thức liên lạc đi, rảnh rỗi chúng ta sẽ đi dạo phố mua sách đọc.
“Dạo phố thì được, nhưng tôi không thích đọc sách.
“Tôi thì rất thích đọc sách, còn thích vẽ tranh, cắm hoa.”
“Tất cả đều là do người trong nhà mời giáo viên dạy cô sao?”
“Một phần là vậy, một phần khác là do cô với mẹ dạy tôi… Nhà họ Kỷ đang chậm rãi suy tàn, gia tộc muốn bồi dưỡng tôi để thông gia gia tộc, mưu lợi chèo chống vì gia tộc… Cho nên đã dạy tôi rất nhiều thứ.
Tô Noãn Tâm kinh ngạc nói: “Cô vui vẻ tiếp nhận sao?”
“Tôi được nhà họ Kỷ nuôi lớn… Là cành vàng lá ngọc cháu chịu bất cứ khổ sở gì…. Nỗ lực vì nhà họ Kỷ cũng là chuyện đương nhiên, nhưng mà số tôi cũng rất tốt. Nếu như là nhà họ Kỷ thì tôi cũng tự nguyện, không có chút miễn cưỡng gì cả.”
“Hơn nữa ngày hôm đó Lệ Minh Viễn nói, vì để phòng ngừa trưởng bối của hai nhà bí mật thông gia, cô tôi sẽ ép buộc tôi… Cho nên mới hẹn tôi ra ăn cơm nói chuyện, nếu tôi không vui thì anh ta sẽ không miễn cưỡng, trong lòng tôi rất biết ơn anh ta Trong lòng Tô Noãn Tâm càng cảm thấy xấu.
“Haiz”.
Cô luôn cảm thấy mình nghiệp chướng nặng nê.
Luôn tự mình tìm đường chết.
“Tại sao cô lại cảm thấy nhà họ Lệ tốt?”
“Trước kia tôi không biết gì về nhà họ Lệ, bây giờ nhìn thì thấy rất đơn giản, trong nhà chỉ có ông nội với cháu chắt…. Nghe nói còn có một bà nội nhỏ, nhưng đang vội chuẩn bị đồ cưới cho con trai cho nên mấy ngày nay không ở nhà.”
“Ừm, tôi biết.”
“Cho nên, tôi thích sự đơn giản, bây giờ nhà họ Lệ rất đơn giản… Lệ Minh Nguyệt và Lệ Minh Thành đều là người dễ ở chung, ông nội cũng là người yêu thương con cháu, coi trọng tôi…. Quan trong là còn có một người chị dâu sẽ chung đụng nhau cô, tôi rất thích… Tôi cảm thấy rất là tốt nha!” Nhìn thì không lớn hơn cô bao nhiêu nhưng mà lại biết rất nhiều.
Tô Noãn Tâm biểu thị là mình đã hiểu.
“Nhưng sau này tôi với chú cũng không ở chung cưới các người… Sau khi chúng tôi cưới xong sẽ dọn ra biệt thự ở “Là căn biệt thự kia của cô tôi ở sao? Trời ơi, tôi hâm mộ cô chết mất.
“Con gái nhà họ Kỷ chúng tôi, sau khi sinh ra sẽ được xây cho một căn biệt thự làm quà… Nhưng đó là khi nhà họ Kỷ vẫn còn đang ở trên đỉnh cao, đến phiên tôi thì… Chú của tôi là Kỷ Vân Tiêu xảy ra chuyện…. Nhà họ Kỷ chậm rãi suy bại, tôi không có loại quà này… Nhưng mà tôi đã từng đến tòa biệt thự của cô tôi, chỗ đó rất là đẹp.
Tô Noãn Tâm cười nói: “Chú của tôi mua tặng cho tôi, nếu cô thích thì có thể đến đó ở. Ở đó có rất nhiều phòng “Đúng rồi! Cô của tôi còn có một phòng đựng quần áo siêu to”
“Ừm, hiện tại nó đã là của tôi. Chú của tôi đã cải tạo lại, mua cho tôi rất nhiều trang sức châu báu đặt ở bên trong đó.
“Trời ơi, tôi hâm mộ cô chết mất, Lúc này Lệ Minh Nguyệt đi vào nói: “Hai người đang trò chuyện gì đó… Thế mà hai người lại trò chuyện hợp ý nhau thế”