Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương : Chúng ta cùng nhau song kiếm hợp bích, tối hôm nay ngược chết đàn chị
“Tâng thứ ba mươi lăm, là một người trong nhóm bốn người trợ thủ đắc lực…Nhanh buông tay ra!”
“Em còn chưa có hỏi xong đâu! Em nghe mẹ em nói trong bốn vị phụ tá đắc lực ở tầng thứ ba mươi lăm thì có hai trai hai gái. Bọn họ đều là người có năng lực, lĩnh vực hiểu biết lại không giống nhau…chú, dù sao thì chú cũng phải nói cho em biết là lĩnh vực nào chứ!”
Lệ Minh Viễn nhìn cô đang ôm bắp đùi mình đã vậy còn ngước mắt lên nhìn mình, trên gương mặt nhỏ bé đó là bộ dạng đầy mong đời thì rốt cuộc vẫn không thể nhịn nổi nữa mà trả lời.
“Có một hacker kỹ thuật đặc biệt lợi hại…Quản lý phòng vệ trên hệ thống internet nội bộ của công ty”
“Oa! Hacker! Một nghề rất khốc liệt nha! Lý Mạnh lại thích người như vậy sao…Có điều làm sao mà chú l ết được chuyện này? Là Lý Mạnh nói cho chú biết sao?”
“Không phải, là do chính anh quan sát mà nhìn ra được. Hỏi xong rồi sao?”
“Còn chưa xong đâu, chú quan sát như thế nào mà có thể nhìn ra được vậy?” Thím Lý cùng tôi đều lắng tai nghe cho thật kỹ.
Phải nói hết toàn bộ mọi chuyện một cách cặn kẽ.
Tiếp tục giải thích: “Bởi vì tính tình của cô ấy tương đối ngay thẳng cùng phóng khoáng…Đều coi những người con trai bên cạnh thành anh em thường xuyên kề vai sát cánh…Lý Mạnh nhìn thấy như vậy thì trong lòng khó chịu.”
Má ơi, còn phân tích một cách tỉ mỉ như vậy.
Tô Noãn Tâm nghe xong cũng cảm thấy có chút bưồn cười.
“Cái đó, Lý Mạnh…Vẫn cứ phê bình người ta, thì làm sao người ta có cái nhìn tốt về cô ấy được?”
“Không biết.”
“Được rồi y chú cứ đi làm việc tiếp đi!”
Rốt cuộc thì Lệ Minh Viễn cũng được buông tha, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Ánh mắt anh lạnh nhạt quét về phía Tô Noãn Tâm một cái nói: “Lần sau còn dám như vậy thì em chết với anh!”
Bộ dạng như vậy còn giống với bộ dạng mà một cô gái nên có sao?
Ngồi thẳng lên đất như vậy, còn không để ý tới cô thì cô liền ôm bắp đùi quấn mãi không thả sao?
Tô Noãn Tâm lè lưỡi với anh một cái rồi trở về lại trước bàn ăn quy quy củ củ mà ngồi xuống.
Lại thấy bộ dạng của thím Lý còn rầu rỉ hơn so với trước.
Cô không khỏi bật cười nói: “Thím Lý… Thím thấy như thế nào?
Không phải là Lý Mạnh đã có người mình thương hay sao? Còn là cấp dưới của anh ấy nữa. Đây quả thật là chuyện tốt nha! Gần quan thì được hưởng lộc, chuyện này cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi!”
Vẻ mặt của thím Lý đầy ủ dột nói: “Thăng nhóc này…Lại không thể có phong độ hơn một chút hay sao! Cả ngày chỉ biết phê bình người ta…vậy thì người ta làm sao thích nó được cơ chứ? Trong lòng người ta còn không phải là hận chết nó…”
“Không phải sao…Làm gì có ai lại như vậy cơ chứ. Đã thích thì cứ theo đuổi người ta đi. Đã thích rồi mà còn suốt ngày khiến con nhà người ta bực bội đây không phải là muốn cho người ta tức chết luôn hay sao?”
“Đúng vậy nha! Hơn nữa…Tính tình của cô ấy còn tương đối sảng khoái…Còn kề vai sát cánh với bọn con trai, sao mà nghe giống như là hình mẫu của một cô gái tomboy vậy?” “Phì… Thím Lý, thím còn biết cái từ tomboy này là để hình dung một người như thế nào sao?”
“Tôi đã từng nghe qua bọn em họ của Lý Mạnh nói nên biết rõ…”
“Nhưng mà những chuyện này là chuyện quan trọng sao? Quan trọng chính là đó là người mà Lý Mạnh thích! Thím Lý thím còn nhớ không lần trước mấy người bạn đến nơi này chơi trong đó còn có một người tên Dương Diễm đó? Cô ấy cũng là người có cá tính tomboy đó, có thể bên trong, lại có tính cách rất cẩn thận…Con cũng rất thích tính cách của những cô gái này” Thím Lý cười nói: “Nhưng có thể trong lòng người ta cũng hận Lý Mạnh chết đi được thì sao…Chuyện này đâu có thể gộp chung vào nhau được!”
“Thím Lý thím đừng nóng vội…Lần sau con nghỉ ngơi lần nữa thì con sẽ tự tay đến xem người thử như thế nào…”
“Con cũng muốn đến đó xem thử sao…Có điều đoán chứng rằng sẽ có chút bất tiện đi”
“Chuyện này có cái gì bất tiện đâu. Thím Lý thím cứ chờ tin của con.
Lần sau chúng ta sẽ làm chút đồ ăn ở nhà rồi cùng nhau đưa công ty cho chú cùng với Lý Mạnh ăn…Chúng ta lại làm thêm nhiều một chút…Đem đến tầng ba mươi sáu mời cả bốn người trợ lý đắc lực kia cùng ăn…Sau đó không phải là đã có thể tận mắt nhìn thấy người rồi sao!”
“Cái này còn phải nhờ có con đi chung rỉ đó thì sợ rằng tổng giám đốc sẽ mất hứng mất: “Làm sao biết…Trong lòng rất nặng tình nghĩa đối với thím đó! Nếu không thì ban nấy anh ấy nghe lén chúng ta nói chuyện đến giờ không phải còn chưa nói nặng thím nữa câu nào sao! Ha ha ha…Lần đầu tiên con thấy chú kiêu ngạo như vậy mà cũng có thời điểm chú hầm hừ với con đó nha…Đây là coi bởi vì anh ấy coi thím là bề trên mới có thể im lặng như vậy…Ở trước mặt con thì chú cũng sẽ không hậm hừ như vậy đâu, ha ha ha ha…
Thím Lý không khỏi bật cười nói: “Cái đó Noãn Tâm, vậy chờ sau này các con quay lại…thì con nói trước một tiếng với thím thím mới đi mua chút thức ăn làm chút điểm tâm rồi chúng ta cùng nhau đi” “Được, cứ quyết định như vậy đi”