Chúa Tể Vũ Trụ

chương 121: nữ vương cúi đầu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mang theo giấy chứng nhận thân phận, giấy phép giết người… Vũ Minh liền đi ra khỏi quân doanh này.

Hắn cũng không thèm để ý tới Thanh Thiên khuôn mặt cứng đờ ngồi tại chỗ không nhúc nhích, có lẽ điều hắn nói với Thanh Thiên là đáng sợ, nhưng đó là sự thật, tiếp nhận được hay không đó là chuyện của hắn.

Cái gọi là khảo nghiêm, cũng chính là đi bắt lấy vài người trong danh sách này.

Cũng không nhiều, chỉ có người.

Nhưng là nhìn giới thiệu, hẳn là không đơn giản.

Phương Doanh: nữ, tuổi. Danh hiệu: Nữ Vương

Hai năm trước từ bên ngoài trở về, nắm giữ khống chế người khác sức mạnh, là nữ hoàng thế giới ngầm, dưới tay có hơn ngàn thành viên trung thành, toàn bộ đều bị cô ta khống chế. Buôn bán tin tức tình báo, toàn bộ A Lan Quốc đều có người của cô ta, là nữ hoàng nắm giữ thông tin mật nhiều nhất.

Tội ác: buôn lậu thuốc phiện, mại dâm, giết người, bao kê.

Trương Vĩ: nam, tuổi, danh hiệu: Hắc Ảnh

Sát thủ cấp S, tinh thông thuật dịch dung, kỹ năng cận chiến, súng ống đỉnh cấp. Chưa từng có ai thấy qua gương mặt thật. Nghi ngờ có sức mạnh lạ thường không rõ.

Tội ác: ám sát vị thủ tướng. Là tội phạm truy nã hàng đầu thế giới.

Trần Lâm: nam, không rõ tuổi tác. Danh hiệu: Đồ Tể.

Tàn sát trên người trong đêm, là cấp A tội phạm được truy nã trên toàn thế giới, tâm lý đại sư, ngôn ngữ đại sư. Hacker tinh thông, khi đối mặt tốt nhất đừng tin bất kỳ điều gì hắn nói.

Phía dưới cũng khá đơn giản, chỉ chú thích vài điều cần hiểu, cũng không lạ gì khi quân đội cùng chính phủ không bắt được, bởi vì mỗi lần tiếp cận là y như rằng bị phát hiện.

Nghi ngờ người tồn tại mối liên hệ nào đó.

Không lạ gì khi hành động của đám cảnh sát, quân đội bị phát hiện, có tên đỉnh cấp hacker tồn tại, bắt được họ mới là lạ.

Nhìn bảng danh sách, Vũ Minh suy nghĩ chút, có lẽ nên trước tiên gặp mặt vị Nữ Vương này chút. Biết đâu chừng cô ta có thứ mà hắn muốn.

Nữ Vương cũng là Nữ Vương, công khai thân phận, công khai địa chỉ, nhưng lại không ai bắt được. Quả thật là không tầm thường.

Thế là Vũ Minh dựa theo địa chỉ đi tới.

Không mắt bao lâu, Vũ Minh liền đi tới nơi.

Nơi này là khu độc lập biệt thự, cũng không có dân thường. Tuy là thế, nhưng quân đội cũng dùng tên lửa đánh qua, nhưng cũng không có gì dùng. Vị Nữ Vương này luôn luôn kịp thời trốn thoát trước khi gặp công kích.

Nhìn nơi này cũng biết, vị Nữ Vương này có bao nhiêu tiền.

Đi tới trước cổng, Vũ Minh liền bị lính gác chặn lại.

“Đứng yên đó”.

Hai người cầm súng chỉ Vũ Minh hét lớn.

“Đừng khẩn trương, ta muốn tìm Phương Doanh để nói chuyện”. Vũ Minh lạnh nhạt nói.

“Tên của Nữ Vương là người như ngươi có thể gọi? Có tin hay không ta súng bắn nổ đầu ngươi?”. một tên lính gác nghe thế mặt mày tức giận quát.

“Ngươi tốt nhất nên thông báo tiếng, nếu không hậu quả tự gánh”. Vũ Minh lạnh lùng trầm giọng nói.

“Mẹ kiếp”.

Đùng!

Tên kia tức giận nổ phát súng dưới chân Vũ Minh sau đó quát.

“Ngươi muốn chết sao?”.

Vũ Minh không có trả lời, chỉ vận sức chút, trong chớp mắt liền đoạt lấy súng trên tay hắn, đồng thời còn quyền đánh bay hắn ra ngoài, chết tại chỗ.

Súng trên tay, Vũ Minh chỉ về phía tên còn lại nói.

“Thông báo với Phương Doanh cho ta”.

Bị chỉ súng vào người, tên kia cũng không sợ, ánh mắt lóe lên sát khí, đang muốn bóp cò thì viên đạn bay ra xuyên thủng đầu hắn.

“Thật là, cần gì chứ?”. Vũ Minh lắc đầu chán nản.

Hắn bước tới, tìm kiếm trên người tên gác cổng chút, cũng chẳng có gì dùng, chỉ có cái bộ đàm cùng máy nghe lén.

Nhìn xung quanh chút, thấy cái camera gần đó.

Không nghi ngờ gì cả, chuyện xảy ra ở đây, bên trong chắc chắn đã biết, hắn cũng chẳng thèm quan tâm, mà ném súng qua bên, đi thẳng vào bên trong như chỗ không người.

Bên trong phòng, sự việc bên ngoài đã có người thông báo với vị Nữ Vương kia, cô ta đang ngồi trước màn hình quan sát lấy Vũ Minh, nhìn bộ dáng lạnh nhạt của hắn, nàng khẽ cười lên cái.

“Đi ra tiếp đón chút vị này chút đi”.

Vừa nói xong, bên người nàng tên hộ vệ gật đầu cái sau đó đi ra ngoài.

Vũ Minh đi tới các biệt thự chỉ có mấy chục mét, liền bị đám người lao ra chặn lại. Trên tay người nào người nấy đều cầm vũ khí nóng, Vũ Minh cười nhạt tiếng rồi nói.

“Phương Doanh chỉ để mấy tên rác rưởi đi ra tiếp đãi ta sao?”.

Vũ Minh có chút buồn cười.

Thời đại gì rồi mà còn dùng súng đạn.

Trái đất công nghệ tuy rằng so với các đế quốc trong vũ trụ kém xa, nhưng mấy thứ đạn bằng sắt, kim loại đã sớm loại bỏ rồi.

Bởi vì chỉ cần tu luyện tới Khai Thể cảnh tầng thôi cũng đã có sức chống chịu với mấy thứ này rồi.

Chỉ cần không để bắn vào những chỗ hiểm như mắt, miệng thì chẳng có bao nhiêu nguy hiểm, dù sao cơ thể được cường hóa đã có khả năng tự bảo vệ, súng đạn đi vào da liền bị bắp thịt dính chặt lấy, tối ưu hóa bảo vệ bản thân.

Chưa nói tới Vũ Minh đã là Thông Mạch cảnh, lại còn tu luyện Cửu U Hỗn Độn Quyết đỉnh cấp luyện thể công pháp, súng đạn đối với hắn đã chẳng có tác dụng gì cả.

Dùng tên lửa bắn hắn may ra mới có thể khiến hắn bị thương, cao lắm là trọng thương, còn súng đạn… ha ha.

Nói thì nói như thế, nhưng hắn cũng không muốn quần áo trên người bị bắn thành hằng trăm lỗ. Như thế chẳng khác nào tổ ong.

Ngay khi đám người nổ súng, hắn liền dùng nhanh nhất tốc độ tiếp cận, cướp đoạt thanh súng máy trong tay người, sau đó liền điên cuồng bắn phá.

Chỉ mất có giây, toàn bộ đám người đều chết sạch.

Vũ Minh ném đi vũ khí, lại đi vào bên trong.

Phương Doanh quan sát màn hình, ánh mắt khẽ híp lại. Nàng cũng không tiếp tục để người đi giết Vũ Minh, trong lòng nàng đã có kế hoạch khác.

“Mời vị tiên sinh này vào đây đi”.

“Nhưng mà Nữ Vương, hắn quá nguy hiểm, ngộ nhỡ…”.

Một tên đột nhiên đứng ra nói.

Nhưng là chưa dứt lời, cây súng liền chỉ vào đầu hắn.

“Ngươi nghe không thấy?”. Phương Doanh giọng nói lạnh lùng vang lên.

“Thật xin lỗi, Nữ Vương, ta sai”. tên kia lập tức quỳ chân nói.

“Còn không đi?”. Phương Doanh trừng mắt nhìn hắn.

Vài phút sau, một người đi ra đứng cản trước mặt Vũ Minh.

“Lần này chỉ để người ra sao?”. Vũ Minh lạnh nhạt hỏi

“Nữ Vương cho mời”. người kia ra tư thế mời vào

Vũ Minh nhếch miệng chút rồi đi theo hắn.

Trong phòng, tổng cộng có tất cả người, bao gồm cả người vừa rồi đi ra trong đó. Năm nam nữa, năm người đàn ông ai nấy đều rất lực lưỡng, tất cả đều đứng phía sau lưng cô ta.

“Mời ngồi, trà hay cà phê?”. Phương Doanh lên tiếng.

“Cà phê”. Vũ Minh đáp

Ngồi xuống, Vũ Minh nhìn vào người phụ nữ trước mặt, không thể không nói, cô nàng này rất đẹp, dáng người chỗ cần lõm thì lõm, chỗ cần lồi thì lồi, thân hình chữ S, làn da trắng muốt, khuôn mặt xinh đẹp, quả thật chắc chắn sẽ làm rất nhiều nam nhân điêu đứng.

Chưa kể tới ánh mắt của cô ta rất đặc biệt.

Vũ Minh cảm giác có lẽ năng lực của cô ta đến từ đôi mắt.

“Lấy cho vị tiên sinh này tách cà phê”. Phương Doanh nhìn tên hộ vệ nói, sau đó quay sang hỏi Vũ Minh.

“Không biết vị tiên sinh này tên gì?”.

“Vào thẳng vấn đề chính đi, hỏi tên thì không cần thiết” Vũ Minh lạnh nhạt nói.

“Vậy được rồi, không biết ngươi là ai phái tới? Mục đích là gì?”. Phương Doanh trực tiếp đi vào vấn đề chính, nàng còn có át chủ bài, dù Vũ Minh mạnh mẽ tới đâu, cũng chỉ là vũ phu mà thôi.

“Ta không đại biểu cho ai cả, ta chỉ vì mình mà tới. Ta tới, là muốn hợp tác, ngươi có hứng thú không?”. Vũ Minh nói.

“Ồ, hợp tác? Ta không biết trong tay ta có thứ gì đáng giá người ngươi nảy sinh hứng thú, không ngại nói chút?” Phương Doanh cười nói.

“Ta cần tình báo, ngươi nếu đã là nữ hoàng của thế giới ngầm, tình báo trong tay hẳn là không ít”.

“Vậy ta sẽ được gì?”.

“Ta có thể giúp ngươi giết người, bất kể là ai”. Vũ Minh lên tiếng.

“Ha ha, ngươi thật hài hước, chẳng lẽ ngay cả tổng tư lệnh ngươi cũng có thể giết hay sao?” Phương Doanh cười ha hả, nàng không tin hắn có thể làm được.

“Vậy xem cái này trước đi”. Vũ Minh lạnh nhạt nói, sau đó lấy ra bản thỏa thuận giữa hắn và chính phủ, cùng số giấy tờ liên quan.

Cầm tờ giấy trên tay, Phương Doanh trong lòng khẽ run lên, chẳng lẽ quân đội định ra tay với ta lần nữa? Nhưng sao ta lại không nhận được bất kỳ tiếng gió nào?.

Qua lúc.

“Ta thật không hiểu, nhìn bản thỏa thuận này, hẳn là chính phủ đối với ngươi rất kiêng kị, cho nên mới có những điều kiện… hào phóng này. Nhưng ta nghĩ, chính phủ bộ môn tình báo cũng không có so ta kém đi, tại sao lại tìm ta?”. Phương Doanh cũng không tin Vũ Minh không biết điều đó, cho nên hỏi.

“Ngươi nhìn chút cái gọi là kiểm tra đi”. Vũ Minh cười nhạt.

Nghe thế Phương Doanh nhìn xuống, thấy rõ những tên trong danh sách, nàng cũng không có kỳ quái, bởi vì những người này nàng đều biết, chưa kể đến trong đó có nàng, chỉ là nàng không hiểu, cái này thì nói được điều gì?.

“Tha thứ ta không hiểu, thứ này nói lên cái gì?”.

“Uổng cho ngươi là nữ hoàng thế giới ngầm, ngay cả chút thủ đoạn nhỏ này cũng không biết? Không thấy cái điều khoản này rất kỳ quái sao?”

“Điều khoản?” Phương Doanh khó hiểu, nhưng là nghĩ tới nghĩ lui cũng không rõ.

“Ngươi không thấy cái gọi là kiểm tra này là cái hố sao? Cái gì gọi là nghi ngờ giữa người có liên hệ, biết rõ ngươi có khống chế người khác năng lực, họ còn muốn ta bắt ngươi để làm gì?”

“Điều này nói lên, họ không sợ hãi năng lực của ngươi, họ đã sớm tìm ra cách đối phó ngươi, nhưng họ lại không có ra tay. Họ biết rõ người các ngươi có liên hệ với nhau, điều họ muốn, là để ngươi khống chế lấy ta, khống chế lấy người kia, sau đó họ sẽ bắt lấy ngươi. Bắt ngươi phục tùng họ. Làm việc cho họ”.

“Đến lúc đó, cái gọi là thỏa thuận này sẽ có giá trị? Có lẽ, bên cạnh ngươi sớm đã có người của họ, chỉ cần ngươi vừa khống chế lấy ta, họ sẽ lập tức bắt giữ ngươi”.

“Và rồi, bên thắng mãi mãi cũng là của riêng họ, ngươi nghĩ họ sẽ để cho người có khả năng như ta, hoặc là ngươi, cùng những người khác uy hiếp lấy địa vị của họ sao?” Vũ Minh cười nhạt.

Phương Doanh ánh mắt nhìn Vũ Minh trở lên lấp lóe, sau đó liền cười lớn.

“Không hổ là cường giả, trí tuệ siêu việt, lại biết được nhiều thứ ẩn chứa sau cái thỏa thuận này như thế. Không sai, họ quả thật sớm đã an bài nội gián bên cạnh ta, và ta cũng biết rõ người đó là ai”.

“Nếu như ngay cả mấy thứ này cũng không rõ, thì ta cũng đã không sống tới bây giờ, mà đã chết từ lâu rồi”.

“Nhưng mà…”.

“Ngươi không sợ, ta sẽ khống chế lấy ngươi sao? Lợi dụng sức mạnh của ngươi làm việc cho ta, hả? Vũ Minh tiên sinh?”

“Ngươi có thể thử chút khống chế lấy ta, nhưng mà, như thế sẽ không chỉ là đơn thuần hợp tác nữa đâu”. Vũ Minh cười cười.

Không hiểu sao, Phương Doanh thấy nụ cười này, trong lòng nổi lên chút bất an.

Nàng cũng không phải ngu ngốc, tình báo trong tay nàng về Vũ Minh rất rõ ràng, hắn tính cách thế nào, trải qua chuyên gia phân tích nàng đã nắm rất rõ.

Nàng cũng biết rõ phía chính phủ muốn bắt giữ nàng ra sao, chẳng qua không có ai có thể lọt vào bên trong để đối phó nàng được, vì nàng lúc nào cũng đã sớm chuẩn bị sẵn đường rút lui rồi.

Qua nhiều năm như vậy, nàng còn giữ lại tính mạng của tên nằm vùng, chẳng qua là muốn truyền đi chút thông tin giả cho chính phủ mà thôi, qua nhiều lần thử nghiệm, nàng sớm đã biết nằm vùng là người nào.

Nhưng ai bảo nàng là Nữ Vương đâu, nàng đối với chính phủ có loại hận ý rất sâu, nàng cho rằng đùa giỡn bọn họ còn vui sướng hơn việc khiến bọn họ chết.

Đối với lời nói của Vũ Minh, nàng biết hắn nói được làm được, chỉ là… tôn nghiêm của nàng không cho phép người khác uy hiếp.

Ngay sau đó, Phương Doanh lập tức triển khai tấn công.

Năng lực của nàng theo tình báo là khống chế người khác, nhưng trên thực tế, nàng có năng lực xóa bỏ tư tưởng của người khác, sau đó trồng vào tư tưởng của nàng, tuyệt đối trung thành với nàng.

Tình báo kia, nàng chỉ làm giả mà thôi.

Vũ Minh cảm thấy có luồng thần thức tấn công vào não hải của hắn, nhưng nó rất là yếu ớt, hắn hơi kinh ngạc chút, không nghĩ tới Phương Doanh lại là trời sinh khai mở thần thức, hơn nữa lại còn nắm giữ công kích thủ đoạn.

Chỉ là… nàng nằm mơ cũng không nghĩ ra, lại gặp phải người như Vũ Minh.

Vũ Minh cười nhạt, sau đó thúc đẩy thần thức đánh trả.

Ong tiếng.

Phương Doanh chỉ cảm thấy não chấn động, giống như có tầng cự thạch đè ép lấy, đau đớn tới mức ôm lấy đầu kêu gào.

Nhưng là điều này chỉ xảy ra có vài giây, sau đó cái tầng đè ép kia lập tức biết mất, giống như chưa từng xuất hiện qua như thế.

“Ngươi biết, hậu quả là thế nào rồi chứ? Lần sau, ngươi cũng sẽ là nạn nhân giống như những người này, ngươi hiểu?”. Vũ Minh lên tiếng.

Nghe thấy lời nói của Vũ Minh, Phương Doanh chỉ cảm thấy rung động, nàng biết, bản thân đụng chúng người không nên đụng. Không những thực lực mạnh mẽ, ngay cả thủ đoạn cũng mạnh hơn nàng gấp nhiều lần.

Không tự chủ được, sau lưng nàng đổ mồ hôi lạnh.

Nếu như Vũ Minh đối với nàng có ý đồ, nàng sẽ chạy được? Hắn cũng nắm giữ khống chế người khác năng lực, như thế có thể hay không khống chế lấy thủ hạ của mình?.

Nàng không dám đi thử.

“Xin lỗi ngài vì hành động vô lễ vừa rồi, mong ngài tha thứ”.

Lập tức, Phương Doanh đứng dậy, cúi đầu xin lỗi.

“Nữ Vương, ngài sao lại phải xin lỗi hắn”.

“Khốn kiếp, ngươi đối với Nữ Vương làm cái gì?”.

“Nữ Vương, để ta giết chết hắn đi”.

Nhìn thấy Nữ Vương của mình cúi đầu trước người khác, đám hộ vệ lập tức tức giận.

“Câm miệng, đều cút hết ra ngoài cho ta”. Phương Doanh quát lớn.

“Nhưng mà Nữ Vương…”

“Ta nói cút, nghe không rõ sao?”. Phương Doanh ánh mắt lạnh lùng nói.

“Vâng!”. đám hộ vệ nhìn nhau chút, sau đó cúi người đi ra ngoài.

Vũ Minh cũng không thèm để ý tới mấy người kia kêu gào, hắn chỉ lạnh nhạt nhìn lấy Phương Doanh, sau đó chậm rãi nói.

“Xin lỗi bằng miệng không có chút nào thành ý, ngươi nên dùng hạnh động để chứng minh”. Vũ Minh cười nhạt.

Nghe thế, Phương Doanh run lên, sau lúc mới cắn răng nói.

“Ta tình nguyện dùng thân thể của ta cùng cuộc đời sau này để chuộc lại sai lầm”.

Nàng biết, vẻ đẹp của nàng khiến rất nhiều nam nhân có ý nghĩ, nàng không có quan niệm về tình yêu, nhưng nàng biết nam nhân thích cái gì, tuy nhiên nàng lại cảm thấy đàn ông rất bẩn thỉu.

Nếu như không tỏ thái độ, Vũ Minh rất có thể sẽ lập tức đối với nàng động thủ. Nàng không sợ chết, nhưng muốn nàng trở thành người như những người nàng khống chế, nàng không chấp nhận được.

Nàng là người theo quan niệm độc thân, cũng không phải lệch lạc gì về giới tính. Nàng chẳng qua là nghĩ không muốn bản thân bị chà đạp bởi cánh đàn ông thôi.

Nếu như để nàng lựa chọn giữa việc này và việc trở thành người bị khống chế, nàng đương nhiên là lựa chọn cái đầu tiên.

Có tư tưởng của riêng mình cùng bị áp đạt tư tưởng của người khác, lựa chọn cái nào, có lẽ ai cũng giống nhau.

Mặc dù đánh đổi cả thân thể, nhưng nàng chấp nhận.

“Ta không có hứng thú với ngươi, thứ ta cần là tình báo, ngươi nghe không hiểu sao?”.

Vũ Minh nhíu mày trầm giọng nói, chẳng lẽ cô ta nghĩ mình muốn nàng dùng thân thể để chuộc lỗi? Nực cười, hắn còn ngại bẩn đây. Tuy rằng cô ta rất đẹp, nhưng không có nghĩa hắn sẽ thích lên giường với cô ta. Cô ta còn chưa xứng.

Phương Doang ngẩn người.

Trước kia có bao nhiêu người theo đuổi nàng, bao nhiêu người tình nguyện vì nàng chết đi. Thậm chí ngay cả ông trùm thế giới ngầm cũng yêu thích nàng, nhưng nàng cũng chẳng màng để ý.

Nay nàng tình nguyện đánh đổi thân thể, vậy mà lại có người nam nhân không đồng ý? Hắn giới tính có vấn đề sao?.

Tuy nhiên nghĩ như thế, nàng cũng không dám nói ra miệng, thậm chí còn khẽ thở phào cái.

“Xin hỏi ngài cần tình báo gì?”.

“Ta muốn tìm người có tên hoặc danh hiệu là Tế Tư, hoặc là người có sức mạnh tuyệt đối”.

“Và, tìm cho ta nơi ở hiện tại của Trịnh Đông, ông trùm thế giới ngầm, ngươi hẳn là biết hắn đi?”.

Vũ Minh lạnh nhạt nói.

“Dạ biết rõ, tình báo ngài cần, ta rất nhanh sẽ đi điều tra, mong ngài đợi thêm vài ngày”. Phương Doanh cúi đầu nói.

Mặc dù nàng không biết hắn tìm những người kia làm gì, thậm chí tìm Trịnh Đông làm gì, nhưng nàng cũng không dám đi hỏi.

“Được, ta chờ thêm ngày, sau ngày phải có tin tức cho ta. Còn nữa, đưa vị trí nơi ở hiện tại của Trương Vĩ cùng Trần Lâm đây, ta phải tìm họ tâm sự đôi chút”.

“Vâng!” Phương Doanh nói xong, đi tới bên cạnh cái tủ, mở ra, lấy ra chiếc điện thoại đưa cho Vũ Minh.

“Điện thoại này có số liên lạc của ta, có thông tin ta lập tức báo cho ngài, bên trong cũng có nơi ở hiện tại của người kia”.

“Được, vậy ta đi. À mà quên, nhắc ngươi chuyện, tốt nhất đừng bỏ trốn, ta đã để lại ấn ký trong đầu ngươi, ngươi ở đâu ta biết rất rõ, nếu không, hậu quả tự chịu. Ta đi, không cần tiễn”. Vũ Minh nói xong liền đi ra ngoài.

Phương Doanh nhìn Vũ Minh đi rồi, nàng bất lực ngồi xuống ghế, Vũ Minh nói thật, trong đầu nàng đã có lại ấn ký của hắn. Chiêu này nàng cũng dùng qua, nếu có người phản bội, nàng lập tức sẽ biết.

Hơn nữa, năng lực của nàng nói cho nàng biết, chỉ cần Vũ Minh ý niệm, nàng biến thành người như những người bị nàng khống chế. Cho nên, nàng hiện tại cũng không dám làm trái lời Vũ Minh, cũng không có tâm tư dám phản bội hay bỏ trốn.

Nữ hoàng của thế giới ngầm, triệt để thần phục.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio