Chuế Tế Đỉnh Phong Nhất Đẳng Độc Tôn

chương 461: vạn thương quy tông

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đối mặt với hơn ba mươi cường giả đánh tới từ bốn phương tám hướng nhưng Đế Nguyên Quân từ đâu cho đến cuối vẫn giữ lấy sự dững dưng như không có chuyện gì xảy ra.

Ngay khi hắn sắp bị đám người bủa vây thì hắn lúc này cũng đã động.

Chỉ thấy hắn đưa tay ra kết ấn ở trước ngực thì ở sau lưng hắn bỗng xuất hiện một đạo thương khí lớn mờ ảo đằng không bay lên cao rồi bao bọc hắn ở bên trong.

Nhìn thấy một màn này khiến đám người kia không khỏi kinh ngạc, đầy chính là lần đầu tiên họ nhìn thấy một người có thương khí đạt đến mức kinh khủng như thế này.

Nhưng bọn họ lúc này cũng chẳng để ý gì thêm bởi trong mắt họ thì Đế Nguyên Quân đã là một người chết.

Kể cả hắn có thương khí hộ thể bá đạo đi chăng nữa cũng không thể lấy sức một mình để chống lại ba mươi cường giả có cảnh giới đều là Thiên Địa cảnh cao tầng trở lên.

Đứng ở phía bên dưới, Vân Diệp và Dực Hoành chứng kiến một màn này thì con ngươi đột nhiên co rút lại và trên gương mặt hiển lên vẻ cực kỳ khó tin.

Với lúc trước, Đế Nguyên Quân ý niệm dùng thương diệt sát đám người để cứu cả hai thì chỉ nghĩ mức độ thương pháp của hắn chỉ dừng lại ở mức đó mà thôi.

Nhưng với hiện tại, cả hai cảm nhận thương khí khủng bố từ trên người hắn phát ra thì không khỏi há hốc mồm.

Tuy bản thân không sử dụng vũ khí nhưng cả hai đều hiểu rất rõ cấp bậc tu luyện đó là như thế nào.

Với một người bình thường luyện kiếm đạt tới cấp bậc kiếm khí đã là một thành tựu và khi kiếm khí đạt đến đẳng cấp đại thành hoặc thiên phú cao hơn có thể nhập viên mãn rồi có thể đột phá đến kiếm ý.

Đạt tới ngưởng luyện kiếm cao cấp hơn gấp nhiều lần.

Nhưng để đạt được đến điều đó là một chuyện không hề dễ dàng.

Nhưng người mà cả hai xem là tiền bối lại có thể luyện thương khí đạt tới mức vượt qua cả viên mãn và nhập đến đẳng cấp cao nhất là đại viên mãn.

Mặc dù cao hơn viên mãn một chút thôi nhưng để đạt tới cấp bậc này thì người luyện phải có mức độ am hiểu về thương cũng như thương pháp cực kỳ cao thâm.

Nhưng trong mắt cả hai thì thương khí của Đế Nguyên Quân còn khủng bố hơn cả thế nữa.

Cùng đều là đại viên mãn nhưng thương khí hắn lại có thể ngưng kết thành khí một cách dễ dàng và mang trong mình một cổ chi ý cực kỳ khủng bố.

Đây chính là điều mà chỉ có người đạt tới thương ý mới có thể làm được.

Với lúc trước, Đế Nguyên Quân ý niệm dùng thương diệt sát đám người để cứu cả hai thì chỉ nghĩ mức độ thương pháp của hắn chỉ dừng lại ở mức đó mà thôi.

Nhưng với hiện tại, cả hai cảm nhận thương khí khủng bố từ trên người hắn phát ra thì không khỏi há hốc mồm.

Không đợi đám người kia hết bàng hoàng, Đế Nguyên Quân hai ngón tay hợp lại thành chỉ rồi hướng thẳng lên cao.

Ý niệm vừa động thì một thanh trường thương thình lình xuất hiện ở sau lưng hắn với một cổ thương khí còn kinh khủng hơn trước gấp nhiều lần.

Tuy bản thân không sử dụng vũ khí nhưng cả hai đều hiểu rất rõ cấp bậc tu luyện đó là như thế nào.

Với một người bình thường luyện kiếm đạt tới cấp bậc kiếm khí đã là một thành tựu và khi kiếm khí đạt đến đẳng cấp đại thành hoặc thiên phú cao hơn có thể nhập viên mãn rồi có thể đột phá đến kiếm ý.

Đạt tới ngưởng luyện kiếm cao cấp hơn gấp nhiều lần.

Ngây ngốc nhìn lên, trong mắt cả hai thì hình bóng của Đế Nguyên Quân đã hoàn toàn khắc sâu vào trong tâm trí và là một người cực kỳ mạnh.

Tuy họ không biết thực lực hắn sẽ đạt tới mức như thế nào nhưng trong lòng họ có cảm giác thực lực thực sự của hắn không ở dưới Tinh Cực cảnh.

Thương khí trực tiếp phá toái hóa thành một đạo kình khí quét ra xung quanh và đồng thời đẩy lùi tất cả.

Ngay cả hại vị lão giả Tinh Cực cảnh cũng không chịu được mà bị đẩy lùi ra sau mấy bước.

Ngây ngốc nhìn lên, trong mắt cả hai thì hình bóng của Đế Nguyên Quân đã hoàn toàn khắc sâu vào trong tâm trí và là một người cực kỳ mạnh.

Tuy họ không biết thực lực hắn sẽ đạt tới mức như thế nào nhưng trong lòng họ có cảm giác thực lực thực sự của hắn không ở dưới Tinh Cực cảnh.

Bị đám người bủa vây và đánh mạnh lên thương khí ở bên ngoài, Đế Nguyên Quân dương mắt nhìn những vết nứt lớn dần hiện lên và giống như sắp đỗ thì ánh mắt có chút thay đổi.

Chỉ thấy khóe miệng hắn vểnh lên một nụ cười nhẹ rồi khẽ quát một tiếng.

“Bạo”.

Thương khí trực tiếp phá toái hóa thành một đạo kình khí quét ra xung quanh và đồng thời đẩy lùi tất cả.

Ngay cả hại vị lão giả Tinh Cực cảnh cũng không chịu được mà bị đẩy lùi ra sau mấy bước.

Không đợi đám người kia hết bàng hoàng, Đế Nguyên Quân hai ngón tay hợp lại thành chỉ rồi hướng thẳng lên cao.

Ý niệm vừa động thì một thanh trường thương thình lình xuất hiện ở sau lưng hắn với một cổ thương khí còn kinh khủng hơn trước gấp nhiều lần.

Ngưng tụ một lượng chân nguyên vào đầu ngón tay rồi khẽ di chuyển và tạo thành một vệt quang mang xuất hiện ở trước người hắn giống như một vết mực đang được lưu giữ lại.

Ngay khi đám người kia không biết Đế Nguyên Quân đang định làm gì thì bất chợt, con ngươi của đám người đột nhiên co rút lại.

Họ không biết thanh trường thương ở sau lưng hắn đã biến mất từ bao giờ và không còn nhận thấy nó ở đâu nữa.

Nhìn vệt quang mang ở trước người hắn dần nhạt đi thì cùng với đó là từng thanh âm kêu thảm thiến vang lên.

Khi bọn họ liếc mắt nhìn qua thì đã thấy năm sáu tên trực tiếp buông mình và ở trên lồng ngực đều xuất hiện một cái lỗ mãu lớn.

Chưa dừng lại ở đó, những người kia vừa ngả xuống thì trong mắt họ bỗng xuất hiện một chấm đen lớn đang lao nhanh đến.

Tốc độ đó nhanh đến mức mà ngay cả Thiên Địa cảnh đỉnh phong cũng khó lòng mà bắt kịp.

Không kị phản ứng, những tên có cảnh giới và thực lực hơi yếu một chút đều bị giết chết một cách nhanh chóng mà ngay cả Tinh Cực cảnh cường giả cũng không thể hình dung được.

Lúc này, đám người kia mới biết người nhìn trông giống như thanh niên và mái tóc trắng bạc này lại có thực lực đáng sợ đến như thế.

Cảm thấy người này nguy hiểm, sắc mặt hai vị lão giả trầm xuống ngay lập tức và trong khóe miệng họ cảm thấy có chút đắng chát.

“Khốn kiếp, dĩ khí ngự thương của tên này quá khủng bố với cả thương pháp của hắn cũng quá ảo diệu.

Nhìn qua thì uy lực không có là bao nhưng thực chất lại đáng sợ vô cùng”.

“Một người dùng thương đạt tới trình độ này không phải là người tầm thường nhưng tại sao chưa từng nghe qua tên tuổi người này lần nào cả?”

“Khốn kiếp thật chứ, tên này mới chỉ Thiên Địa cảnh đỉnh mà đã đáng sợ đến mức này thì một khi hắn đột phá Tinh Cực cảnh sẽ còn mạnh đến mức nào chứ? Tên này bắt buộc phải chết? Ta phải giết hắn bằng mọi giá?”

Liếc mắt nhìn từng người có thực lực yếu nhất trong đám người lần lượt ngã xuống, hai vị lão giả cắn răng bộc phát toàn bộ khí tức rồi quát lớn một tiếng.

“Không được để hắn tùy ý ra tay, tất cả cùng ta xông lên?”

Chỉ trong nháy mắt đã giết chết hơn mười người, Đế Nguyên Quân dương mắt nhìn hai mươi người lao đến với từng đạo khí tức khủng bố ở trên người thì bất giác nở một nụ cười nhẹ.

Vung tay hiệu triệu thanh trường thương quay trở về, Đế Nguyên Quân đưa tay kết ấn ở trước ngực và đồng thời phát động chân nguyên.

Tam đại lực lượng điên cuống xoay chuyển, khí tức khủng bố trên người hắn thình lình bộc phát giống như một cơn sóng lớn quét phăng mọi thứ.

Bị cổ uy áp làm cho chấn kinh và Đế Nguyên Quân ở trong mắt họ giống như một đầu thái cổ hung thú vừa mới thức tỉnh chứ không còn là một nhân loại tầm thường nữa.

Nhưng bọn họ không còn cách nào khác ngoài việc tiếp tục xông lên nếu như họ muốn sống.

Tìm sinh cơ ở trong tử lộ!

Hướng tay chỉ lên trời, khóe miệng Đế Nguyên Quân lẩm nhẩm và truyền một lượng lớn chân nguyên vào trong thanh trường thương rồi toàn lực phát động.

Trường Sinh Đế Nguyên!

Diễn Ý Thương Sinh, Vạn Thương!

Thình lình, ở sau lưng hắn xuất hiện hàng trăm hàng ngàn điểm sáng nhỏ li ti và không ngừng triển lớn.

Chỉ trong chớp mắt, hàng trăm hàng ngàn điểm sáng đó hóa thành từng thanh trường thương trông hư ảo nhưng mang trên mình lực lực khủng bố vô cùng.

Tất cả thương ảnh đều được thương khí khủng bố ngưng tụ mà thành!

Nhìn đám người tiếp tục xông đến, đồng thời dốc hết toàn lực đánh tới, trong mắt họ lúc này không còn giấu diếm sát khí nồng đậm.

Trong mắt họ, chỉ có người này chết thì họ mới có một con đường sống.

Cảm nhận sát khí dạt dào, Đế Nguyên Quân bất giác nở một nụ cười lớn trên gương mặt.

Chỉ thấy hắn chỉ tay về phía đám người rồi khẽ quát một tiếng.

“Quy tông”.

Tiếng quát vừa dứt thì hàng trăm hàng ngàn thương ảnh ở sau lưng hắn đột ngột chuyển hướng, tất cả mủi thương đều nhắm về phía đam người rồi trực tiếp lao tới với một tốc độ cực kỳ nhanh.

Mặc dù uy lực của một thương này không quá mạnh nhưng nếu như hàng trăm, hàng ngàn đạo đồng thời đánh tới thì y lực sẽ được nhân lên hàng trăm, thậm chí cả ngàn lần.

Trong mắt họ, từng vệt sáng quang mang đột nhiên ánh lên giống như những ánh sao lóe sáng ở trong đêm tối nhưng chỉ sáng là những điểm sáng này khiến họ cảm thấy áp lực và nguy cơ vô cùng.

Cảm nhận nguy hiểm cùng cực đang ập tới, hai vị lão giả cắn răng đồng thời quát lớn.

“Toàn lực ngăn lại”.

Hai mươi người đồng thời phát động chân nguyên lên đến cực điểm rồi hợp lực tạo thành một màn chắn chân nguyên cứng chắc bảo vệ ở xung quanh giống như một bức thành lũy không thể nào phá được.

Bị hàng trăm hàng ngàn đạo thương ảnh đánh trúng phát ra những tiếng nổ lớn và ở trên màn chắn cũng dần hiện lên từng vết nứt nhỏ.

Nhìn từng đạo thương ảnh cuối cùng đánh xuống, Đế Nguyên Quân khẽ nở một nụ cười lạnh.

Chỉ thấy hắn tiếp tục phát động chân nguyên lên đến cực điểm rồi một lần nữa tung ra đại chiêu.

Trường Sinh Đế Nguyên!

Trường Sinh Đế Tiễn!

Nhất chiêu vừa ra, thiên địa xung quanh dần biến chuyển, khí tức khủng bố đến mức khiến toàn bộ khu vực phải chùng xuống!.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio