Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Nếu anh không ăn em về luôn đó"Ngư giả bộ quay đi về phía cửa.
Yết hoảng hốt chồm dậy giữ tay ngư"Được vậy anh ăn"
Ngư cười như đứa trẻ lấy được kẹo,cô cầm bát cháo lên thổi rồi xúc từng thìa cho thiên yết.Yết cũng ngoan ngoãn phối hợp ăn hết cả bát cháo.Nhìn bát cháo được ăn hết song ngư hài lòng gật đầu.Cô cầm cốc nước và mấy viên thuốc đưa cho yết bắt anh phải uống hết.Yết nhăn mạt nhìn mấy viên thuốc xanh xanh đỏ đỏ.Anh từ nhỏ tới giờ chúa ghét mấy cái viên thuốc ba lăng nhăng xanh đỏ bé tin hin ấy.
Ngư đứng lên đi đi về phía bình nước ở cuối phòng từ rót cho mình cốc nước,từ sáng đến giờ chưa được ngụm nước nào đã thế lại phải dỗ thiên yết nên cô cảm thấy khô cả cổ.Ngư cầm cốc nước đi đến giường thiên yết rồi nhắc yết uống thuốc
"Anh mau uống đi,nếu không uống làm sao khỏi được?"Rồi cẩm cốc nước lên uống
Yết đảo mắt cầm cả đống thuốc đấy bỏ vào miệng rồi kéo đầu ngư lại hôn ngư.Anh nuốt lấy từng ngụm nước trong mát trong miệng ngư.Ngư ngơ người chỉ để thiên yết tùy ý hôn.Mãi đến khi lấy lại được ý thức thì cô ẩn người thiên yết ra nhưng yết còn nhanh hơn giữ chặt tay cô trên ngực.Yết dây dưa cùng với chiếc lưỡi đinh hương thơm mát như mật ngọt mãi quyến luyến không dứt.Chỉ khi cảm thấy người trong ngực mình sắp ngất vì hết không khí mới lưu luyến liếm liếm lưỡi song ngư rồi mới rời đi.Song ngư thở hổn hển sơ lụi trong ngực thiên yết.Anh mắt ai oán nhìn ai kia đang vui vẻ,tưng tửng.
"Em thật ngốc,còn không biết thở bằng mũi nữa"
"Ai biết được,nụ hôn đầu của em mà"Ngư đỏ mặt nhìn yết dày mặt dạy mình về vấn đề...hôn
"ừ không sao nhiều lần là quen thôi."Yết cười gian
Ngư cảm thấy nguy hiểm liền từ trong ngực của thiên yết chạy vọt ra cửa và chỉ để lại câu
"Anh ngủ đi cho khỏe"
Song ngư thở hắt ra,nụ hôn đầu của cô đấy.Thật lạ,khi anh hôn,tim cô như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực,cả người cứ nóng lên nhưng điều quan trọng là cô không những không bài xích mà còn cảm thấy thích nữa.
________________________________________________________________________________
Ngư vừa ra khỏi cửa,giải và mẹ thiên yết đã đợi sẵn ở cửa với vẻ mặt gian manh.Thế là bạn ngư của chúng ta bị lôi kéo vào phòng thay đồ,chẳng biết như thế nào mà khi ra ngư đã thấy mình mặc bộ đồ hầu gái rồi.
"Òa dáng người đẹp thật"Giải trầm trồ
"Rất hợp nha"bà thiên mắt sáng long lanh.
Ngư ngượng chín mặt trước ánh mắt như vồ mồi của cự giải và bà thiên.A...mặc cái gì thế này?Váy thì ngăn ngang đùi,thực ngắn tưởng như cúi xuống là thấy hết ở bên trong a~.Còn thân váy thì cứ bó sát vào người trông thực đáng ghét.
"Cháu...cháu đi thay"ngư vội xoay người vào định đi thay quần áo nhưng bà thiên và cự giải nào để cho cô đi.
"Ngư khoan thay mặc vậy luôn đi,đẹp mà ~"Giải giữ chặt tay ngư ỉ ôi không cho cô đi.
"Đúng đúng đẹp lắm phải diện chứ"Bà thiên cũng trẻ con chẳng hơn,mắt chớp chớp liên tục nhìn đến là...
"Nhưng mặc vậy cháu thấy kì kì sao ý"ngư nhíu mày.
"Không kì,rất xinh"Bà thiên dụ dỗ.
"A...ngư thiên yết có gọi cậu,mau đi xem anh ấy cần gì,nhanh nhanh đi"Giải đánh trống lảng ẩn ngư đi.
Ngư hoàn toàn quên luôn,chỉ lo lắng cho yết"Ừ ừ vậy mình đi"
________________________________________________________________________________
Yết trố mắt nhìn.Gì đây?Ngư đang mặc....bộ đồ hầu gái?Bất quá cũng rất xinh.Người ta nói người đẹp vì lụa nhưng thiên yết thấy ngư mặc gì cũng hợp,rất dễ thương.Ngư thì xấu hổ mặt như cúi sát tới tận ngực,mặt nóng ran trước ánh nhìn của yết.Cô cọ cọ chân vào nhau thầm đếm những hòn gạch để giữ bình tĩnh,nhỏ giọng nói
"Mẹ anh vơi...giải bắt em mặc"
Vẫn thấy thiên yết im lặng ngư không khỏi thấy hơi thất vọng xoay người
"Đợi chút em đi thay quần áo"
Yết vội ngăn lại
"Đừng mặc vậy đẹp mà,không cần thay đồ đâu"
Ngư lại đỏ mặt quay đi chỗ khác không dám nhìn mặt ngư.Thiên yết thấy thế thì chỉ cười,da mặt cô nàng mỏng thật,đùa chút đã đỏ mặt rồi.(Chứ không phải da mặt thiên yết dày như....cái thớt hử? ^^)
Ngư lờ đi bê cốc thuốc đến cho yết uống
"Anh mau uống thuốc đi!"
"Ừ vậy em bón cho anh đi"Yết cười cười tự nhiên nói
"Anh là trẻ con sao?"Ngư bất đắc dĩ cầm thìa bón cho yết nhưng anh quay đầy bĩu môi,nâng cằm song ngư lên cười quyến rũ
"Không bón bằng miệng em như lần trước như vậy thuốc đỡ đắng hơn"
Không nói thì thôi chứ cứ nói là mặt ngư lại đỏ lên.Dù gì cũng là nụ hôn đầu của người ta mà nói thàn nhiên như thế.Ngư thẹn quá hóa giận cầm cả thuốc cả thìa dúi và tay yết.
"Vậy anh tự uống được voi đòi tiên."Rồi nhanh chóng xoay người ra ngoài để lại yết ngồi trên giường đầy tiếc rẻ vì lỡ trêu hơi quá.
Vậy là ngư ở lại luôn nhà yết chăm sóc cho anh.Công việc của cô là cho anh ăn và cho anh uống thuốc đúng giờ.Do yết chưa thể đi tắm nên song ngư cũng khiêm luôn cả việc lau người cho anh. Ngư chán nản,chẳng hiểu sao từ lúc chăm sóc yết ôm anh mặt dày đến thế,thật không còn gì để nói.Đã thế thình thoảng còn ăn đậu hũ của cô nữa.Thật đáng ghét,hơi tí thì động chân động tay sàm sỡ cô(hôn rồi véo má đó ^^),ngư thở dài,đối với yết cô thật không có biện pháp kháng cự,giả dụ như chuyện vài ngày trước
___________________________________Hồi tưởng____________________________________
Song ngư một hôm cảm thấy mình nên tự tay làm đồ gì đó cho thiên yết ăn nên đã thân chinh vào chiến trận à không vào bếp nơi cô hầu như chưa từng một lần đặt chân vào.Song ngư không cho ai tới giúp chỉ một mình cô làm thôi,không cho ai động vào.
Ngư làm món dễ nhất đó là món cháo yến mạch,thao như sách hướng dẫn,cô nàng đong đếm từ li từng tí mong cho món ăn đầu tiên mình làm có thể hoàn hảo mang cho yết.Ngư vui vẻ là và biến gian bếp chính thức trở thành một bãi chiến trường sau khi nấu xong món cháo.Chỉ khổ mấy người hầu dọn mệt đứt hơi,chẳng bằng họ nấu luôn cho xong.
Ngư bê bát cháo lên cho yết ăn.
"Mau ăn thử đi,em vừa nấu đó."Ngư vui vẻ khoe.Yết há miệng ý chỉ bón cho anh.Ngư thuận theo,xúc một thìa đưa cho anh ăn nhưng chẳng may cháo vẫn còn nóng nên yết bị bỏng ở lưỡi
"Nóng quá ngư"
"A...em xin lỗi nha"ngư cuống cả lên.Nhìn ngư như vậy yết chỉ cười cười.Kéo đầu ngư xuống,đầu lưỡi khẽ liếm nhẹ vào vành tai ngư.Ngư run lên bần bật,càm giác như có cả dòng điện chạy dọc quanh người.
"Yết anh làm gì vậy?"ngư lùi nhanh về phía sau.Yết gian xảo giả bộ không biết vô tình nói
"Người ta bảo trên cơ thể tai là nơi mát nhất mà,anh đang bị bỏng nên chỉ liếm qua chút,chắc sẽ hết thôi"
Ngư không có cách nào nổi nóng được với người này đành đùng đùng quay ra ngoài mặc kệ thiên yết.
______________________________________Kết thúc hồi tưởng__________________________
"Ngư!!!!"cự giải từ đằng sau lao ra ôm chồm lấy cổ cô.
"Gì thế giải?"ngư mỉm cười nhẹ nhàng hỏi.
"Đi mua sắm với mình đi,mai mình đi hẹn hò với sư tử nên chẳng biết chọn bộ nào cả mà mình thấy cậu có khiếu thầm mĩ khá cao,đi giúp mình chọn đồ nha"giải nói ra mục đích của mình.
"Nhưng mình còn phải chăm sóc yết,sắp đến giờ cho anh ấy uống thuốc rồi"ngư lưỡng lự
"Đi mà ~ Bây giờ bác thiên đang đi uống trà với mấy vị phu nhân,tớ không thể rủ bác ấy đi cùng được.Mình chỉ đi một chút thôi,sẽ về trước giờ cho yết uống thuốc mà."giải dụ ngọt
"Nhưng mà..."Ngư vẫn do dự
"Không nhưng nhị gì cả,kệ yết,ta đi thôi"Thế là giải cứ thế phăm phăm kéo ngư đi chơi.
________________________________________________________________________________
Khu mua sắm
"Òa nơi đây đông vui thật nha~"ngư ngước nhìn xung quanh cảm thán.Cô rất ít khi tới đây.Quần áo bình thường đầu do song tử hoặc mẹ cô chọn đồ,rất ít khi cô ra khỏi nhà.
"Ngư chỗ này chỗ này"
"Cái áo này đẹp không,cả áo này,....áo này nữa..."
Giải hăm hở chọn đủ loại cho cả cô và ngư.Ẩn ngư vào phòng thay đồ và tự mình cũng chọn một số bộ để thay.Hai cô nàng đi một vòng cuối cùng mua được bao nhiêu là độ,quần áo đẹp.Ngư chơi với giải,gần như là lần đầu tiên cô đi mua sắm mà vui thế này.
Đi quá luôn cả giờ cho yết uống thuốc nhưng thôi mặc kệ,nhà đâu thiếu người chăm cho yết.Hai cô nàng đi mãi tận tối mới về.
Do biệt thự nhà yết gần với trung tâm mua sắm nên hai cô nàng không đi xe cũng không mang theo bất cứ vệ sĩ nào để đi chơi cho thoải mái.Đi trên đường về khá tối,chỉ còn lại ánh đèn đường lập lòe.
Đột nhiên,có toán người tay cầm gậy gộc chặn đường.
"Trời tối thế này hai cô em đi đâu thế???"