"Các ngươi là?"Ngư đứng chắn trước mặt cho cự giải.Giải đặc sệt là cô nàng tiểu thư nên đảm bảo trong các trường hợp như vậy cô nàng sẽ...
"Hu Hu Hu"Giải khóc rống lên vì sợ.
Từ nhỏ cự giải đã được bảo hộ nâng niu trong vòng tay của người thân,nen cô chưa từng đối mặt với những trường hợp như thế này.Khác với giải,tuy được anh trai bảo hộ cực tốt nhưng ngư đã có kinh nghiệm đó là...sống trong ngôi trường toàn nam sinh.Thế nên đối với trường hợp này gặp lần đầu nhưng cũng không bối rối.
"Ai da,cô em bình tĩnh,tụi này chỉ rủ các em gái xinh đẹp đây đi chơi thôi mà,việc gì phải căng thẳng vấn đề lên em?"tên cầm đầu tóc đỏ mắt dâm dê đê tiện thìn hai cô nàng của chúng ta nói.
Ngư nhìn mấy tên này chỉ cảm thấy buồn nôn,mùi trên người những tên này bốc ra toàn ùi mồ hôi rồi rượu bia...thật kinh khủng chứ không như mùi bạc hà thom mát dễ chịu của thiên yết.Lúc này song ngư cảm thấy cực kì nhớ anh.
Yết anh ở đâu mau cứu em
"Hừ,quen biết gì mà đi chơi,tránh ra,bọn tôi bận rồi,hôm khác đi"Ngư không dám lớn lối nhưng trên khuôn mặt vẫn đầy vẻ cương quyết.
"A...em này cá tính nha,thật thú vị,mình đi chơi chút thôi mà em"tên khác tiến lại ần ngư và giải.Ngư vẫn chắn trước mặt cho giải,giật lùi lại về phía đằng sau.
"Giải này"Ngư thì thầm
Giải đã nín khóc,chỉ còn lại tiếng nức nở nho nhỏ"Ừ...hức..."
"Khi mình ra hiệu một cái là cậu chạy luôn nhé"Ngư chắc chắn rằng hôm nay cả hai đứa không thể cùng thoát thế nên thoát được một người còn hơn,nơi này cũng gần nhà thiên yết,để giải chạy về báo còn cô ở lại chặn đường là thượng sách.
"Không được"Giải túm chặt áo ngư ngước lên nhìn với vẻ mặt đầy lo lắng
"Không sao đâu,mình sẽ giữu chân bọn họ,cậu về báo cho yết để đập cho họ một chận tơi bời hoa lá vì đã động đến chúng ta nha"Ngư an ủi pha thêm chút hài hước để giải thêm yên tâm.
Giải nghĩ chút thấy không còn cách nào khác đành gật nhẹ."Cậu cẩm thận"
"Mình biết rồi"Ngư cười sáng lạn
"Sao?Hai cô em nói chuyện xong chư,giờ đến tụi này được chưa?"tên tóc đỏ hung hăng nhìn hai cô nàng,dám lờ chúng đi.
"Hừ,ta nói chưa xong thì sao?"Ngư vênh mặt lên rồi lao nhanh về phía trước,tay ấn giải về sao miệng hét lớn
"Đi mau"
Rồi cô nhanh chóng đâm va mạnh vào tên tóc đỏ,tranh thủ khi hắn còn choáng váng thì cầm lấy cây gậy hắn mang theo bắt đầu công uộc đánh đạp xung quanh chặn chúng lại mở đường cho giải chạy.
Giải nghe ngư hét thì không chần chừ chạy ngay thật nhanh về để báo cho yết,không thể để chậm giay phút nào nếu không ngư có khi không trụ được nữa
"Chết tiệt,bắt con nhóc tóc hồng lại"Nói rồi hắn cũng lao về nghe để khống chế cô.
"Ngư cẩn thận"Giải chỉ nói được vậy rồi chạy thật nhanh,theo sau là hai tên cao gầy đuổi theo.
Ngư thì tuy trước có học kiếm đạo,dùng gậy là vũ khí miễn cưỡng có thể duy trì tình trạng trong giây lát thôi vì bọn chúng quá đông.Cứ hết đám này đến đám khác xông vào,tầm khoảng trên dưới hai mươi tên nên cô càng ngày càng đuối sức,chỉ cố gắng hết sức chờ cứu viện tới.
"Hừ con nhỏ này quả không vừa"Tên tóc đỏ bị cô cho một gậy bay luôn ra ngoài đứng ngoài nhìn vào một người con gái tóc xanh kiên cường chống lại mấy tên con trai to con.
Reng reng reng
"Alo sếp ạ?"tên tóc đỏ vội vàng bắt máy cung kính trả lời
"Nhanh lên"Trong điện thoại truyền ra một mệnh lệnh
Tên tóc đỏ rét run vì giọng nói lạnh băng không cảm xúc của người bên đầu day kia
"Dạ dạ tại con nhỏ nó có võ nên..."
"Vô dụng"Tiến nói lại vang lên khiến tên kia sợ hãi,cọng thêm cảm thấy ánh mắt sắc bén từ đâu phóng tới khiến tên đó dáo dác nhìn quanh.Giật mình,bên kia đường một chiếc xe ô tô đen từ từ mở ra,một người đàn ông mặc bộ comle đen bước tới,trông ông ta tầm khoảng tuổi,khuôn mặt lạnh như băng,ánh mắt đeo đôi kính đen vẫn không che được sát khí nồng nặc.
Đó chính là Phương lão đại,người đứng đầu phương gia,luôn đối đầu với gia tộc nhà thiên yết.Theo thông tin ông ta có được,cô gái nhỏ đang đánh nhau kia là bạn gái của vị thiếu gia thiên yết của Thiên gia-Đứng đầu trong xã hội đen.Nghe nói thiên yết thiếu gia vô cùng yêu thương cô gái nhỏ kia nên ông ta quyết định lấy cô làm con tin.
"Hừ"Ông ta đi lướt qua tên tóc đỏ,một cái liếc mắt cũng không thèm,đi thẳng đến chỗ song ngư.
Ngư đã thấm mệt,cho dù trước kia có đi thi đấu cũng không mệt như vậy,chân tay rệu rao,chiếc gậy thì cnf sắp không trụ được,gần gãy đến nơi rồi.Thật tệ.Mắt ngư nhèo đi không biết là do mồ hôi hay nước mắt.Yết mau cứu em,em không thể...
A
Ngư chỉ thấy đau nhói ở gáy rồi mất đi ý thức ngất lịm xuống đất.Phương lão đại đã cho cô một "chưởng" ở gáy khiến cô ngất đi.Không thèm nhìn thêm,chỉ khoát tay ra lên
"Đưa đi"Rồi ông ta đi thẳng.
"Dạ"Tên tóc đỏ vội chạy tới nâng người ngư lên đưa lên xe.
________________________________________________________________________________
Lại nói đến giải.Giải sau khi ngư nói thì chạy liên tục không dám nhìn lại nhưng sứ con gái thì sao bằng được con trai,thế là cô bị hai tên kia bắt lại.Trước mắt là nhà thiên yết rồi nhưng không thể vào,làm sao bây giờ.Mồm bị btj chặt bằng tay của tên kia,nếu cô chỉ cần hét lên là có người tới,vậy mà...
Cô không cam lòng,ngư đã ở lại hi sinh thân mình cho cô rồi,cô mà không báo được cho yết thì ngư nguy mất.Nghĩ là làm,cô cắn mạnh vào tay tên kia khiến hắn đau quá phải bỏ ra
"CỨU,cứu với"Giải hét thật to.
"Con khốn"Tên còn lại vung tay lên tát mạnh vào má giải khiến cô ngã lăn ra đất.Má đâu dỏ rát.Vì ngã ra thoát khỏi sự trói buộc của hai tên kia nên giải tiếp tục chạy,vừa chạy vừa hét
"Cứu,Cứu"Giải nhanh chóng bị hai tên kia tóm lấy mái tóc dài và bắt lại cộng thêm ăn một cái tát nữa,bị tát đâu nổ đom đóm,giải lăn ra đất không còn sức để gọi,chỉ lầm bẩm "Cứu,ngư nguy mất"nước mắt cứ chảy ra.
Thấy có người gọi nên người hầu nhà thiên yết vội vã chạy ra thấy giải nằm trên mặt đất tóc tai rũ rượi,quần áo bẩn thỉu,bên cạnh là hai tên con trai đang đứng.Hai tên kia thấy người ra thì chửi bậy một tiếng rồi kệ giải nằm đó vội chạy đi.
"Giải tiểu thư"người vệ sĩ hoàng hốt chạy ra.Giải như vớ được chiếc phao cứu sinh thì túm chặt lấy
"Mau,mau báo cho yết đi cứu ngư,nhanh nhanh lên,không ngư nguy mất."
Yết thì thấy muộn rồi ngư chưa về nên định đi tìm sợ cô nàng lạc đường do không mang theo vệ sĩ,ra thấy giải nằm đó lại nghe giải nói vậy trong lòng hoảng hốt không thôi.
"Ngư ở đâu"Yết không còn duy trì được vẻ mặt lạnh lùng muôn thủa hỏi giải
Giải cố hết sức "Ở...đường X ngõ Y"Rồi ngất luôn.
"Mang giải vào trong nhà"Rồi yết chạy thằng nhưng một chiếc xe chạy lướt qua trê đường khiến yết phải dừng lại,chiếc xe tiếp tục chạy đi nhưng đểlại cho yết một ánh mắt sắc lạnh đầy căm thù.Yết quên nó đi luôn,nhanh chóng chạy đến chỗ giải chỉ nhưng nơi đó không có người nào cả,trên mặt đường chỉ có vài giọt máu còn sót lại.Yết kinh hoàng nhìn tứ phía.
Ngư đâu rồi???