- Chắc cô cũng biết rồi! Tôi chỉ nói lại một chút thôi! Cô sẽ phải làm giúp việc riêng cho tôi, trong vòng năm! Buổi sáng dậy: lau nhà, quét nhà, tưới cây, nấu ăn, rửa xe, bla bla bla!
- Nhiều vậy làm sao mình làm hết chứ? Nó cau mày
- Và điều quan trọng nhất! Hắn thay đổi sắc mặt, không thèm nghe lời nói của nó. Tôi đã có người tôi yêu rồi, thế nên giữa chúng ta chỉ nên duy trì một mối quan hệ chủ và đầy tớ, cô hiểu không?
- Một chút, nó lơ ngơ nói
- Haizzzz, cái đồ chậm tiêu, nghĩa là trong vòng năm, cô không được phép có tình cảm với tôi, và tôi cũng vậy, được chưa? Ai yêu người nào trước người đó sẽ thua!
- À ….ừ ….nó gật đầu
‘ Hoàng tử, hoàng tử, nghe điện thoại của công chúa đi ạ ‘ tiếng chuông điện thoại hắn reo lên
- Alo, anh! Sao anh còn chưa tới?
- Tĩnh Nhi, em chờ anh một lát nữa, bây giờ anh tới liền đây!
- Dạ
Hắn tắt máy để lên ghế bên cạnh rồi bảo nó: Cô ăn một mình đi, tôi đi đây! Nó khẽ gật đầu
Tiếng động cơ ô tô đã nổ và phóng đi, nó đứng dậy, chạy tới ghế sofa, ngồi bịch xuống, với tay lấy bịch bắp rang bơ ăn, vừa ăn nó vừa xem phim, thật không thể nào thoải mái dễ chịu hơn. Nó quên mất rằng mình cần phải ăn tối.
phút sau, điện thoại của hắn reo lên thứ âm nhạc lạnh lẽo, cứng ngắc.
- Cái gì vậy? Nó ngó nghiêng quanh quanh rồi đứng lên đi tìm
Càng đi dần về phía chiếc ghế trong bếp nó càng nghe thấy rõ hơn
- Ai đó, mau mau ra đây đi! Nó nhíu mày chạy tới cầm lấy một cái chảo
- Nè, có nghe tôi nói không đó, mau hiện hình đi! Nó tiến sát lại gần
- Và …. ….….……
Nó giơ sẵn cái chảo lên, ánh mắt chứa đầy dao sắc lạnh.
- Oh no! Đây là điện thoại của Thiên Tùng mà! Ai gọi vậy nhỉ?
- Cậu ấy để quên máy ở nhà rồi, mình nghe thay cậu ấy vậy!
Nghĩ rồi nó cầm máy lên:
- Alo anh! Sao anh lâu tới quá vậy? Đầu máy bên kia nói
- À, a…alo, bạn là ai thế? Nó hỏi
- Ai vậy? Tôi là Tĩnh Nhi, người yêu của anh Tùng
- A, vậy bạn là Tĩnh Nhi, Thiên Tùng bỏ quên máy ở nhà, cậu ấy đang trên đường tới chỗ bạn đó!
- À ….vậy sao? Cảm ơn nhé!
- Ừm, không có gì đâu! Tạm biệt
TÚT TÚT TÚT ………..( tiếng tắt máy)
Cô là Tĩnh Nhi, tuổi, là con lai Hàn của một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng, sắc đẹp phải nói là nghiêng nước nghiêng thành, đẹp sắc nét, đẹp tuyệt vời, một sắc đẹp đậm chất Châu Âu. Cô sau khi tắt máy, đã ngồi một mình trong nhà ăn, không khỏi suy nghĩ, tại sao trong nhà anh ấy lại có một nguwofi con gái, anh ấy không hề nói với mình!
Bỗng đâu, từ đằng sau cô, có một bàn tay của người con trai khẽ che mắt, cô nhận ra, khẽ gỡ bỏ tay người đàn ông đó rồi ngồi im lặng
- Tặng em, hắn nói rồi cười, bó hoa này anh mới mua trên đường tới đây đấy!
- Anh đi về đi! Cô giận dỗi
- Tĩnh Nhi, em có chuyện gì vậy? Hắn hỏi, đặt bó hoa xuống bàn
- Anh, chẳng phải chúng ta đã nói: có chuyện gì cũng phải nói với nhau hay sao! Vậy mà trong nhà anh có một cô gái khác lạ mà anh không hề nói với em một lời, anh đang che dấu em điều gì đúng không?
- Cô gái khác lạ nào? Em nói gì anh không hiểu!
- Anh đừng giả vờ nữa, anh đi về đi nhanh lên, mau về với cô ấy đi! Đừng tới gặp em nữa! Cô nói rồi đảy hắn ra ngoài
- Tĩnh Nhi, em phải nói rõ ra thì anh mới hiểu được, em ghen không lí do như vậy sẽ khiến anh cảm thấy có lỗi đấy! Hắn giữ lấy nắm cửa
- Em không muốn nghe anh giải thích! Anh mau đi đi! Cô đẩy hắn ra rồi đóng sập cửa vào, cô chui lên phòng khóc nức nở.
Hắn đập cửa mãi cô không dậy mở liền phóng xe về