Sau khi Mộ Dung chia tay Sở Phong ở Qua Châu, liền mang theo Liễu Diệp cưỡi ngựa không ngừng nghỉ chạy về Cô Tô, y hầu như chạy liên tục cả ngày lẫn đêm, bởi vì Liễu Diệp đã phát ra tin tức về Cô Tô việc mình bị vây hãm trong Phi Ưng Bảo, y biết tin tức này một khi truyền về, Cô Tô nhất định sẽ có chuyện phát sinh!
Hắn đoán không sai, không lâu sau khi Cô Tô nhận được tin tức Mộ Dung hãm thân trong Phi Ưng Bảo, đã liên tiếp xảy ra vài chuyện.
Trước tiên nói một chút về Mộ Dung thế gia, Mộ Dung thế gia tại Cô Tô chủ yếu có sáu sản nghiệp lớn, phân biệt là: hàng thêu, tiền trang, tửu lâu, trà, đổ phường, thanh lâu. Đây là lục đại sản nghiệp duy trì căn cơ khổng lồ của Mộ Dung thế gia. Nhưng những chuyện liên tiếp phát sinh gần đây, cũng có liên quan đến lục đại sản nghiệp này.
Chuyện thứ nhất, chưởng quỹ của mười hai cửa hiệu hàng thêu đồng loạt hướng tới Mộ Dung thế gia xin viện trợ, nói Chức Cẩm Ti trang đột nhiên không cung ứng tơ tằm cho bọn họ nữa, còn muốn bọn họ lập tức hoàn trả lại tiền nợ. Đồ thêu này đều dùng tơ tằm làm nguyên liệu, Mộ Dung thế gia mặc dù khống chế mười hai cửa hiệu hàng thêu của Cô Tô, có điều thuỷ chung vẫn không thể khống chế được nguyên liệu để thêu – tơ tằm! Mà Chức Cẩm Ti trang lại là thương hộ lớn nhất sản xuất tơ tằm, nguyên liệu của mười hai cửa hiệu hàng thêu đến tám phần mười là do Chức Cẩm Ti trang cung ứng, hiện tại Chức Cẩm Ti trang đột nhiên đình chỉ cung ứng tơ tằm, chẳng khác nào thoáng cái đã phế đi mười hai cửa hiệu hàng thêu.
Chuyện thứ hai, tiền trang lớn nhất Cô Tô – Thái Hoà tiền trang đột nhiên bị một lượng lớn người chen nhau đổi ngân phiếu sang ngân lượng, đã bắt đầu chống đỡ không được, hơn nữa đã tra ra được, những kẻ đi đầu tham gia đổi ngân lượng, chính là người của Chức Cẩm Ti trang.
Chuyện thứ ba, tửu lâu lớn nhất Cô Tô – Tùng Hạc lâu, đột nhiên bị một số tên lưu manh không rõ lai lịch tới quấy rối, những người này tới lui như gió, chỉ phá rối trong chốc lát, rồi lại lập tức trốn đi, hiện tại Mộ Dung thế gia chỉ còn cách phái ra đệ tử ngày đêm canh giữ.
Chuyện thứ tư, đổ phường lớn nhất Cô Tô – Càn Nguyên đổ phường đột nhiên xuất hiện một vị thần bí tài gia, ngắn ngủi có mấy ngày mà y đã thắng của đổ phường ba mươi vạn lượng bạc.
Chuyện thứ năm, thanh lâu lớn nhất Cô Tô – Yên Vi cư, hai vị thanh quan nổi danh nhất cùng ba vị hồng bài cô nương nổi danh nhất đột nhiên đồng thời ngã bệnh, không chịu hiến nghệ bồi rượu! Cái gọi là thanh quan chính là tài nghệ đều tuyệt, là ca kỹ bán nghệ không bán thân; còn hồng bài thì rất xinh đẹp, là danh kỹ rất được hoan nghênh, đã bán nghệ lại bán cả thân.
Chuyện thứ sáu, vườn trà lớn nhất Cô Tô – Bích Loa trang viên, mười hai chiếc thuyền lớn chở Bích Loa xuân đi tới Hoài An thì đột nhiên bị Hoài An châu phủ phái người tạm giữ, hơn nữa từ trong đống lá trà lại tìm ra Thần Tiên tán! Chuyện này cực kỳ nghiêm trọng, Thần Tiên tán chính là một loại mê huyễn dược, có người nói sau khi uống vào thì đến thần tiên cũng phải cười ba cái, cho nên còn gọi là Tam Tiếu tán. Tam Tiếu tán sau khi uống vào sẽ gây nghiện, nhẹ thì người mê loạn hưng phấn, nặng thì người phát cuồng điên dại, cứ thế thất khiếu chảy máu đến chết, so với Ngũ Thạch tán thì lợi hại hơn rất nhiều, cho nên triều đình đã có mệnh lệnh rõ ràng cấm buôn bán, kẻ nào làm trái sẽ bị lăng trì đến chết.
Thêu thùa, tiền trang, tửu lâu, trà, đổ phường, thanh lâu lục đại sản nghiệp đồng thời gặp phiền phức, chuyện này tuyệt không tầm thường, do vậy Mộ Dung mới gấp rút chạy về.
***
Tại một thanh lâu ở Hoài An, châu mục Diêm đại nhân đang ở trong một gian phòng, trái ôm phải ấp, cả hai người chính là hồng bài cô nương được trang điểm xinh đẹp. Chính vào lúc y đang chơi đùa cao hứng, bỗng nhiên "cốc cốc", vang lên hai tiếng gõ cửa rất nhỏ, Diêm đại nhân vô cùng tức giận, lúc y đang vui chơi, chưa từng có người nào dám gõ cửa, kể cả là tú bà của thanh lâu cũng không dám.
- Ai!
Y hét lớn một tiếng
- Đại nhân, là ta!
Diêm đại nhân nhăn mặt nhíu mày, y nghe ra đây là thanh âm của tên người hầu tâm phúc, tên người hầu này rất biết cách làm y vui vẻ, cũng là tâm phúc đắc lực của y, lần này việc tạm giữ mười hai thương thuyền của Mộ Dung thế gia, chính là do một tay tên người hầu này an bài, nó rất hiểu tính tình của mình, tuyệt đối sẽ không tuỳ tiện gõ cửa vào lúc này.
- Chuyện gì?
Diêm đại nhân hỏi một câu.
- Đại nhân, có người của Mộ Dung thế gia tới.
- Hả? Ngươi nói là ta không có ở đây, bảo hắn về đi.
- Đại nhân, là Mộ Dung thiếu chủ đích thân tới.
Diêm đại nhân ngẩn ra, hỏi:
- Hiện tại hắn đang ở đâu?
Người hầu tâm phúc của y nói:
- Còn đang ở châu phủ chờ đại nhân!
Diêm đại nhân trầm ngâm, nói:
- Ngươi hãy nói ta ra ngoài đi bái phỏng hiền sĩ rồi, không biết bao giờ mới quay về, bảo hắn…
"Rầm!"
Cửa phòng đột nhiên bị đạp mở toang, Mộ Dung một thân tử y xuất hiện tại cửa, vẫn khoác chiếc áo choàng màu tím, phía sau hắn là tên người hầu tâm phúc kia, hàm nhọn mắt chuột, đang há hốc mồm, hiển nhiên ngay cả gã cũng không thể biết được vì sao Mộ Dung lại đột nhiên xuất hiện!
Diêm đại nhân sợ đến mức bật cả người dậy, kinh ngạc nhìn Mộ Dung, hai tay vẫn còn đang ôm hai ả kĩ nữ.
Mộ Dung đi vào trong phòng, ánh mắt liếc qua hai ả kia, thản nhiên nói:
- Lui ra ngoài!
Hai ả kĩ nữ kia cũng không dám lên tiếng, kéo lại quần áo, vội vàng rời khỏi gian phòng.
Diêm đại nhân sắc mặt trở nên âm trầm, nhưng cũng không dám phát tác, thế lực của Mộ Dung thế gia không vươn tới được Hoài An, nhưng mà thế lực của y cũng như vậy, cũng không thể vươn tới được Cô Tô.
Kẻ hầu tâm phúc kia theo sau đi vào, nheo nheo hai mắt chuột nhìn Mộ Dung nói:
- Thiếu gia chủ, ngài đột nhiên xông vào như vậy, không tốt lắm đâu? Ở đây không phải là Cô Tô…
Áo choàng phía sau Mộ Dung đột nhiên hất về phía sau, "Rầm" một tiếng hai cánh cửa liền đóng lại, gã hầu tâm phúc tức thì bị doạ cho sợ hãi, không dám hé răng nữa.
Mộ Dung cũng không thèm liếc nhìn hắn, hai mắt nhìn chằm chằm vào Diêm đại nhân, không lạnh cũng không nóng, thản nhiên nói:
- Diêm đại nhân vì sao giữ lại mười hai chiếc thương thuyền của Cô Tô ta?
Diêm đại nhân nuốt nước bọt nói:
- Chúng ta tìm thấy trên thương thuyền của thiếu gia một gói Thần Tiên tán…
- Tìm thấy một gói thì sao?
Giọng điệu Mộ Dung vẫn lạnh nhạt như trước.
Diêm đại nhân không có lên tiếng, y đương nhiên không dám lên tiếng, bởi vì gói Thần Tiên tán này căn bản là do y cùng với gã hầu tâm phúc kia trong đêm động tay động chân để vu oan giá hoạ, trong lòng y là rõ ràng nhất.
- Có đúng gói này không?
Trên tay Mộ Dung đột nhiên xuất hiện một gói bột trắng.
Diêm đại nhân biến sắc, đây đúng là gói Thần Tiên tán dùng để vu oan, sao lại có thể nằm trên tay Mộ Dung thiếu chủ!
Gã người hầu kia "A!" kinh hô một tiếng, có điều gã vừa mới mở miệng ra, Mộ Dung đột nhiên vung tay ấn cả gói Thần Tiên tán nhét vào trong miệng gã, vỗ một cái, mạnh mẽ đẩy gói Thần Tiên tán vào bên trong.
Gã người hầu kia thoáng cái sắc mặt đã trắng bệch, gã đương nhiên biết sau khi nuốt gói Thần Tiên tán này vào thì sẽ xảy ra hậu quả gì, gã sợ hãi kêu lên muốn chạy ra ngoài, nhưng Mộ Dung lại đặt một chưởng trên đầu hắn. Tên người hầu muốn giãy dụa, nhưng tay chân không thể động đậy được chút nào, muốn kêu to lại không thể phát ra dù một tiếng nhỏ, gương mặt gã bắt đầu vặn vẹo, thân thể bắt đầu co quắp, mồm bắt đầu sùi bọt mép, máu cũng bắt đầu từ mắt, tai, mũi, miệng chảy ra, Mộ Dung vừa thu lại chưởng, tên người hầu kia "A!" một tiếng, sau đó cười rú lên, phát cuồng xoay người "phanh" trực tiếp phá vỡ cửa phòng, tiếp theo lại "phanh" một tiếng phá vỡ lan can hành lang, phi thân lao ra đường cái, từ phía dưới còn truyền lên tiếng cười điên cuồng mà thê lương. Nguồn:
- Đại nhân, bây giờ còn có thể tìm được Thần Tiên tán sao?
Mộ Dung vẫn như trước thản nhiên nhìn Diêm đại nhân, Diêm đại nhân tim và mật như muốn vỡ ra, mặt cắt không còn chút máu, nào còn dám nói cái gì, chỉ cố gắng vịn vào đầu giường để chống đỡ thân thể.
- Diêm đại nhân! Nếu như đêm nay mười hai chiếc thương thuyền của ta còn không thể lấy hàng, vậy thì người ngày mai nuốt vào gói Thần Tiên tán sẽ không phải là tên người hầu kia đâu!
Mộ Dung quay người lại, thân ảnh đã biến mất.
Diêm đại nhân "Bịch" một tiếng, cả người đã ngã vật ra đất!