Hôm nay có một sự kiện lớn, Chu Nam Kinh mẹ nó lại làm hỏng văn.
Loại chuyện này đối với một tác giả mà nói, cũng giống như phụ nữ đến kì ấy mà, mỗi tháng lại có vài ngày, vừa buồn thương lại vừa thốn, quả đúng là chán đến cực điểm.
Nhưng hôm nay hỏng không phải bình thường. Làm một tác giả đại cương, Chu Nam Kinh quá lắm là không hài lòng ở đâu thì sửa luôn, thế nhưng hôm nay hắn ôm bàn phím rõ lâu mà không biết nên hạ tay thế nào.
Truyện đại cương là loại truyện được đánh số và chia chương.
Một chút thôi cũng tìm ra được trăm ngàn chỗ hở, ngay cả chính mình cũng thấy mâu thuẫn đầy rẫy, thậm chí còn không cẩn thận viết luôn tên nhân vật chính là Ôn Hướng Hoa.
Thật sự rất đáng chết mà!
Chu Nam Kinh nhíu mày, vừa châm điếu thuốc lại lập tức dụi xuống gạt tàn.
Phiền thật mà!!!!!
Chu Nam Kinh cảm giác bản thân hết thời còn một khoảng nữa, liền mở ra trang WPS, cẩn thận nhìn kết thúc chương trước, lại nhìn đại cương, xem xong thì lượn một vòng quanh các bình luận, lại mở WPS, tiếp tục phá…
Đúng thế, hắn kẹt ở chỗ hai nhân vật nam chính và nữ chính gặp nhau! Chết mất.
Chu Nam Kinh: Qua Qua.
Lý Qua Qua: Tôi đây =v=! Gì thế?
Chu Nam Kinh: Nếu tôi viết truyện mà không có nữ chính thì được gọi là cái thể loại gì?
Lý Qua Qua: Đam mỹ văn Thất điểm, quá chuẩn. []/
Chu Nam Kinh: Tôi không muốn nguyên tắc nhân sinh của mình tràn ngập nguy cơ hủ mục ra.
Lý Qua Qua: Nghe nói căn cứ tiểu thuyết đồng nhân của cậu tại trang cách vách bán chạy lắm đó.
Chu Nam Kinh: … Cậu làm biên tập sao không truy cứu trách nhiệm?
Lý Qua Qua: Vì tôi cũng xem bản đồng nhân mà [:з」∠]
Chu Nam Kinh: Tôi có thể thiêu cháy cậu không?
Lý Qua Qua: Không thể, tình yêu khác phái mới bị thiêu cháy!
Lý Qua Qua: Tôi để ý, từ sau lần đi kí tặng của cậu, lượng fan trên weibo cũng tăng lên đã vài vạn… Số lượng tiêu thụ cũng không ít, vui không?
Chu Nam Kinh: Vui cái đầu, tôi hỏng văn.
Hỏng văn…. Mặc kệ với tác giả thế nào chứ với độc giả mà nói thì hai từ kia nghe vào tai chả khác gì một từ mỹ luân mỹ hoán.
Xa hoa lộng lẫy, túm lại là đẹp.
Lý Hiên bị sự ‘ảo diệu’ của từ này làm cho phát sợ, cho nên sau khi cậu ta ngồi dại ra được một lúc thì không nhịn được mà rít gào trước bàn máy tính: Chu Nam Kinh!!!! ……. Tôi cảnh cáo cậu!!!!!!!!! Cậu hôm nay mà không ra chương mới!!! Tôi liền bỏ tiền ra thuê mấy thằng cao to đứng trước cửa nhà cậu nhảy Ương ca!!!!!!!!!!!!!!!!
Nhảy Ương ca trông nó dư này.
Chu Nam Kinh: Sao cậu không biết bỏ tiền mà mua mỹ nữ ấy!!!!!
Lý Qua Qua: Không biết mua gái là phạm pháp hả?
Chu Nam Kinh: Thì mua mười cái bơm hơi ấy!!!!!!!!!!!
Chính là búp bê đó.
Lý Qua Qua: … emo ngọn nến Nam Kinh, nhân sinh của cậu đúng là tịch mịch như tuyết.
Khoan đã, Chu Nam Kinh đột nhiên nghĩ ra cái gì, liền nghĩ tới phương pháp có thể giải quyết tâm tình phức tạp của mình lúc này. Hắn mở baidu ra, gõ tên nữ thần “Phạm Băng Băng” của mình vào.
Vài phút sau….
Chu Nam Kinh: Em gái, anh xong rồi!!!!
Tiểu Hiên nho nhã: Xong cái gì?
Chu Nam Kinh: Anh vừa xem ảnh của Phạm Băng Băng rất hăng say, đột nhiên cảm thấy cô ấy trông rất giống Ôn Hướng Hoa, tâm can nhất thời héo quắt, chẳng lẽ lại không xong?!!!!!
Tiểu Hiên nho nhã: Anh, nghĩ lại đi, nối dõi tông đường!! Tin tưởng em hãy quay lại!!!
Chu Nam Kinh: Giờ là lúc nào rồi mà còn nối dõi tông đường!! Tư tưởng của em mẹ nó thật phong kiến!!!
Vì sao nhìn đoạn đối thoại này quen mắt thế nhỉ. Chắc là… ảo giác đúng không?
Chu Nam Kinh đăng nhập nick “Bán nữ hài lão sài”, tìm Ôn Hướng Hoa đang ở chế độ ”bận rộn”, nhắn một tin ngắn gọn: Đang làm gì?
Ôn Hướng Hoa đang onl bằng di động, trả lời lại rất nhanh.
Ôn: Tìm phòng ở.
Bán nữ hài lão sài: Cậu muốn ở lại Bắc Kinh?
Ôn: Sài sài, tôi đã nói qua với cậu, tôi vì sao ở lại Bắc Kinh rồi đúng không?
….
Ám chỉ rõ ràng như thế, Chu Nam Kinh làm sao mà không hiểu, hắn cũng đâu phải kẻ ngốc. Ôn Hướng Hoa lần trước ở Nam Kinh, cũng chỉ vì cậu ta thích Nam Kinh mà tôi.
Chu Nam Kinh đột nhiên cảm giác áp lực thật lớn, áo lực như núi, áp lực siêu siêu lớn
Cái này làm sao khiến hắn không biết xấu hổ mà mở miệng nói hắn là Nam Kinh chứ!! … Ngẫm lại cái lịch sử đen tối trước kia: Cái gì mà “Mi một cái”, cái gì mà Ha ha tôi muốn ôm đùi Nam Kinh đại đại”, cái gì mà “Tôi làm sao có thể là Nam Kinh được, nếu không tôi còn ngồi đây tán dóc với cậu sao”,… Chu Nam Kinh đột nhiên muốn châm cho mình một loạt ngọn nến.
Bán nữ hài lão sài: =L=…
Ôn: Cậu nghĩ tôi có nên tìm công tác ở Nam Kinh không? Vừa xem lại thẻ ngân hàng rồi, nếu mua phòng xong chắc cũng chỉ còn lại sáu con số… Lại không muốn bán nhà ở Nam Kinh đâu, còn một căn ở Hàng Châu, một căn ở Ôn Châu nữa… QAQ Tôi, tôi không muốn bớt lại gì đâu!
Chu Nam Kinh nhẩm tính, với số phòng kia, chắc Ôn Hướng Hoa cũng có chừng ba bạn trai/gái nhỉ? Đầu tư khủng thật!
Bán nữ hài lão sài: Cậu chuyên về cái gì?
Ôn: Hóa học!
Bán nữ hài lão sài: Thế cậu muốn làm nghề gì?
Ôn: Công tác văn thư đi, không bị mòn não. Tốt nhất là đi làm lúc h, h chiều tan tầm, ngày nghỉ còn được đi du lịch…
Bán nữ hài lão sài: Tốt nhất là cậu ở nhà luôn đi =L=
Ôn: [:з」∠] Tôi vừa mới gọi điện cho bố tôi càm ràm một chút, bảo ông sao lại không mở một công ty ở Bắc Kinh ổng mắng tôi là ăn của ổng xài của ông lại ghét bỏ ổng…. QAQ Tôi có ghét ổng đâu! Tôi chỉ muốn nói mấy câu thôi mà!!! QAQ
Bán nữ hài lão sài: …
Quả nhiên lối sống của hắn không tài nào bắt kịp kiểu sinh hoạt ”đại gia” này mà…
Ôn: Đúng rồi, cậu thấy khu Hải Điến thế nào?
Khu Hải Điến nghe quen quá nha Giống khu nhà của hắn quá đó
Bán nữ hài lão sài: Tôi ở cách đó khá xa, không rõ lắm = =
Ôn: == Vậy thì mua nhà ở Hải Điến khu vậy. Sài sài nhớ thường xuyên đến đây chơi nha!
Hắn làm không được mà [:з」∠]
Ôn: Đúng rồi, buổi chiều tôi muốn đi công viên Hương Sơn chơi, cậu đi cùng không?
Bán nữ hài lão sài: Không đi… Cậu cứ thong thả chơi.
Ôn: Sao lại không đến?
Tôi làm hỏng văn mà, thế giờ cậu muốn tôi đi chơi với cậu hay là đăng chương mới nào? Nhưng dù sao thì tôi cũng không cảm nhận được suy nghĩ của cậu nên tôi trả lời thay nhé, cậu hy vọng tôi ra chương mới đúng không?
Bán nữ hài lão sài: Bố mẹ tôi còn chưa đi =L=
Ôn: Được rồi… Gửi lời hỏi thăm của tôi đến cô chú đó QvQ
… Chu Nam Kinh đột nhiên nghĩ tới một vấn đề nghiêm trọng.
Mợ nó, nếu bố hắn mà biết Chu gia sau này đoạn tử tuyệt tôn có đập chết hắn không? Đáp án rõ ràng quá rồi, Chu Nam Kinh còn tưởng tượng ra cảnh bố mình tùy tay bẻ một cành cây làm hung khí mà vụt hắn tới tấp…. Chát chát chát chát….
Chu Nam Kinh nhất thời rùng mình.
Vẫn là tiếp tục gạt đi
Buổi chiều tầm h, Chu Nam Kinh nhận được một tin nhắn của Ôn Hướng Hoa.
Ôn: [Đính kèm hình cảnh] Sài sài, xem này, là lá Phong đó Phủ kín núi luôn
Hẳn là đứng chụp ở trong phòng, Chu Nam Kinh còn có thể thấp thoáng bóng khung cửa.
Bán nữ hài lão sài: Ừ, mùa thu, vừa đúng lúc.
Ôn: Đẹp hông đẹp hông ← ←
Bán nữ hài lão sài: Cũng được.
Ôn: Vậy đi tham quan cùng nhau đi!
Bán nữ hài lão sài: Không được.
Ôn: Tôi mua hai vé rồi [Đính kèm hình ảnh]
Bán nữ hài lão sài: Nhìn như vé cho một tên ngoại quốc ngu ngốc vậy.
Ôn: Như vé vào cửa có số Ả-rập mà.
Bán nữ hài lão sài: Thế mới nói cậu giống tên ngoại quốc ngu ngốc….
Ôn Hướng Hoa ngồi trước màn hình mặt đã như thế này: —
…
Ôn Hướng Hoa đã đến Bắc Kinh một tuần. Mỗi ngày đều có thể thấy cậu ta lên weibo khoe tọa độ, vui vẻ tán phét với lũ bạn. Mà đồng thời cũng nhân tiện làm phiền QQ Chu Nam Kinh.
Ôn: Sài sài Hôm nay tôi đi xem thư viện quốc gia nha Vừa to vừa lớn Lần sau mình cùng đi đi!
Ôn: Sài sài, hôm nay tôi đi Cố Cung, mặc dù cũng có chỗ cấm vào nhưng phần lớn đều mở cửa cả. Tôi còn thấy cả tranh Thanh Minh Thượng Hà Đồ nhaTự dưng cũng muốn đi học vẽ… Lần sau mình cùng đi đi!
Tham khảo trên Wiki tại đây
Ôn: Tối nay tôi đi đến Rạp hát quốc gia nghe nhạc kịch “Le nozze di Figaro”, tôi toàn liên tưởng tượng đến “Ferrero Rocher”…. Mà cô diễn viên múa bale kia khá được đó, lần sau mình cùng đi đi!
Tên vở nhạc kịch là “Hôn lễ của Phí Gia La”, gần giống “Hôn lễ của Phí Nhóm La”, nhãn hiệu chocolate (chắc là) nổi tiếng ở TQ.
…
Ôn: Sài sài!! Phòng ở chọn được rồi!!! Cảm giác không tệ. Mà cậu đi công viên thủ đô chưa? Đẹp lắm nha, cũng chả cần thêm thắt gì, nhìn gần mặt đất cũng đẹp lắm []/
Công viên thủ đô…. Chu Nam Kinh bày bộ mặt quan tài ra mở QQ của Chu Nhã.
Chu Nam Kinh: Bên trong chúng ta có một phản đồ.
Tiểu Hiên nho nhã: Ý anh là gì thế? = 口 =
Chu Nam Kinh: Ôn Hướng Hoa mua nhà ở Bắc Kinh.
Tiểu Hiên nho nhã: Cậu ta muốn sống ở Bắc Kinh thì liên quan gì đến em?
Chu Nam Kinh: Cậu ta ở cùng tiểu khu với anh.
Chu Nhã trầm mặc quỷ dị trước máy tính tầm ba giây.
Tiểu Hiên nho nhã: QAQ…. Anh, em không phải phản đồ!
Chu Nam Kinh: Em nghĩ anh tin em chắc.
Tiểu Hiên nho nhã: Em thật sự không phải mà!!! FML!!! Anh phải tin em!!! Em không biết cậu ấy mua phòng ở Bắc Kinh mà!!!!
Chu Nam Kinh: o[∩∩]o
Tiểu Hiên nho nhã: Anh… Anh lại gõ ha ha đúng không QAQ
Chu Nam Kinh: Em biết là tốt rồi.
Hắn lại nhảy qua clone.
Bán nữ hài lão sài: Tôi nghe nói trình độ dân trí ở đấy không cao, cũng không được nuôi chó nữa. (Hử, Chu đại đại anh không phải ở đó à?)
Ôn: Có sao? = 口 = Nghe thật đáng sợ đó.
Bán nữ hài lão sài: Là thật, hơn nữa điều kiện vật chất cũng không tốt. Nếu bóng đèn hành lang hỏng thì người dân tự thay lấy.
Chu Nam Kinh thề, cái này hắn nói thật.
Ôn: Không sao, tôi cũng cao mà.
Ý ẻm là ẻm tự thay bóng đèn được.
Bán nữ hài lão sài: Hơn nữa thang máy đã lâu chưa tu sửa chất lượng rất kém, từng bị sự cố! Kịch liệt phê bình!
Tuy rằng hắn thì không bị sao, thế nhưng đúng là chuyện này đã từng xảy ra. Có một cậu béo sống trên tầng mười tám đã phải đi khiếu nại tận một tháng….
Ôn: Nghe vào tai thật đáng sợ QAQ
Bán nữ hài lão sài: Đúng thế đúng thế, cho nên đừng chọn nơi này, đổi đi
Ôn: Nhưng mà Sài sài, tôi có thể hỏi một câu không?
Bán nữ hài lão sài: Nói.
On: Sao cậu biết rõ thế? O.O
…. [:з」∠] Chu Nam Kinh cảm giác như vừa bị thương đầu gối.
Như hắn đã không cẩn thận bại lộ IQ ra vậy.
Bán nữ hài lão sài: Tôi có bạn sống ở đó.
Ôn: o[∩∩]o
Vì sao nhìn cái emo này, cảm giác lại thật vi diệu….
Chu Nam Kinh ngồi trước bàn máy tính, hơi hơi rối rắm.
==================
P/s : Xì poi đoạn tỏ tình của một-đôi-nào-đó:
A: Anh thích em
B: Em cũng thích anh.
A: Anh thật sự nghiêm túc, anh thích em mà.
B: Em cũng nghiêm túc mà ….
OTL Hình như mình xì poi hơi sớm, bởi đoạn tỏ tình này tận đoạn cuối cùng của phiên ngoại cuối cùng cơ:v
P/s : Hôm trước có bạn hỏi độ dài của truyện thì mình trả lời là chương chưa kể PN. Hôm nay tớ đính chính lại là có chương chính văn và chương ngoại truyện nhé (Tác giả không đánh số
P/s : Ở một chương xa xưa nào đó thì mình để xưng hô của Trường Kiếm và Lý Qua Qua là anh-em. Thực ra cũng chẳng có gì đặc biệt đâu, chẳng qua hôm ấy tớ lên cơn nên để vậy thôi =)) Nhưng dù sao trót thì trét, nên mình sẽ giữ xưng hô đó đến tận cuối truyện, cho nó phong phú từ ngữ =))))))))))))))))