Nếu hiện tại có một cây đao, hắn nhất định sẽ chém ngay cái máy tính.
Máy tính à, có phải ngươi hỏng hóc gì không? Tại sao một người đàng hoàng như ta lại bị từ chối thế này hả hả hả???
Chu Nam Kinh đây từ lúc sinh ra đến giờ đã có ai dám từ chối đâu!! Ngày xưa ông đây theo đuổi hoa khôi của trường cũng chưa từng như vậy!
Nếu như nói, ban đầu đại nhân Chu Nam Kinh bụng dạ hẹp hòi của chúng ta tỏa ra tức giận cũng đến J thôi thì lúc này, chỉ sợ máy đo nào cũng chịu rồi.
Chu Nam Kinh đột ngột đứng phắt dậy, sau đó chậm rãi ngồi xuống.
Dùng nick “Bán nữ hài lão sài” để vào cái nhóm kia, phát hiện ra bên trong đang loạn thành một bầy.
Nam Kinh: Các cậu hỏi tôi vì sao Kha San Hà chưa ra chương mới á? Không phải cậu ta viết văn đến nằm viện sao? Trên weibo cũng có nói mà.
…
Nam Kinh: Viết văn nha, quan trọng là phải biết tạo kịch tính! Tạo thế nào mà người đọc ai cũng thấy thích mới là giỏi!
…
Vô sỉ! Ghê tởm! Hạ lưu! Xấu xa! Dơ bẩn!
Chu Nam Kinh mở ra một trang word, điên cuồng gõ chữ. Ba giờ sau, một bài ba vạn chữ cũng xong xuôi.
Nam chính của Chúng Lý Thần Mộ phát hiện thi thể của mình ngay tại Chúng Lý Thần Mộ, thế giới quan nhất thời ầm ầm sụp đổ, ắt đầu suy xét chính mình là ai, tại sao quá khứ trước kia lại không nhớ được gì….
Nội dung chương truyện của Chu Nam Kinh.
Chu Nam Kinh điên dại chém gió, rốt cuộc cũng xong.
Nguyên văn.
Sau đó còn cảm thấy không vừa lòng lắm, lại quyết định viết vài dòng xuống dưới: Hôm nay nghe một người nói có người giả mạo tôi, còn nói gì đó về kĩ xảo viết truyện cùng đủ thứ linh tinh? Thế nào mà khi tôi gia nhập thì lại bị quản trị viên từ chối? Các độc giả à, mọi người nghĩ tôi sẽ nhàm chán thế kia sao?
Chu Nam Kinh cũng tự mở cho mình một hội nhóm fan, số .
…
Chương mới vừa đăng chưa bao lâu…..
Ôn: A a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a!!!!!! Lão sài!!!!!!!!!!! Lão sài!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Lão sài!!!!!!!!! Nam Kinh mở hội nhóm kìa!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Em copy y nguyên ạ:>
Bán nữ hài lão sài: Ờ, thấy rồi.
Ôn: Ngao ngao ngao ngao ngao ngao ngao ngao ngao a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a!!!!! Hôm nay hai chương!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Bán nữ hài lão sài: …
Chu Nam Kinh mở hội nhóm mình vừa lập ra, nhấn đồng ý ba bốn người, một lúc sau thì đồng ý cho cả đám người.
Ô, thế QQ không biết đồng ý hàng loạt à?
Chu Nam Kinh bị những âm thanh “tích tích” báo có người mới làm cho phiền, lập tức đạp vào chú chim cánh cụt của Lý Qua Qua.
Chu Nam Kinh: Giúp tôi quản lý nhóm đi.
Lý Qua Qua: Tôi đang ở trong nhóm nè [:з]∠] Rõ ràng là cậu không thấy tôi mà….
Chu Nam Kinh: Đại khái là cậu tương đối mờ nhạt đi, không dễ nhận ra.
Lý Qua Qua: …
Chu Nam Kinh lục tìm trong danh sách hơn sáu mươi thành viện, thấy cái tên Lý Qua Qua liền đặt làm quản trị viên. Sau lại còn sửa lại chế độ nhóm, khiến ngày hôm đó Lý Qua Qua nhấn đồng ý gia nhập đến nhũn cả tay.
Lý Qua Qua liền sửa lại chữ ký của mình: Đại thần ngược ta trăm ngàn lần, ta vẫn yêu người như ban xưa…
Nhân tiện nói thêm, chữ ký cũ của Lý Qua Qua là: Công ty ngược ta trăm ngàn lần, ta vẫn yêu đây như ban xưa…
Thế mới nói, tình yêu gì đó của biên tập Lý, quả thật không đáng tin, đều là cặn bã cả!
Chu Nam Kinh sung sướng quay lại cái nhóm “Nam Kinh thành ″ kia, thấy vẫn náo nhiệt như cũ, chẳng qua…
“Không thể tưởng tượng được loại người có thể giả mạo đại thần, thật đáng ghê tởm!”
“Hiện nay còn có những kẻ đạo đức bại hoại như thế sao?”
“Còn ở đây nói cái gì, mau đi gia nhập nhóm của đại thần đi, chậm là hết chỗ đấy!”
Chu Nam Kinh lùng tìm một vòng, không thấy nick của tên giả mạo kia. Mẹ, còn ló mặt lên được mới lạ!
Đúng rồi… hiện tại còn một việc nữa, nếu xong thì có thể an tâm mà ngủ rồi….
Chu Nam Kinh: Lý Qua Qua, cậu có biết một người tên Dâm sài không? Đó là bạn cậu… Hiểu không?
Nguyên văn là “cơ hữu” vừa có nghi là gay partner, vừa có nghĩa là người bạn quan trọng.
Lý Qua Qua: Vớ vẩn, bạn tôi làm gì có ai tên nghe ghê tởm vậy chứ.
Chu Nam Kinh: Ồ.
Lý Qua Qua: [:з]∠] Đại thần sao lại biết bạn tôi? Kì thực đó là fan não tàn của cậu mà!!!
Đúng vậy, như mọi người chứng kiến, Lý tổng biên lại khuất phục dưới uy của đại thần mất rồi. Phú quý thì không , nghèo hèn cũng chẳng dời, đối mặt với đại thần, chỉ biết phóng thí!
Quả thật mình không hiểu đoạn này nói cái gì