Tiểu Lâu bình tĩnh ngồi tựa lên ghế ngoài sân, cậu đang chờ kết quả cuối cùng. Cũng có rất nhiều người đang ngồi chờ cùng với cậu, nhưng tất cả bọn họ đều cố gắng cách La Tiểu Lâu một khoảng, có người còn lén lút quan sát cậu. Có điều, khác với ánh mắt mỉa mai lúc trước, hiện tại mọi người đã nhìn cậu bằng con mắt hâm mộ và kính nể nhiều hơn.
Thẩm Nguyên hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, mắt anh sáng lấp lánh nhìn La Tiểu Lâu bên ngoài. Không cần phải nghi ngờ, có thể nói rằng La Tiểu Lâu là thiên tài trong lĩnh vực chế tạo cơ giáp. Mà thiên tài này hiện tại lại đang ở Khải Ân, là người anh mang về dựa theo chỉ thị của sư phụ. Vì vậy Khải Ân không chỉ thu hoạch được thiết kế linh kiện cơ giáp cải tiến, mà còn thu được phương pháp chế tác hộp năng lượng cấp bốn, và anh cũng có thêm được một người bạn.
Kỳ thực tư tưởng của Thẩm Nguyên và sư phụ Địch Gia có hơi giống nhau, có những lúc, bọn họ sẽ không tự chủ được mà lo lắng cho lập trường của Khải Ân, bọn họ nỗ lực phấn đấu cho nó như cho chính ngôi nhà của mình.
Thẩm Nguyên cũng biết lý do Nghiêm đại sư đề cử anh đi thi chứng thực, thứ nhất: tại Khải Ân, La Tiểu Lâu hiện tại quả thực chưa bằng anh. Nhưng Thẩm Nguyên cho rằng có điều còn quan trọng hơn đó là, Nghiêm đại sư biết đệ tử của mình hoàn toàn có thể dựa vào thực lực của bản thân để vượt qua khảo nghiệm, đạt được điều mình muốn.
Nghiêm đại sư nhìn lướt những người trong Hiệp hội chế tạo sư cơ giáp đang bàn bạc kết quả cuối cùng, tinh thần sảng khoái tựa lên ghế, híp mắt uống trà.
Thẩm Nguyên dám đánh cược, nếu lúc này La Tiểu Lâu lại tiếp tục không được đối xử công bằng, vị đại sư này nhất định sẽ bày ra vẻ mặt tuyệt nhiên tương phản.
Rốt cục kết quả cũng được công bố, La Tiểu Lâu mỉm cười, cấp bốn! Cấp bậc chứng thực cao nhất.
Bọn cậu chỉ là thi chứng thực chế tạo sư cơ giáp sơ cấp, nhất định phải thi từng bước một, mà trong cuộc thi sơ cấp, cấp bậc cao nhất là cấp bốn. Ngoại trừ cậu là cấp bốn, không có cấp ba, có chín cấp hai, hầu hết mọi người đều đạt cấp một.
Trong các chế tạo sư cấp hai, La Tiểu Lâu thấy một cái tên quen thuộc, Dương Kha. Còn hai cái tên khác của học viện St. Miro là Trạch Nhã và Hạ Y đều nhận được danh chế tạo sư cấp một. Xem ra lão Dương nói không sai, nửa năm này, Dương Kha quả thực rất nỗ lực. Chí ít cậu ta cũng đã tự mình dùng thực lực chứng minh, vừa mới vào học đã đứng thứ nhất.
Cuối cùng, đệ tử Bless của đại sư Hi Bá Lai và Thẩm Nguyên, La Tiểu Lâu do Nghiêm đại sư đề cử cùng đạt hạng nhất, đều là chế tạo sư cơ giáp cấp bốn.
Nhưng La Tiểu Lâu với kỹ thuật hoa lệ, năng lực khống chế tinh thần lực làm mọi người kinh ngạc, khiến truyền thông quan tâm tối đa, hơn nữa thân phận cao quý kia, khi kết quả được công bố, trên màn hình trước mặt khán giả đã ngập tràn những từ ngữ ca ngợi.
“Vương tử phi điện hạ tương lai, thiên tài của lịch sử chế tạo cơ giáp.”
“Ai có thể phù hợp với vương tử điện hạ của chúng ta hơn ngài ấy? Sau khi nhận rất nhiều chỉ trích, ngài đã dùng thực lực chứng minh, không ai có thể thay thế được ngài.”
“Chúng ta đã có một vương tử phi là chiến binh cơ giáp tài giỏi nhất, và điều chúng ta chờ mong lúc này đây là có thể nghênh đón một chế tạo sư cơ giáp tài giỏi nhất.”
Truyền thông luôn nhằm lúc nhân vật của công chúng gặp hoạ vô đơn chí, nhưng không thể phủ nhận, lần này vì La Tiểu Lâu được truyền thông theo dõi sát sao, nên hoàn toàn được người Liên Bang tiếp nhận.
Mà đám truyền thông đã từng chỉ trích La Tiểu Lâu, sau ngày thứ hai bám gót, đã vô cùng thành khẩn nhận lỗi, hiển nhiên là hoàng gia và vương tử rất thích vị vương tử phi tài năng này.
Tối, La Tiểu Lâu hứng khởi thông báo kết quả chứng thực cho Nguyên Tích.
Bên trong một học viện ngoài hành tinh, Nguyên Tích vừa nhìn La Tiểu Lâu trên TV, vừa hừ một tiếng về phía máy thông tin, tiếp tục nghe La Tiểu Lâu kích động.
Ngoài cửa, Road ló đầu vào nhìn thoáng qua rồi lập tức rụt cổ lại, để không bị diệt khẩu, anh ta quyết định giả vờ hôm nay mình chưa tới. Cái người đang mỉm cười kèm theo vẻ mặt dịu dàng cưng chiều kia thật sự là vương tử điện hạ á, cơ mà — rốt cuộc tại sao trong trạng thái hay tâm tình này có thể giữ giọng điệu cứng lạnh chứ?
La Tiểu Lâu cảm thấy mỹ mãn kết thúc cuộc gọi với Nguyên Tích, sau đó nằm ngả lên giường, nghiêng người, nhân cơ hội làm loạn .
túm chăn, bất mãn lầm bầm: “Này, cậu đừng làm như thế được không, có gì mà phải tự hào, cậu mang huyết thống dị thú cao quý mà. Phong độ phải ưu nhã, cao quý — Ơ, được rồi, nếu mai cậu chuẩn bị giúp tôi hộp năng lượng, tôi sẽ không bao giờ cười nhạo cậu nữa.”
Đèn dần tối sầm theo lời .
Hôm sau, La Tiểu Lâu vừa ra khỏi cửa đã bị chặn lại. Cậu đã đoán trước truyền thông có thể tạo ra ảnh hưởng, nhưng cậu thực sự không ngờ ảnh hưởng lại lớn đến thế này.
Giáo viên chủ nhiệm Niên Kỷ của khoa chế tạo cơ giáp học viện Ba Đế Tư đang đứng chờ một mình bên ngoài, sau khi gặp nhau, ông nhiệt tình mời La Tiểu Lâu tới làm khách khoa chế tạo cơ giáp.
Sau khi La Tiểu Lâu đến học viện Ba Đế Tư, hiệu trưởng học viện mặt mày tươi cười xuất hiện.
Truyền thông lập tức tuôn ra tin tức giật gân mới, đối thủ một mất một còn của học viện St. Miro – học viện Ba Đế Tư – chìa cành ô-liu, có ý mời vương tử phi điện hạ tương lai tới học tại Ba Đế Tư. Còn cam đoan sẽ cho vương tử phi điện hạ có môi trường học tập tốt nhất, phòng thí nghiệm vừa lòng nhất, cộng thêm học bổng phong phú.
Với hành vi đục tường này, học viện St. Miro lập tức phản ứng, hiệu trường cùng chủ nhiệm lớp cố ý đến học viện đối đầu của họn họ, tuy rằng lấy giao lưu hữu nghị giữa các học viện với nhau làm tiêu chí hàng đầu.
Phi thuyền hạ, hiệu trưởng học viện St. Miro cười toe toét, chủ nhiệm lớp tuy cũng cùng biểu cảm nhưng trong lòng đang ra sức mắng chửi, học viện Ba Đế Tư chết tiệt này, chẳng lẽ mấy người không có sinh viên thiên phú của riêng mình à? Dù thực sự không có nhưng đục tường của trường khác rất vinh dự chắc? Gay go hơn nữa là, La Tiểu Lâu muốn sang bên kia, liệu vương tử điện hạ có muốn đi cùng không, biết đâu học viện Ba Đế Tư có chủ ý này, nếu cả hai người đều đi, học viện St. Miro thoáng cái đã tổn thất hai thiên tài, mà lại còn là thiên tài có thân phận đặc biệt. Xét thấy hành vi ra tay với La Tiểu Lâu ngay từ đầu của lão hiệu trưởng Ba Đế Tư kia, hiệu trưởng nhất định sẽ giết lão…
Hiểu trưởng học viện St. Miro tác phong nhanh nhẹn: “La Tiểu Lâu? Không, ngài ấy đương nhiên không lợi dụng bất cứ quy tắc ngầm nào cả. Ngài ấy từ khi vào học viện của chúng tôi vẫn luôn cực kỳ chăm chỉ, tôi chưa bao giờ thấy một sinh viên nào nỗ lực hơn ngài ấy cả. Đương nhiên, không thể nghi ngờ gì hơn, ngài ấy là một thiên tài, ngài ấy dùng thực lực để chứng minh bản thân. Đồng thời, La Tiểu Lâu cũng là chế tạo sư cơ giáp cấp bốn trẻ tuổi nhất của trường chúng tôi, thành tích của ngài ấy sẽ được ghi vào lịch sự học viện.”
Chủ nhiệm lớp vội vàng ở một bên phụ hoạ, đồng thời nỗ lực ca ngợi La Tiểu Lâu, cho đến khi chính ông và truyền thông bên cạnh bắt đầu thấy buồn nôn.
La Tiểu Lâu kinh ngạc nhìn hiệu trưởng đang bước tới, thật không ngờ, chuyện này lại ầm ĩ lớn đến vậy.
Hiệu trưởng Ba Đế Tư cười một tiếng dài, có chút châm chọc: “Nhìn coi, đây không phải là hiệu trưởng Alston đó sao? Ngài đột nhiên đại giá quang lâm đến học viện Ba Đế Tư, thực sự khiến tôi giật mình.”
Hiệu trưởng Alston mỉm cười, hoà khí mở lời: “Hiệu trưởng Walker, rất vui vì được gặp lại ngài. Tôi đến đây đương nhiên là để nghênh đón sinh viên ưu tú của trường chúng tôi, nghe nói có người định làm gì đó.”
Chủ nhiệm lớp bất đắc dĩ nhìn hai vị hiệu trưởng bắt đầu nghi thức gặp mặt thường lệ: châm chọc mỉa mai nhau.
La Tiểu Lâu cũng đổ mồ hôi, cậu lặng lẽ đi ra ngoài, bây giờ ở gần ông già Nghiêm an toàn hơn.
Vừa bước nhanh tới phòng làm việc của ông già Nghiêm, La Tiểu Lâu vừa cúi đầu suy nghĩ về những thứ mà cậu vừa quan sát ở khoa chế tạo cơ giáp. Mỗi trường học đều có chỗ đặc biệt riêng, La Tiểu Lâu cảm thấy phương pháp dạy học của học viện Ba Đế Tư rất khác với trường cậu. Mải nghĩ nên cậu không nhận ra xa xa một người đang tới gần. Khi trông thấy La Tiểu Lâu, người kia lập tức thay đổi đường đi, tiến thẳng tới chỗ cậu.
“Này, cậu có cân nhắc chuyện chuyển trường không?”
La Tiểu Lâu sửng sốt, ngẩng đầu, phát hiện hoá ra là Dương Kha, “Không, đương nhiên là không, tại sao tôi phải chuyển trường?”
Vẻ thờ ơ thường ngày của Dương Kha rốt cục cũng thay đổi, cậu ta thở dài một hơi, “Ừ, tuy chỉ có một năm cậu đánh bại tôi khỏi vị trí số một, nhưng tôi vẫn muốn cậu ở lại học viện St. Miro, trường cũ là tốt nhất, chúng ta hẳn nên tự hào và nỗ lực cho nó mà không được rời bỏ nó.”
La Tiểu Lâu yên lặng gật đầu, tuy cậu không có tình cảm sâu nặng giống như Dương Kha, nhưng cậu rất thích học viện St. Miro, ít nhất thì giáo viên chủ nhiệm lớp cũng rất tốt, hơn nữa, Nguyên Tích, Athes, Điền Lực, Mộ Thần đều ở đó. Trong phút chốc, thậm chí trong đầu La Tiểu Lâu còn hiện lên khuôn mặt của La Thiểu Thiên, hừm, chắc chắn là do hôm qua cậu mệt mỏi lắm rồi.
Cuối cùng La Tiểu Lâu nói, “Cảm ơn cậu nhé, tôi sẽ ở lại, hơn nữa, chúc mừng cậu nhận được chứng chỉ chế tạo sư cơ giáp cấp hai.” Đó là một việc đáng chúc mừng, dù sao người có đủ tư cách đạt được chứng nhận chế tạo sư cơ giáp cấp hai cũng không có mấy. Điều này đủ để nói rõ, trong trường học, hay phải nói là cả ở Khải Ân, Dương Kha đều nỗ lực bằng chính sức mình.
Cho đến lúc La Tiểu Lâu đi xa, tiếng nói của Dương Kha từ xa xa bỗng truyền tới: “Tôi thừa nhận tôi không bằng cậu, tôi thua tâm phục khẩu phục, nhưng có một ngày, tôi nhất định sẽ vượt qua cậu.”
La Tiểu Lâu nở nụ cười, “Vậy cậu cố gắng lên nhé, có điều, tôi nghĩ nó không dễ dàng đâu.”
Dương Kha nhìn theo La Tiểu Lâu đi mất, hai tay nắm chặt, tôi sẽ cố gắng, dựa vào thực lực vượt qua cậu, sẽ khiến Lăng Tự nhìn đến tôi.
Cạnh đó, Hạ Y và Trạch Nhã nghe trộm cuộc nói chuyện của hai người đang nghiến răng nghiến lợi, Dương Kha rất thích xen vào việc của người khác, La Tiểu Lâu đi rồi, rốt cuộc có cái gì không tốt chứ?
Nhận được sự chấp thuân, La Tiểu Lâu đẩy cửa phòng nghỉ của ông già Nghiêm ra, cậu kinh ngạc phát hiện, trong phòng còn có một một ông già khác, tuy không nhận ra ông lão này, nhưng cậu thanh niên phía sau ông thì cậu thấy rất quen mắt. Hình dáng quen thuộc kia, mái tóc đỏ nhạt kia, lớp nguỵ trang hờ hững kia… Đây là Bless, và là một thân phận khác La Tiểu Lâu rất quen thuộc, Mộ Thần.
Mộ Thần thấy La Tiểu Lâu bước vào cửa, khẽ nở nụ cười.
Sau khi chào hỏi ông già Nghiêm, La Tiểu Lâu quan sát trên dưới ông già bên cạnh, tim cậu lập tức nảy lên, đây… đây là thầy giáo online của cậu?! Trời ơi, có cần oan gia ngõ hẹp đến thế này không, không, phải là thổ tả mới đúng…
Mộ Thần như nhìn ra được suy nghĩ của La Tiểu Lâu, nở nụ cười hiếm hoi, nháy mắt.
Nghiêm đại sư hài lòng nói: “Đây là học trò của tôi, La Tiểu Lâu. Lại đây, vị này chính là đại sư Hi Bá Lai.”
La Tiểu Lâu lại ngẩn ngơ, là đại sư Hi Bá Lai nổi danh cùng với Nghiêm đại sư?! La Tiểu Lâu đương nhiên không phải hối hận vì đã bỏ lỡ cơ hội làm đệ tử của một vị đại sư khác, cậu chỉ nghĩ, vận cứt chó của cậu hình như là rất lớn.
Đại sư Hi Bá Lai nhìn La Tiểu Lâu vài lần, gật đầu, rồi quay đầu nhìn về phía Nghiêm đại sư, hừ một tiếng: “Một hạt giống tốt như vậy bị ông đạp hỏng rồi.”
Nghiêm đại sư cười nhạt nhìn Hi Bá Lai đại sư, hất cằm với La Tiểu Lâu, La Tiểu Lâu liền yên lặng xoay người đi bưng trà. Sau đó, Nghiêm đại sư lướt mắt nhìn Bless thờ ơ đứng sau Hi Bá Lai.
Ánh mắt truyền tải thông điệp, nhìn học trò của tôi nè, hiếu thuận bao nhiêu.
Đại sư Hi Bá Lai u oán nhìn học trò của mình, rồi nhìn cốc trà trước mặt, đương nhiên là cái cốc này do La Tiểu Lâu bưng tới. Ánh mắt đại sư Hi Bá Lai phức tạp, cũng may học trò của lão Nghiêm không giống nó.
Để không quấy rầy buổi trao đổi của hai vị đại sư, Thẩm Nguyên và Bless theo La Tiểu Lâu sang phòng nhỏ bên cạnh. Thẩm Nguyên nhíu mày nhìn thoáng qua người đi cùng, quay sang La Tiểu Lâu, “Tiểu Lâu, có lẽ anh không nên nói lời này, nhưng với thành tích và thân phận hiện tại của em, nhất định sẽ có rất nhiều thế gia hay tập đoàn có chủ ý nhắm đến em, những thế gia và các công ty lớn đó quan hệ rất rắc rối phức tạp, em nhất định phải thận trọng chọn lựa. Nếu cảm thấy khó chọn, em hãy bàn bạc với Nguyên Tích.”
La Tiểu Lâu nở nụ cười, “Anh Thẩm không cần lo lắng, em biết rõ hết mà.”
Bless nghiền ngẫm nhìn Thẩm Nguyên, quay đầu nói với La Tiểu Lâu: “Cậu cẩn thận, tôi nghĩ sư phụ sẽ nhanh chóng nhận ra thôi. Hôm qua thầy quan sát thủ pháp xử lý nguyên liệu của cậu, trình độ tương tự như thế ngay cả tôi cũng có thể nhìn ra.”
Sắc mặt La Tiểu Lâu tối sầm.
…
Sau khi nghe xong toạ đàm, La Tiểu Lâu mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần trở về tinh cầu An Tắc, đại sư Hi Bá Lai và Nghiêm đại sư (lại) bắt đầu một trận khắc khẩu mới ở học viện Ba Đế Tư, tuy mọi người đều đã nhìn quen, nhưng có một vài người nắm được thực tình, lần cãi nhau này hoàn toàn không phải là ở phương diện học thuật.
Nguyên Tích trong bữa cơm tối biết được những lời mời tới La Tiểu Lâu, liếc mắt, lấy từ trong lòng ra một bức thư: “Đây là thứ quân đội nhờ anh mang về, bọn họ rất hứng thú với em.”
La Tiểu Lâu biết điều tiếp lời: “Vậy chọn quân đội, dù sao anh cũng ở đó.”
Nguyên Tích hài lòng gật đầu, “Em yên tâm, anh sẽ chiếu cố em.”
Khoé miệng La Tiểu Lâu giật giật, ngon, chắc sau này anh thiếu một người hầu hạ sinh hoạt cho anh.
Tối, khi hai người đang dần chìm vào cảnh đẹp của bồn tắm bong bóng, máy thông tin của Nguyên Tích đột nhiên kêu lên một tiếng. Hắn đen mặt mở máy, vệ sĩ Road xuất hiện trên màn hình: đã tra ra được người bịa đặt thông tin sai trái về vương tử phi điện hạ, chính là sinh viên trong trường ngài. Mặt khác, trong quá trình truy hỏi, chúng tôi thu hoạch được một thứ bất ngờ. Một công ty truyền thông tìm được một bức ảnh khoả thân của vương tử phi điện hạ, tôi đã phái người suốt đêm mang tấm ảnh về, cũng cắt bỏ tin tức kia. Ngài nghĩ nên xử lý tấm ảnh khoả thân như thế nào?”