"Quân Kì à, tình hình nguy cấp rồi, Vân Quân mắt đã bị yếu rồi, bên ngoài cô tỏ vẻ rất ổn, cũng không gọi cho cô Lâm Lâm, không biết cô ấy có lén khóc không, nhưng mà giác mạc cô ấy bị khô, mạch máu liên kết với mắt bị yếu, theo tình hình này, mà không điều dưỡng mắt có thể dẫn đến bị mù".
Một tin nhắn từ Thiên Trúc gửi đến, Quân Kì ngồi cạnh Jennie đang xem tivi, lén đọc. Lúc Quân Kì thấy rối, sẽ liên tục mím môi, đó là dấu hiệu rất dễ nhận biết.
"Trước đây đi khám, bác sĩ nói màng mắt cô ấy rất mỏng, nếu mổ có thể gây tổn thương dẫn đến mù, ngoài biện pháp điều dưỡng mắt thì thật không còn cách nào. Nhưng giờ thì mình lấy tư cách gì chứ?"
Quân Kì bỏ điện thoại xuống nhìn Jennie, lí do gì? Lúc Jennie nói huỷ hôn, cô có thể đồng ý ngay, không chừng chừ để có thể yên an mà ở bên cạnh Vân Quân, nhưng mà, đúng Jennie cũng như Vân Quân vậy. Không phải tự nhiên mà Jennie chọn trúng Quân Kì, không phải tự nhiên mà Jennie về đây, cũng không phải tự nhiên mà Jennie bất chấp bản thân chịu trỉ trích để dành lấy Quân Kì, Jennie và Quân Kì nếu nói chữ duyên thì không sai, có cả với nhau chữ nợ cũng không sai.
- Có một chuyện em với chị lâu rồi không nhắc nhỉ?
- Chị không muốn nhắc đến, bởi vì, nó vui nhưng nó cũng buồn.
- Em nghĩ là nó chỉ vui thôi chứ? Tại sao lại buồn?
- Lí do em không bỏ rơi chị là nó đúng không?
— FlashBack —
- Loti, mẹ dẫn con đến gặp một người bạn.
Công chúa Jennie nổi tiếng kiêu kì, lạnh lùng ngay từ lúc rất nhỏ, không ai dám lại gần chơi với nàng, trong cung điện rộng lớn, chỉ mỗi иɦũ ɦσα Aylant dám ở gần nàng. Tất cả các người còn lại chạy không kịp. Thay vì các đứa nhỏ kia, từ nhỏ vui chơi, Jennie tuổi đã hứng thú với kiếm Nhật, các loại vỏ, không nhạc cụ nào qua tuổi mà nàng không biết chơi.
- Đó là Jennie, gọi cô bé đó là công chúa, công chúa hôm nay đến để tìm con.
- Công chúa đến để tìm con?
- Sẽ là bạn của con.
- Công chúa của con?
- Con bé này, là bạn của con, không phải công chúa của con, con đã là một công chúa rồi.
- Con không thích làm công chúa.
Mẹ của cô lắc đầu rồi quay đi vào trong, Loti tuổi chập chững bước lại gần Jennie, thanh kiếm Nhật dài trêи tay nàng công chúa tuổi chỉa mũi thẳng về phía Quân Kì, đã vậy nàng còn dừng để yên đó, để cho mũi của Quân Kì và mũi kiếm cách nhau chẳng là bao, mắt Quân Kì bắt đầu rưng rưng rồi rơi xuống.
- Không phải công chúa của ta nữa, mới gặp đã doạ gϊếŧ ta.
Quân Kì oà khóc, thật là bị doạ một màn sợ hãi, nếu lỡ bước thêm vài bước thì có phải đầu lìa khỏi cổ.
- Ngươi là Loti?
Jennie thu kiếm về, cắm cây kiếm xuống phần đất mềm cạnh mình.
- Nghe bảo là cháu của tể tưởng hùng mạnh, lại nhát gan như vậy?
- Nhát cái đầu ngươi, ta bảo cho ngươi biết, ở chỗ ba của ta, ta chẳng sợ ai, mà cũng chẳng ai dám cầm kiếm chĩa vào mặt ta như thế.
Jennie buồn cười, tên nhóc tuổi đang hù doạ cô sao? Quân Kì cứ khóc oà lên, xung quanh thì không có người hầu nào dám lại gần, vì nghe cách nói chuyện của Quân Kì, sợ rằng Jennie sẽ giận cá chém thớt. Lần đầu tiên, có người dám mắng cô, cả ba nàng còn chưa dám mắng nàng.
- Đừng khóc nữa.
Nàng thật sự không biết dỗ con nít. Jennie nhẹ nhàng quỳ xuống ngang tầm với Quân Kì. Tất cả người hầu đều ngỡ ngàng.
- Nín đi.
Lần đầu tiên nàng phải hạ mình năn nỉ ỉ ôi với một người.
- Ngoan đi, vào trong tôi cho kẹo.
- Dăm ba cái kẹo có thể lấy lòng tôi sao?
Jennie bắt đầu hơi cáu.
- Chứ ngươi muốn cái gì đây?
Quân Kì bình tĩnh trả lời.
- Muốn ngươi.
- Ai dạy đứa trẻ tí tuổi này vậy?
- Để đền bù tổn thất tinh thần cho tôi.
Thật thì trong một lần Quân Kì lén nghe Hoàng Thanh nói chuyện điện thoại với cô gái nào đó, Hoàng Thanh cũng vốn trưởng thành từ sớm, nên nói chuyện có chút phong lưu là chuyện thường. Chứ thật ra, Quân Kì cũng chả hiểu là mình đang nói gì nữa. Thấy Quân Kì cứ nước mắt lưng tròng, Jennie đành ngậm ngùi. Lần đầu tiên trong đời nàng vừa gặp một cô bé tí người, đã muốn nàng. Lúc nhỏ, nàng chỉ nghỉ, muốn nàng là muốn có nàng, lớn lên, sâu xa hơn một chút, thì cái con người Quân Kì từ bé đã ɖâʍ đãng, biếи ŧɦái, thích chiếm hữu.
- Được được, nín đi, ta bảo phụ hoàng đem ta cho ngươi.
Lúc này иɦũ ɦσα Aylant mới bước đến.
- Công chúa, người giữ lời ăn tiếng nói.
- иɦũ ɦσα đến rồi à? Dì đến sớm có phải đỡ hơn không? Cái đứa bé này cứ khóc hoài, con đành chiều để nó nín khóc.
- Thì ra là người dụ ta, ngươi nói dối_Quân Kì tức giận bỏ vào trong.
Người hầu xung quanh thấy Quân Kì hét vào mặt Jennie bắt đầu chân trụ không vững, đi được vài bước, một thanh kiếm dài cắm xuống trước mặt Quân Kì.
- Ngươi đi nữa ta gϊếŧ ngươi thật, không có doạ ngươi đâu.
Quân Kì thở mạnh, dùng hết sức bình sinh của một đứa trẻ cầm lấy phần sắc của thanh kiếm kéo lên quăng thanh kiếm của Jennie qua một bên. Tay đứa bé đó bắt đầu chảy máu ra sau khi thanh kiếm rơi xuống đất, Jennie không còn mặc tới thanh kiếm vua ban của mình bị quăng đi mà chỉ để ý đến hai tay của Quân Kì.