Dù Khiết Thần nói rất nhỏ nhưng Hứa Tịnh Nhi vẫn quay qua giống như bị đánh thức.
Thấy vậy, Khiết Thần chẳng thèm suy nghĩ, cứ thế tắt máy luôn.
Từ Soái đang đợi câu trả lời của Khiết Thần, đột nhiên nghe thấy tiếng bụp vang lên bên tai, sau đó là tiết tút tút lạnh như băng.
Anh ta cảm thấy cạn lời mất vài giây, sau đó lại gọi điện cho Khiết Thần…Đầu dây bên kia là…’số điện thoại bạn gọi hiện không trong vùng phủ sóng, xin đợi giây lát’.
…Anh ta lại bị chặn rồi sao? Tại sao chứ?
Khiết Thần khẽ khàng quay trở lại giường.
Anh nhấc tấm chăn bị Hứa Tịnh Nhi đạp ra đắp lại lên người cô.
Anh cứ thế nhìn khuôn mặt cô mãi không thôi, nhìn cô say giấc nồng.
Cũng không biết là cô đã mơ thấy gì mà miệng cô tủm tỉm.
Anh cứ nhìn và cũng mỉm cười.
Khiết Thần khom người, cúi xuống.
An kiềm chế chỉ hôn lên trán cô.
Thế nhưng vẫn thấy không đủ, anh hôn lên mũi cô.
Rồi vẫn thấy thiếu, thế là anh hôn lên môi cô.
Một nụ hôn xóa hết muộn phiền
Tập đoàn Cố Thị, tại phòng làm việc của sếp tổng.
Tiêu Thuần gõ cửa.
Nghe thấy hai từ ‘mời vào’ vọng ra, cô khẽ mím môi, nắm chặt tay nắm cửa, từ từ mở ra.
Vài giây sau, cô đẩy cửa bước vào.
Đi tới trước bàn làm việc, cô lên tiếng: “Cố tổng, liên quan tới người đại diện mới, em muốn nói chuyện với anh”.
Khiết Thần ngước mắt, nhìn cô một lúc.
Anh không hề dừng công việc đang ký giấy tờ, cho tới khi làm xong, anh mới gấp tài liệu lại, vặn nắp bút, đặt qua một bên đầy nho nhã.
Anh ngả người ra phía sau, hai tay đan vào nhau trong bộ dạng vô cùng tự nhiên.
Sau đó anh hất cằm, khẽ mấp máy môi: “Em ngồi đi”.
Tiêu Thuần kéo ghế, ngồi đối diện với Khiết Thần.
Cô nhìn thẳng vào đôi mắt âm u của anh tầm hai giây.
Áp lực quá nên sau đó cô ấy đành nhìn xuống.
Sau khi điều chỉnh tâm trạng, cô ấy nghiêm túc nói: “Người vốn sẽ ký hợp đồng làm đại diện phát ngôn là Tô Tử Thiến.
Có điều cô ta đã bị anh cho đóng băng rồi.
Sau đó em và sếp Trần đã cố gắng mời được Dung Vương đang rất hot hiện nay, đáng tiếc anh ta lại xảy ra scandal, hình tượng sụp đổ, giờ đang đối diện nguy cơ ngồi bóc lịch”.
Tiêu Thuần nhún vai, tỏ ý sao cũng được.
Sau đó cô ấy tiếp tục: “Trải qua hai lần này, em và sếp Trần đều cho rằng, những ngôi sao đang nổi trong giới giải trí ẩn chứa quá nhiều nhân tố không ổn định.
Người nào trong sạch thì không nổi tiếng, còn những người nổi lên được thì lại không sạch sẽ, cũng chẳng biết ngày nào sẽ lại dính thêm tin đồn xấu”.
“Vì vậy, trong việc chọn người đại diện lần này, em đã thay đổi theo một hướng tư duy khác.
Thực ra…không nhất định phải mời ngôi sao nổi tiếng, mà chọn một người hơi nổi cũng được nhưng hình tượng tích cực, năng lượng tích cực, hơn nữa còn chịu hợp tác là ok”.
Nói tới đây Tiêu Thuần hơi dừng lại, nhìn về phía Khiết Thần.
Cố ấy muốn xem biểu cảm của anh thế nào.
Thế nhưng mặt anh vẫn lạnh như tiền, căn bản không thể quan sát được gì.
Tiêu Thuần khẽ chớp mắt, bặm môi và lên tiếng: “Em đề nghị…”
Cô ấy mới nói vậy thôi thì đã bị Khiết Thần đáp lại: “Không đạt”.
“…”
Tiêu Thuần biết dù cô chưa nói cái tên đó ra thì Khiết Thần cũng biết là cô ấy định nói tới ai.
Chỉ là không ngờ anh lại dứt khoát như vậy.
Thế nhưng điều đó cũng nằm trong dự liệu của người kia.
Sau khi Tiêu Thuần rời khỏi phòng làm việc tầm năm phút thì điện thoại nội bộ đổ chuông.
Khiết Thần ấn nút nghe, trợ lý Lâm lên tiếng: “Cổ tổng, cô Vân tới, anh có muốn gặp không?”