Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi

chương 554

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

“Vâng”.

Cúp điện thoại xong, Cố Khiết Thần cau mày, mặc kệ lời thúc giục của trợ lý Lâm, lấy điện thoại ra gọi cho Từ Soái.

Họp video phải theo giờ Mễ, nên đến tận bốn giờ sáng mới xong, Cố Khiết Thần thuận lợi đàm phán được dự án, trợ lý Lâm đặt vé cho anh sang Mễ chuyến đầu tiên trong ngày.

Chuyến bay lúc tám giờ, vốn dĩ Cố Khiết Thần có thể ở phòng nghỉ của công ty nghỉ ngơi hai tiếng rồi mới ra sân bay. Nhưng sau khi anh trở về văn phòng, liền lấy điện thoại và chìa khóa, rồi rời khỏi công ty.

Trợ lý Lâm ngạc nhiên: “Cố tổng, muộn thế này rồi anh còn định đi đâu?”.

Cố Khiết Thần không buồn ngoái đầu lại: “Về nhà”.

“…”.

Từ công ty về chung cư, đi đường ít nhất phải hơn phút, sau đó đi thẳng từ chung cư ra sân bay phải mất một tiếng, vậy thời gian anh ở nhà sẽ chỉ được có mười mấy phút.

Vì muốn gặp vợ một cái, mà phải tranh thủ từng giây từng phút!

Hay lắm, cái thứ gọi là tình yêu này anh ta không hiểu nổi~

Lúc Hứa Tịnh Nhi đang mơ màng ngủ, thì cảm giác có tiếng bước chân lại gần, cô cố gắng mở mắt, nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, cô còn tưởng mình nằm mơ, cho đến khi bàn tay của anh vuốt nhẹ lên mặt cô.

Cô ngây ra một lúc, cố gắng mở mắt, nhìn thấy người đàn ông đứng trước mặt mình không phải là ảo ảnh, con ngươi cô dần thu vào: “Anh… về rồi à?”.

Anh không trả lời cô, mà cúi người xuống, đặt một nụ hôn lên môi cô.

Đầu óc Hứa Tịnh Nhi vốn chưa tỉnh táo hẳn, lúc này càng trở nên mơ hồ, chỉ có thể nằm yên tiếp nhận.

Lúc Cố Khiết Thần đứng thẳng người lên, đôi mắt của Hứa Tịnh Nhi tràn đầy say mê, trong màn đêm yên tĩnh, gần như chỉ còn lại tiếng thở gấp, ngón tay anh vuốt ve làn môi cô, trầm giọng nói: “Ngủ tiếp đi, anh phải đi đây”.

Hứa Tịnh Nhi ngây người, bừng tỉnh nói: “Nhanh thế à?”.

Anh vừa mới về chưa được vài phút đã phải đi rồi sao?

“Ừ”, Cố Khiết Thần đưa tay lên nhìn đồng hồ: “Anh chỉ có thể ở lại phút, bây giờ đã quá chín phút rồi, phải ra sân bay thôi”.

“…”.

Hứa Tịnh Nhi chống tay ngồi dậy, đưa mắt nhìn lên đồng hồ treo tường, bây giờ là bốn giờ sáng phút hơn, cô chợt nhận ra, Cố Khiết Thần họp xong, tranh thủ trước khi ra sân bay tạt qua nhà thăm cô.

Thấy anh do cả đêm không ngủ mà mọc cả ria mép, đôi mắt cô bất giác lộ rõ vẻ đau lòng: “Vội như vậy, sao anh không ở công ty mà nghỉ ngơi, tranh thủ về thế này anh không mệt à?”.

Cố Khiết Thần không hề do dự mà gật đầu: “Cũng hơi mệt”.

“…”.

Mặc dù nói cô thương anh, nhưng những lúc thế này chẳng phải anh nên nói, chỉ cần nhìn thấy em thì sẽ không mệt chút nào sao? Anh trả lời như vậy, há chẳng phải là cắt đứt dây đàn?

Hứa Tịnh Nhi cứng họng, đột nhiên không biết phải nói gì.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio