Lý Nhân lòng đầy căm phẫn, bắt đầu lên án sự “ oan ức” của mình.
Miêu Kha tuy là trợ lý sinh hoạt của tôi, nhưng về chuyện hạ độc cháu, tôi thật sự không biết.”
Hơn nữa, cháu không cảm thấy kỳ lạ sao?”
Tôi rõ ràng không bảo Miêu Kha làm chuyện này, Miêu Kha với cháu càng không thù không oán, nhưng tại sao cô ta lại hạ độc cháu?” “Đây rõ ràng là có người xui khiến Miêu Kha.”
Có người muốn mượn tay Miêu Kha, cốý hãm hại tôi, để cháu và đại phòng chúng tôi tách nhau ra.”
Người có thể làm chuyện này, ngoài Nhị phòng ra, tôi thực sự không nghĩ ra người nào nữa......” Con chó cắn người không kêu, Nhị phòng quả thực là quá độc ác rồi.”
Hạ An Nhiên từ trong ngực Lăng Mặc ngẩng đầu, nhìn Lý Nhân nói chuyện mạch lạc.
Năng lực trốn tránh trách nhiệm này quả thực là rất giỏi.
Mà sau khi Lý Nhân nói những lời này xong, lại tức giận chỉ Hạ An Nhiên.
Còn có cô, từ lúc bắt đầu đã cố ý đem tôi và Miêu Kha có liên quan, liền nhận định tôi là người ra tay...!Cô tại sao lại vu oan cho tôi? Có phải là từ lâu đã cầu kết với Nhị phòng không?”
Hạ An Nhiên im lặng.
Năng lực đổ thừa của Đại phu nhân nhìn bề ngoài tuy có vẻ bốc đồng này thực sự không đơn giản chút nào.
Sau khi Lý Nhân đổi trắng thay đen, lại bắt đầu nói những lời nói thành khẩn với Lăng Mặc.
Lăng Mặc à, bác gái thành thật khuyên bảo cháu, có một số người phụ nữ bề ngoài rất xinh đẹp nhưng trong lòng lại vô cùng độc ác, con đừng dễ dàng để bị lừa gạt, làm ra một số chuyện khiến người thân đau lòng.”
Không những đem tội của mình chối bỏ sạch sẽ, còn hung hăng giâm Hạ An Nhiên một phát.
Chính là sợ Hạ An Nhiên nói lời mê hoặc trước mặt Lăng Mặc!
Nếu như không phải đang đứng ở thế đối địch thì Hạ An
Nhiên cũng không nhịn được mà muốn cho like.
Sau khi Lý Nhân nói nhiều như vậy, lại vô cùng đau lòng than vãn một câu với Lăng Mặc.
“ Trước đây khi ở nhà chính, tuy rằng tôi và bác trai con đều đồng ý để Hạ An Nhiên quản lý việc nhà, nhưng cũng là nề mặt cháu...!Bây giờ người phụ nữ này rõ ràng có vấn đề, tôi cảm thấy cháu vẫn là tìm lại từ đầu một người quản lý việc nhà khác thì hơn.”
Sau đó nở nụ cười, bày ra tư thế không thể chối từ.
Loại chuyện mất công mất sức này, bác gái nguyện ý giúp cháu gánh vách, nhất định sẽ xử lý tốt tất cả mọi việc ở Lăng trạch
Hạ An Nhiên “.
Lý Nhân này không chỉ đổi trắng thay đen mà còn bắt đầu được với đòi tiền rồi.
Hạ An Nhiên thật chưa từng gặp qua người không biết xấu hổ như này, ngọn lửa nhỏ sượt một cái liền bùng lên.
Chỉ là, Lăng Mặc lại nắm chặt tay Hạ An Nhiên, nhẹ nhàng sờ vài cái.
Hạ An Nhiên nghi hoặc nhìn Lăng Mặc: đột nhiên sờ tay cô làm gì?
Hơn nữa, đây là tình huống sờ tay nhỏ sao?
Lăng Mặc nhìn ánh mắt hừng hực không hiểu của con mèo hoang nhỏ, vẻ mặt lạnh nhạt, “ Con rết mà thôi, không có giá trị tính toán.”
Thuận thế ôm con mèo hoang nhỏ, đi ra bên ngoài.
Hạ An Nhiên càng mơ hồ, liền như vậy rời đi, tha cho Lý Nhân?
Nhưng bây giờ không có chứng cứ, còn có thể làm sao?
Hạ An Nhiên chỉ có thể rầu rĩ, cùng Lăng Mặc rời đi.
Lý Nhân thấy người đang rời đi, trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý.
Hừ, sau khi chuyện Miêu Kha lộ ra, bà ta liền nhanh chóng nghĩ ra đối sách.
( Tặc lưỡi), xem ra hiệu quả cũng không tồi Lãng Mặc rõ ràng là nghe vào tất cả.
Theo cách này, bà ta liền không cần lại kiêng nể Lăng Mặc nghiêng về Nhị phòng rồi.
Chỉ là...!
Lý Nhân có chút nghi hoặc, câu nói cuối cùng của Lăng Mặc là có ý gì?
Con rết làm sao lại không có giá trị?
Hạ An Nhiên cùng Lăng Mặc đi ra khỏi của biệt thự của đại phòng, tâm trạng có chút bức bối, “ Bà ta rõ ràng chính là người đứng phía sau, nhưng chúng ta lại chịu bỏ tay…......!
Lời này vừa nói xuống, liền nhìn thấy mấy chiếc xe cảnh sát đi tới.
Khuôn mặt Hạ An Nhiên nghi ngờ, “ Đây là chuyện gì? "
Sao lại có cảnh sát đến đây?”
Lăng Mặc hời hợt nói, “ Đến bắt Lý Nhân.”.