Chương : Người phụ nữ va vào Lăng Mặc.
Thu Tra Tra ném ra một cải lườm cháy mắt, “ Sao cô có thể lấy dạ tiểu nhân đó lòng quân tử như thế? Tiểu Lạt Bá cũng không phải là nhàn rỗi không có chuyện để làm, thích đi đào bởi tài liệu thông tin của người khác! Hơn nữa đây là chuyện trong tổ chức mà lão đại không muốn bị tiết lộ ra ngoài, đặc biệt giao phó cho Tiểu Lạt Bá âm thầm làm một số bảo vệ...!
Hạ An Nhiên;
Nếu như là lão đại giao phó thì cô yên tâm rồi.
Bên trong tổ chức không bình thường, cũng chỉ có lão đại là có chút cảm giác là người bình thường.
Hạ An Nhiên thở dài một hơi, “ Nếu như tôi có việc tìm Tiểu Lạt Bá, gửi email là được sao?” “Đúng vậy, Tiểu Lạt Bá online /, gọi lúc nào đến lúc đó.” Nói tiếp, lại ai oán liếc nhìn Hạ An Nhiên một cái,
Tiểu Lạt Bá với ai đó không giống nhau, giúp người làm việc còn muốn thu tiền, haizz, trong nhóm với nhau một chút cũng không giúp đỡ.”
Hạ An Nhiên giật giật khóe miệng, “ Cho nên, không phải là anh đang thiếu nợ tôi một khoản sao?”
Thu Tra Tra xấu hổ.
Ban đầu là muốn để cho Thất Thất xấu hổ, nhưng không nghĩ rằng lại để lộ vấn đề của mình.
Thu Tra Tra chột dạ phủ nhận, “ Cô nói linh tinh gì thế, tôi cũng không phải là người thích quỵt nợ!”
Hạ An Nhiên cười vào mặt anh ta.
Không muốn tốn thời gian trên người Thu Tra Tra nữa, không thay đổi sắc mặt lấy ra một túi nhỏ rồi đặt sang một bên.
Sau đó, nói với giọng cảnh cáo, “ Cầm lấy thứ này rồi nhanh chóng cách xa tôi ra!"
Thu Tra Tra nhìn thấy thuốc độc, lấm la lấm lét cất đi, liên tục đảm bảo, “ Cô yến tâm đi, tôi tuyệt đối không làm liên lụy đến cô."
Hạ An Nhiên: “
Tại sao lại cảm thấy, phi vụ lần này Thu Tra Tra làm đặc biệt nguy hiểm nhỉ? Hạ An Nhiên nhanh chóng đứng dậy, chuẩn bị cách xa nguồn nguy hiểm này.
Thu Tra Tra nhìn Hạ An Nhiên sắp rời đi, đột nhiên gọi một tiếng, “ Nữ thí chủ, hỏi một lần là tệ, cô còn chữa trả tiền nữa."
Hạ An Nhiên cạn lời, Thu Tra Tra đúng là nghèo đến điên rồi!
Lấy điện thoại ra, lắc nhẹ một cái, chậm rãi hỏi, “ Anh có mã QR không?”
Thu Tra Tra muốn nôn ra một ngụm máu.
Tại sao lại nhắc đến chuyện nhói tim này.
Thu Tra Tra ai oán nhìn Hạ An Nhiên, “ Nữ thí chủ, cô thật đê tiện!”
Sau khi Hạ An Nhiên rời khỏi chỗ Thu Tra Tra liền đi tới phía trước bức tường mong ước.
Diễn kịch vẫn là phải diễn cho hoàn chỉnh.
Hạ An Nhiên đang cầm kịch bản là: ban đầu muốn đi đến chỗ bức tường mong ước để cầu nguyện, không cần thận gặp phải hòa thượng xem bởi liền xem một quế.
Cẩn trọng đến bước này, nếu như cô còn bị phát hiện thì xem là cô gặp xui xẻo đi.
Chỉ là, cô không hề biết là Quý Phong ngồi trong xe đã chụp lại cảnh cô và Thu Tra Tra tiếp xúc với nhau.
Tài xế nhìn Quý Phong chụp bức ảnh này, khinh thường nói, “ Anh đúng là ma quang ảo ảnh.”
Quý Phong liếc mắt, khoe khoang nói, “ Anh không hiểu sao, tôi sẽ dùng những bức ảnh để làm thành bức ảnh hành trình về hành tụng của Thiếu phụ nhân rồi gửi nó cho Thiếu gia, Thiếu gia chắc chắn sẽ rất thích.”
Tài xế kinh ngạc, “ Anh không biết xấu hổ, lại còn nịnh nọt như này.”
Quý Phong khoe khoang nhếch mày, “ Thao tác cơ bản mà thôi.”
Tài xế; “
Bây giờ đã hiểu chỗ thua kém giữa anh ta và Quy Phong là ở đâu rồi.
Là ở trên mặt
Lăng Mặc và Thu Tử Châu đang đi thang máy lên phòng họp.
Lúc thang máy mở ra, điện thoại của Lăng Mặc kêu lên một tiếng.
Lấy điện thoại ra, một bên đọc nội dung, một bên đi về hưởng phòng họp.
Nhưng đúng vào lúc này, một người phụ nữ ưa nhìn đang " lảo đảo" bổ nhào về phía Lăng Mặc đang nhìn điện thoại.
Theo như kế hoạch là muốn va vào người Lăng Mặc.
Nhưng bước chân Lăng Mặc đột nhiên dừng lại, cơ thể nghiêng qua một bên, người phụ nữ đó liền ngã vào lòng Thu Tử Châu.......