Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

chương 1351

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Câu nói này chính là lời Bắc Mịnh Khởi Hiên thích nghe nhất, khóe môi anh ta không khỏi lộ ra nụ cười đắc ý: “Lão Dư không cần vội vàng như thế, cái tôi có là sự nhẫn nại chờ đợi.”

Anh ta vốn dĩ còn nghĩ, Bắc Minh Quân nếu như ngăn cản, bản thân nến dùng thủ đoạn gì để ứng đối.

Nhưng bây giờ xem ra, thật sự là phí công hoàn toàn rồi.

Bắc Minh Quân, chẳng qua chỉ có vậy.

Chỉ có điều Bắc Mịnh Khởi Hiên còn chưa đắc ý được bao lâu, một loại lời tiếp theo giống như một gáo nước lạnh gội thẳng trên đầu của anh ta.

Bắc Minh Quân nhìn lão Dư nói: “Lão Dư, anh đến Bắc Minh Thị mấy năm rồi?”

Lão Dư đẩy gọng đẩy màu đen của anh ta lên: “Bắc Minh tổng, thời gian tôi đến Bắc Minh Thị làm việc không lâu, cũng khoảng năm mà thôi.”

Bắc Minh Quân khẽ gật đầu: “Đến Bắc Minh Thị năm rồi, vậy anh cũng tính là nhân viên lâu năm của Bắc Minh Thị rồi.”

Lão Dư xua xua tay; “Bắc Minh tổng nặng lời rồi, so với lão Hoàng, lão Hạ bọn họ mà nói tôi vẫn là người mới.”

Bắc Minh Quân nói tiếp: “Vấn đề tồn tại của bộ phận thiết kế, tôi quyết định giải quyết như thế là được rồi.” Anh chỉ vào Bắc Mịnh Khởi Hiên: “Sau này cậu ta…”

Bắc Mịnh Khởi Hiên đợi Bắc Minh Quân nói “sau này cậu ta thay thế công việc của anh”.

Nhưng lại vượt khỏi dự liệu của anh ta.

Bắc Minh Quân nói: “Sau này cậu ta làm nhân viên cấp dưới của anh, mặc anh điều động.”

Câu nói này vừa dứt, Bắc Mịnh Khởi Hiên và lão Dư đều sững người.

Lão Dư vội đứng dậy, anh ta mặt mày khó coi, đầu toát mồ hôi: “Bắc Minh tổng, tôi tự biết năng lực của mình có hạn, cậu Bắc Minh lại có tài như vậy, hà tất gì để tôi lãnh đạo cậu ấy chứ, tôi cảm tâm làm cấp dưới của cậu ấy, làm ít việc phù hợp với sức mình là được rồi.”

Lời lão Dư nói thật ra cũng không phải không có đạo lý. Hơn nữa mấy lần giao phong giữa hai chú cháu bọn họ, anh ta cũng nhìn ra đây rõ ràng chính là tranh đấu giữa bọn họ, bây giờ lại vô tội cuốn anh ta vào, đây đã trêu ai chọc ai rồi.

Bắc Mịnh Khởi Hiên vẫn phản ứng nhanh hơn một chút, anh ta đi mấy bước đến đằng sau lão Dư, hai tay khẽ đè vai của lão Dư, để anh ta ngồi xuống.

Sau đó mặt mày treo một nụ cười: “Lão Dư, anh sao có thể nói như thế. Tôi dù sao ở đây vẫn là người mới, anh là nhân viên lâu năm của Bắc Minh Thị vẫn là có gì cần cứ chỉ bảo tôi. Nhớ kỹ, không cần coi tôi là cậu chủ của nhà Bắc Minh, thân phận của người nhà Bắc Minh ở Bắc Minh Thị không có tác dụng.”

Lão Dư cũng ngại ngùng gật đầu: “Cậu Bắc Minh, không dám nói đến chỉ bảo. Từ nay về sau trong công việc chúng ta vẫn nên giúp đỡ lẫn nhau.”

“Vậy chúng ta vỗ tay hoan nghênh một chút, đại cổ đông đứng thứ hai của Bắc Minh Thị chúng ta, cam tâm làm một nhân viên nhỏ mới vào của bộ phận thiết kế.” Bắc Minh Quân nói rồi bản thân dẫn đầu vỗ tay.

Những người khác ngồi đó đều ngượng ngập mang theo nụ cười, vỗ tay theo Bắc Minh Quân.

Nhìn cảnh tượng hôm nay thì có thể liên tưởng đến ngày sau, hai chú cháu này còn có bao nhiêu chiêu, lại muốn kéo bao nhiêu người vào.

Vẫn tuân theo một câu: “Ít nhiều làm việc, duy chỉ có như thế mới có thể giữ lại chỗ của mình dưới cục diện như thế này.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio