Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

chương 1377

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Trình Trình cũng nhẹ giọng thở dài một hơi: “Thật ra thì anh cũng rất muốn sau này ba và mẹ có thể sống cùng với nhau, đến lúc đó còn có em, anh và em gái, xem ra nguyện vọng này phải tan vỡ rồi.”

Hai cậu nhóc nghĩ đến chuyện này thì lập tức ỉu xìu.

“Cốc cốc…” Lại truyền đến tiếng gõ cửa một lần.

Chỉ nghe thấy ở bên ngoài truyền đến giọng nói của Hình Uy: “Hai cậu chủ nhỏ, hai người đã thay quần áo xong chưa?”

“Đã sắp xong rồi.” Dương Dương lên tiếng nói, sau đó tay chân nhanh nhẹn thay quần áo.

Một lát sau.

Dương Dương và Trình Trình kéo cửa bước ra từ trong phòng ngủ, ngẩng đầu lên nhìn Hình Uy một chút: “Chú đầu bếp, chúng ta xuất phát thôi.”

Ba người bọn họ đi xuống dưới lầu, chỉ nhìn thấy hai người Bắc Minh Quân và Bắc Minh Đông đang ngồi ở trên ghế sofa trong phòng khách.

Bắc Minh Quân mặc một bộ lễ phục được may tinh xảo, Bắc Minh Đông thì mặc một bộ đồ vest giản dị.

Tivi đang được mở, Bắc Minh Đông đang cầm điều khiển từ xa không ngừng đổi kênh.

Bắc Minh Quân cau mày nhìn thoáng qua Bắc Minh Đông: “Cậu có thể chọn một kênh rồi coi cho đàng hoàng được không hả?”

Bắc Minh Đông quay đầu lại, ngoài cười nhưng trong không cười với Bắc Minh Quân rồi nói: “Bắc Minh tổng à, bây giờ là mấy giờ rồi chứ, sáng sớm kêu bọn em phải dậy sớm chính là để ngồi ở đây với anh đó hả? Anh xem thử xem, đài truyền hình người ta còn chưa đi làm nữa kìa.”

“Ba.” Trình Trình ngoan ngoãn kêu một tiếng, Dương Dương cũng nhỏ giọng kêu theo Trình Trình: “Ba.”

Bắc Minh Quân nhìn hai anh em, nhẹ gật đầu.

Bắc Minh Đông ném điều khiển từ xa của tivi ở trong tay qua bên cạnh, đứng dậy đi đến trước mặt của hai bạn nhỏ, cười hì hì nhìn Trình Trình, lại đưa tay vuốt vuốt tóc của Dương Dương: “Ôi trời Dương Dương làm sao vậy, mắt đỏ ngầu luôn này?”

Dương Dương ngẩng đầu lên cười vui vẻ với Bắc Minh Đông: “Chú ba, không phải chú cũng vậy à, chúng ta cùng giống nhau.”

Tối ngày hôm qua Bắc Minh Đông ngủ rất trễ, không phải là bởi vì cái gì khác.

Máy chơi game của anh ta và Dương Dương đều được kết nối mạng, anh ta tham gia lượt chơi miễn phí của Dương Dương đến tối muộn rồi mới đi ngủ.

Bắc Minh Đông ra hiệu cho Dương Dương, kêu cậu đừng có nói nhiều thêm nữa.

Bắc Minh Quân lườm hai chú cháu “cấu kết với nhau làm việc xấu” này một chút, quả thật có chút bó tay.

Lúc này chuông cửa nhà cổ nhà họ Bắc Minh vang lên, Hình Uy lập tức đi ra ngoài.

Một lát sau anh ta bước vào cùng với một vài người mang theo giỏ trái cây và một vài hộp rượu vang đỏ với những chữ hỷ to lớn.

Hình Uy chỉ huy cho bọn họ đặt những món quà này qua một bên, sau đó móc trong người ra mấy cái bao lì xì chia cho bọn họ, những người kia vui sướng hài lòng nói cảm ơn rồi sau đó thì đi ngay.

Hình Uy đi đến bên cạnh của Bắc Minh Quân: “Ông chủ, đây là lễ vật của cậu Sở và cậu Bạch phái người đưa tới.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio