Chương 1801 Cảnh sát nam trừng mắt: “Hai tay ôm đầu ngồi xổm xuống đất cho tôi, chúng tôi đã tới đây rồi mà anh còn muốn tìm tiểu thư nữa hả, quả thật là không xem cảnh sát nhân dân như bọn tôi ra cái gì!” Vẫn là đầu óc của Vân Chi Lâm xoay chuyển nhanh: “Đồng chí cảnh sát, tôi nghĩ là các người đã hiểu lầm rồi đó, tiểu thư tôi nói không phải là “tiểu thư”(*) mà các người nghĩ. Tôi là luật sư, đến đây có công việc.” “tiểu thư”(*) gái mại dâm Nói xong, anh vội vàng lấy ra chứng cứ mình là luật sư từ trên người ra đưa cho cảnh sát xem. Cảnh sát nam xem xét, người đàn ông ở trước mắt thật sự chính là luật sư, nhưng mà nét mặt của anh ta đối với Vân Chi Lâm cũng không tốt được bao nhiêu. “Đừng có giả vờ nữa, lần trước chúng tôi càn quét tệ nạn ở trong một cái khách sạn khác gặp được một người cùng loại giống như anh, tên phóng viên đó nói dối anh ta chính là nội ứng, kết quả bị bắt về thẩm vấn chính là đi tìm gái mại dâm. Trước khi anh muốn nói dối chúng tôi thì anh nên đọc báo trước đi.” Lần này thì hay rồi, Vân Chi Lâm đã bị cảnh sát nam này xem như là đến đây để tìm tiểu thư, cái này anh ta có miệng cũng khó mà cãi lại. … Cảnh sát nam trừng lớn mắt, cầm cây gậy cảnh sát ở trong tay đung đưa nó rồi ra lệnh kêu Vân Chi Lâm giơ tay ra sau đầu. Sau đó dùng cây gậy cảnh sát chống ở trên lưng của anh ta, cưỡng ép anh ta đi ra từ trong phòng. Lúc Vân Chi Lâm đi ra khỏi cửa phòng, anh quay đầu lại, biểu cảm rất kinh ngạc khi nhìn thấy ở bên cạnh cửa chính là Cố Tịch Dao đang hai tay ôm ót ngồi xổm xuống ở trên hành lang. Ở bên cạnh cô có một cảnh sát nữ đang đứng đó, đứng đó nhìn cô chằm chằm. Lúc này thân thể của Cố Tịch Dao đang hơi phát run, giống như là một con mèo con bị ném vào trong mưa gió, không có người nào để ý đến con mèo đáng thương này. Cô cúi đầu xuống nên không nhìn thấy rõ gương mặt, nhưng mà từng giọt từng giọt nước mắt như là trân châu đã thấm ướt thảm lót sàn màu sáng ở phía dưới. “Tịch Dao, em không sao đó chứ?” Vân Chi Lâm ân cần hỏi một câu, anh ta nhìn thấy bộ dạng này của Cố Tịch Dao thì trong lòng cũng giống như bị một cái tay nhéo chặt. “Ai cho các người nói chuyện hả, đều thành thật một chút cho tôi!” Cảnh sát nữ quát Cửu Cửu một câu. Vân Chi Lâm không khỏi trừng mắt nhìn cảnh sát nữ kia một chút. Cảnh sát nữ đó nhìn thấy có người trang trừng mình, lần này cô ta càng nổi giận hơn: “Anh nhìn cái gì vậy hả? Làm ra loại chuyện như vậy có phải là còn cảm thấy quang vinh không, trong xã hội bây giờ chính là có rất nhiều người bình thường ăn mặc đàng hoàng sáng loáng giống như anh, thật ra trên thực tế thì đều là trai trộm cắp gái mại dâm.” Cảnh sát nữ nói Vân Chi Lâm xong, lại cúi đầu cầm cây gậy cảnh sát của mình chạm vào Cố Tịch Dao: “Này cô, đừng có khóc nữa, đứng lên đi theo chúng tôi. Bây giờ biết khóc rồi à, trước đó đã làm cái gì hả, chính là có mấy người phụ nữ không biết tự trọng như các người cho nên mới làm ô nhiễm không khí của xã hội.” “Tiểu Lưu, thời gian cũng không còn sớm, đừng có nói nữa. Trước tiên chúng ta bắt bọn họ trở về cục đi rồi từ từ thẩm vấn sau.” Cảnh sát nam kịp thời ngăn cản cảnh sát nữ tên là Tiểu Lưu này lại. “Đội trưởng Lý, không phải là tôi muốn nói bọn họ, mà chuyện này quả thật làm cho người khác phải tức giận.” Tiểu Lưu oán trách một câu.