Chương 2098 Bắc Minh Quân đương nhiên không để tâm đ ến mánh khóe này của anh ta. Xoay người mở cửa đi ra ngoài. Đường Thiên Trạch cũng đi ra, anh ta nhẹ nhàng đóng cửa lại. Còn chưa đợi Bắc Minh Quân mở miệng, anh ta đã cướp lời nói trước: “Anh không cần hỏi tôi gì cả, tôi chẳng qua chỉ nhận điện thoại của Nguyên vào tối qua, nói mẹ cô ấy bị đưa vào phòng cấp cứu rồi. Có lẽ anh vẫn chưa biết nhỉ, sư phụ của tôi chính là ba ruột của cô ấy.” “Điểm này anh không cần giải thích, tôi đều biết. Tình trạng của Tịch Dao bây giờ như thế nào rồi, anh làm gì lại sắp xếp cho cô ấy ở nơi như này. Anh có biết, cô ấy nếu như có chuyện gì, trách nhiệm này anh không gánh được hay không.” Bắc Minh Quân bây giờ cảm thấy không phải lúc quát tháo với anh ta, sau này sẽ có thời gian thu thập anh ta. Đường Thiên Trạch nhún vai, rõ ràng rất thư thái: “Điểm này anh có thể yên tâm, cô ấy chẳng qua không chịu nổi sự thật là mẹ cô ấy đã qua đời, có hơi bi thương quá mà thôi. Tối qua cô ấy đã ngất đi, chỉ có điều sáng nay cô ấy tỉnh lại thì cảm xúc có hơi không ổn định, cho nên tôi đã…” Bắc Minh Quân nghe đến đây, đôi mắt lạnh lẽo hằn học trừng anh ta: “Cho nên anh làm gì cô ấy rồi?” “Tôi tiêm cho cô ấy một mũi an thần, vào lúc này đây mới là sự lựa chọn tốt nhất với cô ấy.” Bắc Minh Quân cắn chặt răng, tay buông thõng cũng đã cuộn thành một nắm đấm, phát ra tiếng rắc rắc. Mặc kệ Cố Tịch Dao như thế nào, anh đều sẽ không dùng thủ đoạn này với cô. Nhưng Đường Thiên Trạch lại làm như vậy, hơn nữa còn mở miệng nói đây là vì tốt cho cô. Thật sự là một cái cớ nực cười. Bắc Minh Quân cũng không tiếp tục đè nén lửa giận trong lòng mình nữa. “Anh là đồ khốn!” Bắc Minh Quân quát lên một tiếng, giơ nắm đấm đánh về phía Đường Thiên Trạch. Có điều Đường Thiên Trạch cũng không phải cho không, anh ta vừa rồi đã chú ý đến cảm xúc của Bắc Minh Quân có hơi thay đổi, cho nên đã chuẩn bị từ trước. Khi một đấm của Bắc Minh Quân tung về phía mình, anh ta cũng mau chóng đưa một tay ra đỡ. “Bụp!” Một âm thanh trầm thấp. Chỉ thấy nắm đấm của Bắc Minh Quân đấm vào nắm đấm của Đường Thiên Trạch. Đường Thiên Trạch tuy trên mạng mang theo nụ cười, nhưng anh ta cũng thầm nhíu mày. Lực đạo của Bắc Minh Quân quá lớn khiến tay của anh ta đã cảm thấy có hơi tê dại. “Tịch Dao cô ấy cần là sự chăm sóc, không phải động một tí mà dùng thuốc an thần. Anh có chút tiến bộ hơn trước đây, có điều vẫn không phải đối thủ của tôi.” Bắc Minh Quân thấy Đường Thiên Trạch lộ ra ý cười lạnh, sau đó vòng qua anh ta đẩy cửa bước vào phòng bệnh. Đối với chuyện Bắc Minh Quân muốn đưa Cố Tịch Dao đi, ngay từ ban đầu khi nhìn thấy Bắc Minh Quân thì anh ta đã làm tốt chuẩn bị rồi. Thật ra ở trong lòng của Đường Thiên Trạch, anh ta cũng là muốn tốt cho Cố Tịch Dao. Chỉ có điều năng lực của bản thân có hạn, không cho cô được sự chăm sóc mà cô cần. Bây giờ Bắc Minh Quân xuất hiện rồi, chức trách của anh ta tại đây cũng coi như hoàn thành rồi. Cho nên không không có ngăn cản gì với Bắc Minh Quân, để mặc anh bế Cố Tịch Dao vội vàng đi ra khỏi phòng bệnh. *** Bắc Minh Quân đưa Cố Tịch Dao tìm một phòng bệnh tốt nhất trong bệnh viện để cô nghỉ ngơi,