Chương 2283 “Tịch Dao, Trình Trình nói không phải là không có đạo lý. Là một người quan sát, tớ có thể nhìn ra được trên rất nhiều vấn đề cũng là bởi vì hai người quá mức căng thẳng với nhau, nhưng mà có nhiều khi không phải là cậu vẫn mắt nhắm mắt mở cho qua đó à?” … Cố Tịch Dao nhìn Anna, chua chát cười một tiếng: “Cậu nói không sai, nhắm một mắt mở một mắt, hoàn toàn chính xác là có rất nhiều chuyện có thể giải quyết được, nhưng mà anh ta cũng sẽ không nghĩ như vậy đâu. Sẽ vẫn cứ luôn hỏi cho ra ngọn nguồn, cậu nói xem tớ còn có thể đối với anh ta như thế nào được chứ? Trước kia là bởi vì con, tớ đã nhượng bộ anh ta đủ rồi, về sau thì như thế nào, còn không phải là tố cáo tớ lên tòa án đó à, cướp Dương Dương từ trong tay của tớ. Sở dĩ hiện tại tớ đối xử với anh ta như vậy, cái này cũng chỉ là do anh ta ban tặng mà thôi.” Anna nghe xong thì gật đầu: “Tịch Dao, nếu như là trước kia cậu nói với tớ những chuyện này thì tớ sẽ hoàn toàn đồng ý, nhưng mà hiện tại tớ đã có một cách nhìn khác, không nói đến những chuyện khác, cứ lấy những chuyện ngày hôm nay mà nói đi, mục đích của Bắc Minh Quân đến đây là cái gì, trong lòng của tớ và cậu biết rất rõ ràng. Nhưng mà sau đó thì sao chứ, không phải là anh ta đã đi rồi à.” “Đó cũng chỉ là do anh ta không tìm được cục cưng nhỏ mà thôi.” Cố Tịch Dao giải thích. “Thời gian cậu quen biết với Bắc Minh Quân nhiều hơn so với tớ, tớ nghĩ chắc là cậu càng hiểu cách làm việc của anh ta hơn chứ nhỉ. Không phải lúc nãy cậu còn nói anh ta là loại người nếu như không hỏi ra được ngọn nguồn thì sẽ không từ bỏ ý đồ à, vậy thì sao dưới tình huống ngày hôm nay mà anh ta lại không làm như vậy. Cũng đừng quên, mặc dù Hình Uy là chủ nhân của ngôi nhà này, nhưng mà cũng là cấp dưới của anh ta, huống hồ gì ngay cả biệt thự này cũng là do anh ta tặng, nếu như anh ta muốn lục tung lên mà tìm, tớ nghĩ là ai trong chúng ta cũng không thể ngăn cản nổi anh ta.” “Mặc dù là nói như vậy, nhưng mà vẫn rất khó có thể đảm bảo được anh ta có thể sẽ cướp Cửu Cửu đi giống như lần trước đã cướp Dương Dương đi hay không? Cậu nhìn ngày hôm nay anh ta đến đây đi, trên người mang theo mùi rượu, những hành động ở đây hoàn toàn có thể được hiểu là phản ứng do say rượu. Nhưng mà sau khi ngày mai tỉnh rượu thì sao đây, ai có thể đảm bảo được anh ta sẽ không từ bỏ ý đồ?” Nghe cuộc đối thoại giữa mẹ và dì Anna, hình như là Trình Trình có chút gấp gáp: “Mẹ ơi, con thấy là do mẹ đã suy nghĩ nhiều rồi đó, mặc dù là ba có uống rượu nhưng mà con thấy được ngày hôm nay ba tỉnh táo hơn bất cứ lúc nào, ba đến đây cũng không phải là muốn mang em gái đi, ba cũng chỉ là muốn nhìn em gái một chút mà thôi…” Cố Tịch Dao khoác tay với Trình Trình, nói: “Con trai cưng à, có nhiều khi chẳng qua con chỉ thấy mặt ngoài của sự vật mà thôi, nhưng con không nhìn thấy bản chất của sự vật. Những thứ này chờ đến khi con lớn lên một chút nữa, con lại trải qua một vài chuyện thì sau đó con sẽ hiểu được thôi, nhớ kỹ sau này cho dù là lúc nào con cũng không được bị mê hoặc vì bề ngoài của nó. Thôi được rồi, bây giờ đã không còn sớm nữa, Dương Dương đã đi lên ngủ rồi, con cũng đi lên ngủ luôn đi.” “Mẹ…” Trình Trình vốn muốn nói nữa, nhưng mà cuối cùng cậu vẫn không thể nói ra, giờ phút này cậu cũng chỉ có thể cúi cái đầu nhỏ xuống đi về phía thang máy. Nằm ở trên giường, quay đầu lại nhìn xuyên qua cửa sổ liền có thể nhìn thấy được ngôi biệt thự lưng chừng núi vẫn sáng đèn như cũ, không biết là lúc này ba đang làm cái gì. Lúc nãy Trình Trình rất muốn nói với mẹ rằng thật ra mẹ cũng chỉ nhìn thấy bề ngoài của ba mà thôi, từ xưa đến nay mẹ không hiểu lòng của ba, trong lòng của ba và bề ngoài của ba hoàn toàn trái ngược nhau. Lúc này loáng thoáng truyền đến tiếng lẩm bẩm nho nhỏ của Dương Dương, cậu im lặng lấy điện thoại di động của mình, sau đó thân thể rút vào trong chăn, gọi qua một số từ trong danh bạ. “A lô?” Trong điện thoại truyền đến giọng nói của Bắc Minh Quân. “Ba ơi, con thấy đèn ở phía trên vẫn còn sáng, ba ở bên trong ạ?” Lúc này Bắc Minh Quân đang ngồi trong phòng khách, trong tivi đang chiếu hình ảnh của Cửu Cửu đã copy từ chỗ của Hình Uy.