Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

chương 2431

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

“Vẫn chưa đâu, mẹ vẫn chưa về, hơn nữa mẹ cũng không gọi điện thoại về, anh, anh yên tâm đi, chuyện này mẹ không biết, bà cậu nội và ông cố , bà cố cũng không biết, vừa nãy em nói với bà cậu nội anh về phòng rồi, nhưng anh không muốn người khác làm phiền, cho nên, họ đều cho rằng anh ở trong phòng ấy.” Lúc công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ nói những lời này, giọng nói rõ ràng có chút kiêu ngạo: “Anh ơi, có phải em rất thông minh không?”

“Đúng, em thông minh nhất.” Đường Minh Hạo vẫn luôn không tiếc khen ngợi em gái nhà mình.

Cố Ngũ ở bên cạnh nghe cuộc đối thoại của hai bạn nhỏ thì khóe môi khẽ giật giật, cậu chủ nhỏ lợi hại, công chúa nhỏ cũng rất thông minh, thật sự không hổ là mầm mống của lão đại.

“Được rồi, anh cúp trước, có chuyện gì thì em cứ gọi cho anh.” Đường Minh Hạo dặn dò một chút rồi cúp máy.

“Bên kia không có gì.” Đường Minh Hạo cúp xong, lại nhìn sang Cố Ngũ: “Cho nên Nguyễn Hạo thần lúc nãy rời đi không thể nào là vì chuyện của tôi, chú cảm thấy còn có khả năng gì?”

“A, tôi nhớ ra rồi…” Mắt Cố Ngũ lóe lên, sắc mặt nhanh chóng biến đổi, không nhịn được kinh hô thành tiếng.

“Gái gì?” Đường Minh Hạo thấy dáng vẻ này của anh ta thì bỗng có dự cảm không tốt lắm.

Không, là dự cảm vô cùng không tốt.

“Tôi biết rồi, lão đại nhất định là… Cố Ngũ thâm thở ra một hơi, nói cho chút vội.

Chỉ là anh ta còn chưa nói xong, cửa phòng bỗng bị đẩy ra.

Trong phòng, Đường Minh Hạo và Cố Ngũ nghe thấy tiếng đẩy cửa đều nhanh chóng rời mắt sang, sau đó liên thấy cậu ba Nguyễn đang đứng ở cửa.

“lão đại nhất định là đi cửa sau.” Cố Ngũ ngây ngốc nhìn lão đại nhà mình đang đứng ở cửa, vẫn là bổ sung câu vừa nãy cho xong.

Anh ta vừa nhớ ra, Diêm Môn bọn họ có cửa sau, cửa trước có bẫy, không đi được, lão đại nhất định sẽ chọn đi cửa sau.

Vừa nãy anh ta bị các khả năng của cậu chủ nhỏ dẫn đi chệch đường, cho nên quên mất chuyện cửa sau.bg-ssp-{height:px}

Nhưng rất rõ ràng, đợi anh ta nhớ ra thì đã muộn rồi, lão đại đã vào rồi.

Đương nhiên, dù anh ta có thể nhớ ra sớm cũng vô dụng, lão đại muốn vào từ cửa sau, cũng không ai có thể ngăn cản được anh.

“Lão đại, anh tới rồi.” Cố Ngũ hôi thân, vội đứng dậy, cười bôi nghênh đón.

Tình huống thế này anh ta hẳn nên biểu hiện thật tốt đi?!

Hi vọng có thể có chút tác dụng!!

Đường Minh Hạo ngồi đó không nhúc nhích, mắt nhìn chằm chằm cậu ba Nguyễn, ban đầu là không phòng bị lại bị anh xuất hiện đột ngột làm ngây người.

Nhưng bây giờ, nó đã hồi thân rồi, nhưng nó vẫn không nhúc nhích, nó muốn đợi anh mở miệng trước.

Con ngươi Nguyễn Hạo thần khẽ chuyển, nhìn sang nó, đi vào phòng, sau đó không đế ý tới nó nữa.

“lão đại, anh đến rất nhanh.” Cố Ngũ lúc này vô cùng chột dạ, hơn nữa vô cùng ngượng ngùng, anh ta hoàn toàn đang tìm chuyện để nói, muốn

hòa giải bâu không khí hiện tại.

Đương nhiên anh ta càng hi vọng lão đại có thể hiểu cho khổ tâm của anh ta, anh ta bị kẹp giữa lão đại và cậu chủ nhỏ thật sự rất khó xử.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio