Chương
Chuyện này không bình thường đi?
“Đúng vậy, sao lão đại đi rồi?” Cố Ngũ cũng hoàn toàn ngây ngốc, lão đại còn chưa nhìn thấy Đường Minh Hạo, sao có thể đi như vậy chứ?
“Ông ấy có phải có chuyện gì khác không?” Đường Minh Hạo bắt đầu suy đoán, giọng nó lúc này rõ ràng có chút trầm thấp, Nguyễn Hạo thần cứ đi như vậy, vậy kế hoạch của nó sẽ hoàn toàn vô ích rồi.
“Hắn sẽ không.” Cố Ngũ trực tiếp phủ định suy đoán của nó: “Mấy ngày nay lão đại vì điều tra chuyện của cậu, mà đẩy đi hết những chuyện khác, không thể nào biết rõ cậu ở Diêm Môn lại không vào mà đi làm những chuyện khác, hơn nữa vừa nãy trong điện thoại lão đại cũng không nói có chuyện khác”
“Nếu lão đại có chuyện quan trọng khác, nhất định cũng sẽ gọi điện thoại dặn dò một tiếng, dù sao thì cứ để cậu ở lại Diêm Môn như vậy cũng không thích hợp.” Cố Ngũ đi theo cậu ba Nguyễn nhiêu năm, vẫn là hiểu anh.
“Chú nói có phải là mẹ tôi quay về rồi không? Có phải mẹ gọi điện thoại cho Nguyễn Hạo thần?” Đường Minh Hạo lại suy đoán, những chuyện khác Nguyễn Hạo thần có thể sẽ không quản, nhưng mẹ đối với ông ta mà nói nhất định là quan trọng nhất.
“Chú nói có phải mẹ tôi biết tôi bị bắt cóc rồi, gọi điện thoại cho Nguyễn Hạo thần, sau đó ông ấy liên đi gặp mẹ tôi không?” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo rất thông minh, cho nên lập tức liền liên hệ mọi chuyện lại.
“Cũng có khả năng.” Cố Ngũ gật đầu, cảm thấy khả năng này cũng rất lớn.
“Cậu chủ nhỏ, cậu vẫn là mau gọi điện thoại cho bà chủ đi, tránh cho bà ấy nôn nóng.” Cố Ngũ nghĩ tới khả năng này, trong lòng cũng kinh hoảng, nếu như vậy, sẽ thật sự to chuyện rồi.
“Được.” Đường Minh Hạo vội đáp, dù nó làm càn, nhưng lại phân rõ nặng nhẹ, nó nhất định không thể khiến mẹ lo lắng, không thể khiến mẹ nôn nóng.
Nó nhanh chóng lấy điện thoại mình ra, sau đó trực tiếp tìm số của mẹ, muốn gọi đi.
“Gì, không đúng?” Nhưng lúc ngón tay nó chạm tới màn hình thì lại dừng lại.bg-ssp-{height:px}
“Sao lại không đúng?” Cố Ngũ thấy nó dừng lại, bất giác khẽ cau mày.
“Điện thoại tôi luôn giữ trên người, nếu mẹ phát hiện không thấy tôi, nhất định sẽ gọi cho tôi trước nhất, hơn nữa em gái ở nhà, em ấy hiểu rõ tình hình, em ấy nhất định sẽ nói cho mẹ biết, bào nên hẳn không phải mẹ phát hiện không thấy tôi…” Đường Minh Hạo lúc này hồi thần, bình tĩnh phân tích, nó phát hiện vừa nãy mình quá nôn nóng, suy đoán vừa rồi căn bản không hợp lý.
Mắt Cố Ngũ lóe lên, cậu chủ nhỏ phản ứng quá nhanh, vừa nãy cậu ấy rõ ràng nôn nóng như vậy, lại vẫn có thể nghĩ nhiều như thế, nhưng không thể không thừa nhận, cậu chủ nhỏ nói rất đúng.
“Vậy lão đại rốt cuộc sao lại đột nhiên rời đi?” Cố Ngũ nhìn Đường Minh Hạo, biểu cảm thêm vài phân không hiểu, những khả năng cậu chủ nhỏ nói ban nãy đều sai, vậy lão đại sao lại rời đi chứ.
“Tôi gọi cho em gái hỏi thử trước.” Mặc dù Đường Minh Hạo phân tích mọi chuyện rõ ràng, nhưng vẫn không yên tâm lắm, bèn trực tiếp bấm gọi cho Đường Vũ Kỹ.
“Anh, tình hình bên anh thế nào rồi?” Điện thoại vừa kết nối, giọng Đường Vũ Kỳ đã truyền tới.
“Bên anh không có chuyện gì, anh bây giờ đang ở địa bàn của Nguyễn Hạo thần, là người của ông ấy dẫn anh tới.” Đường Minh Hạo nghe thấy lời của em gái liền biết bên nhà họ Đường không có gì, tất cả bình thường!!
Cho nên Nguyễn Hạo thần rốt cuộc là có chuyện gì?
Người nhà họ Đường vẫn chưa biết chuyện nó bị bắt cóc, vậy mẹ nhất định cũng không biết.
“Mẹ về chưa?” Đường Minh Hạo vẫn truy hỏi lần nữa.