Chương
“Anh ba, chẳng lẽ không phải sao? Không phải anh đã thừa nhận sao?” cậu bảy kinh ngạc nhìn Nguyễn Hạo thần, đầu óc có chút choáng váng.
“thằng ba, chuyện này cũng không gì mất mặt, không cần phải tỏ vẻ mạng mẽ.” Cậu hai Trác cho rằng Nguyễn Hạo thần không muốn mất mặt trước mặt bọn họ.
“Anh ba, anh có chuyện gì thì cứ nói ra, trong lòng sẽ dễ chịu hơn…”
“Tôi thật sự có một chuyện muốn nói cho mọi người.” Nguyễn Hạo thần cắt ngang lời cậu năm Tào nói, ánh mắt anh nhìn mọi người: “Hôm nay tôi gọi mọi người đến vì muốn nói chuyện này.”
Nguyễn Hạo thần cố ý dừng lại, khóe môi hơi cong lên, mang theo ý cười.
“Anh ba, anh nói đi, bọn em đang nghe đây.” cậu bảy liên tục gật đầu, cậu bảy nhìn ý cười trên mặt anh ba thì cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng cậu bảy vẫn nghĩ anh ba cố tỏ vẻ mạnh mẽ.
Mấy người khác cũng có cùng suy nghĩ, cảm thấy Nguyễn Hạo thần không muốn mất mặt trước mọi người, cho nên mới miễn cưỡng vui vẻ.
Nguyễn Hạo thần nhìn vẻ mặt của bọn họ thì ý cười trên mặt anh càng sâu hơn, Nguyễn Hạo thần ngồi thẳng người, hắng giọng nói, sau đó chậm rãi nói từng chữ một: “Tôi làm ba rồi.”
Lúc Nguyễn Hạo thần tuyên bố chuyện này thì trong giọng nói mang theo sự khoe khoang, càng thêm đắc ý.
Đúng vậy, chính là đắc ý, anh làm ba rồi, anh có thể không đắc ý sao?
Lúc Nguyễn Hạo thần tuyên bố chuyện này thì trong giọng nói mang theo sự khoe khoang, càng thêm đắc ý, đúng vậy, chính là đắc ý, anh làm ba rồi, anh có thể không đắc ý sao?
Mấy người này còn tỏ vẻ đồng tình nhìn anh sao? Đúng là gặp quỷ, anh muốn bọn họ nghe cho rõ chuyện gì đã xảy ra?bg-ssp-{height:px}
“Cạch…” Ly rượu trong tay cậu năm Tào lập tức rơi xuống đất, may là anh ta đã uống hết rượu nên ly rượu trống không.
Mấy người khác cũng nhìn chằm chằm Nguyễn Hạo thần, giống như nhìn thấy quái vật.
“Anh ba, anh nói anh làm ba rồi? Chị dâu mang thai sao?” cậu bảy còn nhỏ tuổi, lòng hiếu kỳ thật sự quá nặng, nhưng lúc này đầu óc của cậu bảy cũng không dừng hoạt động: “Anh ba, chị dâu mang thai nhưng lại không cần anh nữa?”
“Cậu nói gì vậy, da ngứa sao?” Nguyễn Hạo thần liếc cậu bảy một cái, bọn họ rất yêu quý cậu bảy cho nên giọng Nguyễn Hạo thần nói chuyện với cậu bảy vẫn còn tốt.
“Tôi cần phải nhấn mạnh một chút, không phải tôi sắp làm ba mà là tôi đã làm ba rồi, tôi…”
“Anh ba, em hiểu rồi, anh và người khác có con cho nên chị dâu mới không cần anh nữa.” cậu bảy không đợi cậu ba Nguyễn nói xong đã kêu lên một tiếng: “Anh ba, sao anh có thể như vậy?”
“Cậu có thể câm miệng lại.” Lần này Nguyễn Hạo thần trừng mắt nhìn cậu bảy một cái, bình thường đứa nhỏ này rất đáng yêu, miệng cũng rất ngọt, hôm nay sao anh ta nói mấy lời không dễ nghe như thế.
“thằng ba, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Cậu nói rõ ràng xem.” Từ trước đến nay cậu hai Trác luôn chín chắn, lúc này cũng không nhịn được tò mò, mọi người vẫn đang mờ mịt.
Nguyễn Hạo thần nói anh đã làm ba có nghĩa là đứa bé đã được sinh ra, theo như bọn họ biết thì gần đây Tô Khiết không có sinh con.
Cho nên vừa rồi cậu bảy nói Nguyễn Hạo thần và người khác có con, lời phân tích này cũng không có sai.
“Mọi người cũng biết chuyện năm năm trước, hiện tại mọi người cũng biết người phụ nữ năm năm trước là Tô Khiết.” Nguyễn Hạo thần bắt đầu giải thích, lúc này sự kiên nhẫn của cậu ba Nguyễn rất tốt, giải thích vô cùng tỉ mỉ.