Chương
Lần này, Bùi Doanh cùng đi với Trịnh Hùng và Trình Nhu Nhu, ba người lập tức tới biệt thự nhà họ Nguyễn.
“Chúng tôi là người của Quỷ Vực Chi Thành, vị này là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành chúng tôi. Chúng tôi tới thăm ông bà cụ Nguyễn.” Đến biệt thự nhà họ Nguyễn, Bùi Doanh ra mặt, thái độ rất khách sáo.
Quản gia nhìn ba người trước mặt, lông mày không nhịn được nhíu lại. Ông ta cũng biết chuyện buổi sáng cậu chủ trực tiếp đuổi công chúa của Quỷ Vực Chi Thành ra khỏi Nguyễn thị.
Vị công chúa này đã bị cậu chủ đuổi ra ngoài rồi sao giờ còn mặt mũi mà đến nhà họ Nguyễn?
Với cả bọn họ muốn đến nhà họ Nguyễn làm gì?
“Các người có chuyện gì không?” Giọng điệu của quản gia rõ ràng mang theo vài phần lạnh lùng, cứng rắn, người mà cậu chủ không chào đón thì ông cũng không chào đón.
“Chúng tôi…” Trình Nhu Nhu đứng ở một bên không nhịn được lên tiếng, Bùi Doanh đứng bên cạnh kéo cô ta một chút, bảo cô ta ngừng nói.
“Chúng tôi tới chính là vì muốn thăm hỏi ông bà cụ Nguyễn, phiền thông báo một tiếng.” Bùi Doanh nhìn qua quản gia, trên mặt mang theo nụ cười, nhưng trong lòng thì âm thầm cười mỉa mai, xem ra vị quản gia này không muốn cho bọn họ vào cửa.
“Đương nhiên hôm nay chúng tôi đến cũng là vì có một số việc muốn nói với ông bà cụ Nguyễn, Quỷ Vực Chi Thành của chúng tôi có ý muốn hợp tác với các người.” Bùi Doanh có cố bồi thêm một câu.
“Bây giờ chuyện của nhà họ Nguyễn đều do cậu chủ quản lý, các người muốn nói chuyện hợp tác thì cứ đi tìm cậu chủ, ông chủ đã sớm không quan tâm chuyện của công ty rồi.” Quản gia trả lời, ý tứ từ chối rất rõ ràng.
“Chúng tôi cũng không phải nói công chuyện của công ty, mà là chuyện khác, chuyện này cực kỳ quan trọng, cho nên vẫn muốn mời quản gia đi thông báo một chuyến, nếu chậm trễ sợ là ông sẽ không gánh nổi đâu.” Nụ cười trên mặt Bùi Doanh lập tức biến mất, giọng điệu đương nhiên cũng không còn khách sáo như trước.
“Tôi nghĩ, bây giờ ông ngăn chúng tôi lại thế này cũng không phải ý của ông bà cụ Nguyễn nhỉ? Cho nên chúng tôi muốn đi vào cũng không khó, chẳng lẽ quản gia muốn chúng tôi dùng cách khác đi vào hay sao?” Không thể phủ nhận Bùi Doanh rất thông minh, cô ta thấy đây là ý của chính quản gia chứ không phải là ý của ông bà cụ Nguyễn.bg-ssp-{height:px}
Không thể không nói, Bùi Doanh vẫn rất thông minh, cô xem đây là ý của quản gia chứ không phải ý của ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn!
“Mấy người đứng đây chờ, tôi vào trong thông báo.” Quản gia trầm mặt xuống một chút, quản gia cũng biết bây giờ họ đã đứng trước cửa, nếu cứ khăng khăng muốn vào thì ông đúng là không cản được.
Quản gia nói xong, lập tức xoay người đi vào trong sân.
“Ông cụ, bên ngoài có người muốn gặp ông.” Quản gia vào phòng khách, thấy ông cụ Nguyễn đang ngồi người phòng khách.
“Ai?” Ông cụ Nguyễn đang lau đồ cổ, không để ý hỏi.
“Bọn họ nói họ là người của Quỷ Vực Chi Thành.” Quản gia nhìn ông cụ Nguyễn, hai mắt hơi lóe lên.
“Người của Quỷ Vực Chi Thành? Ông nói là người của Quỷ Vực Chi Thành? Sao bọn họ lại đến đây, chúng đâu có bất cứ quan hệ gì với bọn họ?” Bình thường ông cụ Nguyễn rất hiếm khi lên mạng, cho nên không biết chuyện công chúa của Quỷ Vực Chi Thành bị ném thẳng ra khỏi Nguyễn thị.
“Biết bọn họ có thân phận gì ở Quỷ Vực Chi Thành không?” ông cụ Nguyễn buông đồ cổ xuống, mặt hiện lên chút khó hiểu.
“Nghe bọn họ tự giới thiệu thì có một người là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.” Quản gia vốn không có ý định nói rõ thân phận của bọn họ, nhưng bây giờ ông cụ Nguyễn đã hỏi thẳng, quản gia cũng không thể giấu được nữa.