Chương
“Công chúa của Quỷ Vực Chi Thành? Sao cô ta lại đến nhà họ Nguyễn?” Ông cụ Nguyễn nhướng mày, hơi kinh ngạc, nhưng rồi lại có hơi đắc ý: “Nếu đã là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, vậy ông còn không mau mời vào đi.”
“Nhưng sáng nay cô công chúa này vừa mới bị cậu chủ đuổi ra khỏi Nguyễn thị, bây giờ cô ta lại đến, tôi lo bọn họ đến để kiếm chuyện.” Quản gia nghĩ nghĩ, nhịn không được nói thêm, ông thật sự không muốn để cô công chúa kia vào.
“Bị Hạo thần quăng ra khỏi công ty? Hạo thần lại đi quăng công chúa của Quỷ Vực Chi Thành ra khỏi công ty, rốt cuộc nó nghĩ cái gì thế?” ông cụ Nguyễn nghe quản gia nói, rõ ràng rất hoảng sợ, mặt hiện lên chút bực bội: “Quỷ Vực Chi Thành là chỗ có thể đắc tội được hay sao?”
“Cậu chủ làm thế chắc chắn là có nguyên nhân, cậu chủ vừa mới đuổi cô công chúa này ra khỏi của, bây giờ cô công chúa này lại tìm đến tận cửa, sợ là chẳng tốt lành gì, tôi cảm thấy vẫn không nên…” Quản gia thật sự lo lắng cô công chúa kia đến đây gây ra chuyện gì nữa, đương nhiên chủ yếu là quản gia lo sẽ có hại cho cậu chủ.
“Người đến thì là khách, nếu người ta đã cố ý đến thăm, chúng ta cũng không thể từ chối không cho vào.” Ông cụ Nguyễn không kịp nói gì, bà cụ Nguyễn vừa đúng lúc từ trên lầu xuống nói đã mở miệng nói.
“Dựa vào thực lực của Quỷ Vực Chi Thành, nếu như muốn kiếm chuyện với chúng ta thì đã tìm thẳng rồi, chắc chắn sẽ không để công chúa bọn họ tự đến cửa, hơn nữa người đuổi công chúa bọn họ là Hạo thần, Quỷ Vực Chi Thành muốn kiếm chuyện cũng không thể nào để công chúa của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ đến kiếm chuyện với hai ông bà già này, cho nên tôi cảm thấy hôm nay cô công chúa này đến đây có lẽ là có ý khác, tôi cảm thấy vẫn có thể trò chuyện một chút.”
‘Nhưng cậu chủ đã đuổi cô ta ra, đã kết thù rồi, nếu bọn họ thật sự đến kiếm chuyện…” Quản gia vẫn cố gắng khuyên, quản gia theo bản năng không muốn để cô công chúa kia đi vào.
“Đây là nhà lớn của nhà họ Nguyễn, là nhà của chúng ta, chúng ta còn phải sợ bọn họ sao, nếu chuyện này truyền ra ngoài, không phải là sẽ bị người ta chê cười à.” Bà cụ Nguyễn ngắt lời quản gia, ý tứ đã quá rõ ràng rồi.
“Bọn họ có tất cả bao nhiêu người?” Mắt ông cụ Nguyễn hơi lóe lên, đột nhiên hỏi.
“Ba người.” Tuy quản gia không muốn họ vào, nhưng ông cũng không thể lừa ông cụ Nguyễn.bg-ssp-{height:px}
“Bọn họ chỉ có ba người? Vậy chắc chắn không phải đến để kiếm chuyện, nếu Quỷ Vực Chi Thành đến kiếm chuyện thì chắc chắn không chỉ có ba người, có lẽ bọn họ thật sự đến tìm chúng ta để bàn chuyện gì đó, ông mau mời họ vào đi.” Ông cụ Nguyễn vừa nghe chỉ có ba người thì tinh thần lập tức chấn động.
“Vâng.” Bây giờ quản gia cũng không tiện nói thêm gì nữa, chỉ đồng ý đi ra ngoài mời khách vào.
“Ông cụ Nguyễn, bà cụ Nguyễn, ngưỡng mộ đã lâu, hôm nay chúng tôi cố ý đến thăm.” Bùi Doanh vừa vào phòng khách đã lập tức cười tươi rói, Bùi Doanh biết sáng nay xảy ra chuyện như thế, trong lòng ông cụ Nguyễn bà cụ Nguyễn chắc chắn có chút nghi ngờ, cho nên cô cần phải tỏ thái độ của bản thân trước.
Ông cụ Nguyễn bà cụ Nguyễn thấy cô có thái độ như thế, đều hơi ngẩn ra, tuy bà cụ Nguyễn đã nghĩ đến chuyện có lẽ Quỷ Vực Chi Thành không phải đến kiếm chuyện với bọn họ, nhưng cũng không ngờ bọn họ lại có thái độ thân thiện đến thế.
“Cô là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành sao?” Bà cụ Nguyễn quan sát Bùi Doanh, khá xinh đẹp, vừa nhìn đã biết ngay là người vô cùng khôn khéo, không lẽ đây là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành?
“Bà cụ Nguyễn đùa rồi, tôi không phải là công chúa.” Bùi Doanh cong môi cười khẽ, nụ cười vô cùng tự nhiên.
Bùi Doanh nói đến đây thì hơi ngừng một chút, sau đó quay sang Trình Nhu Nhu, giới thiệu: “Đây mới là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.”
“Ồ, ồ.” Bà cụ Nguyễn nhìn Trình Nhu Nhu, rõ ràng có hơi sững sờ, bà cụ Nguyễn sống lâu như vậy rồi, từng gặp qua rất nhiều người, nếu không phải Bùi Doanh giới thiệu, bà cụ Nguyễn thật sự không tin cô ta là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.