Chương
Tô Nghiên Nghiên vốn tưởng là Dụ Vỹ Luân không muốn đi, cho nên muốn dùng chuyện làm ăn để làm anh ta xao động, chỉ là Tô Nghiên Nghiên bất luận thế nào cũng không ngờ đến, Dụ Vỹ Luân căn bản không thể nào nhúc nhích được, hôm nay cho dù Tô Nghiên Nghiên có nói gì đi nữa thì Dụ Vỹ Luân cũng sẽ không đi với cô ta.
Dụ Vỹ Luân dữ tợn mà trừng Tô Khiết, lúc đối diện với vẻ mặt cười khẽ đầy rạng rỡ của cô, anh ta khẽ sững sờ một chút, không biết tại sao, vừa rồi anh ta lại cảm thấy người phụ nữ này cười lên hình như là không có xấu, hình như còn rất là đẹp, đúng là thấy ma rồi.
Không biết là do nhất thời não tàn, hay là do thật sự không biết phải nói như thế nào, Dụ Vỹ Luân vậy mà lại duy trì yên lặng.
Lúc này, gần như là tất cả mọi người đều chú ý đến động tĩnh ở bên này, trong đại sảnh trở nên vô cùng yên tĩnh, mọi người đêu quan sát tình hình ở bên này.
Tình hình gì vậy? Năm năm trước hôn sự của Dụ Vỹ Luân và Tô Khiết không có thành, bây giờ Dụ Vỹ Luân đây là muốn ăn lại cỏ cũ sao?”
Anh ba, anh nói Dụ Vỹ Luân nếu như muốn ăn lại cỏ cũ, vậy Tô Khiết có đồng ý không?” Trên lầu, cậu năm Tào nhìn Nguyễn Hạo Thần, cố ý hỏi một câu.
Nguyễn Hạo Thần không có trả lời anh ta, mà nhanh chóng sải bước, đi xuống lầu.
Cậu năm Tào khẽ nhướng mày, anh ba định đi xuống rồi, bây giờ thì thật sự náo nhiệt rồi a.
Nguyễn Hạo Thần không có trả lời anh ta, mà nhanh chóng sải bước đi xuống lầu, Cậu năm Tào khẽ nhướng mày, anh ba định đi xuống rồi, bây giờ thì thật sự náo nhiệt rồi a.
Dưới lầu, mọi người đang bàn tán không ngừng.
Tôi cảm thấy Dụ Vỹ Luân dường như là thực sự có ý muốn ăn cỏ cũ đó, cô xem anh ta cứ ngôi ở bên cạnh của Tô Khiết, hoàn toàn không quan tâm đến Tô Nghiên Nghiên nữa.”
Phải đó, Tô Nghiên Nghiên cũng đã xin Dụ Vỹ Luân như vậy rồi, nhưng Dụ Vỹ Luân lại không cho cô ta chút mặt mũi nào cả, Tô Nghiên Nghiên lúc này hoàn toàn giống như một tên hề vậy.”
Năm năm trước, Dụ Vỹ Luân vì Tô Nghiên Nghiên mà không có đính hôn với cô cả Tô, nhưng đã năm năm qua đi rồi, Dụ Vỹ Luân lại không có chút ý muốn lấy Tô Nghiên Nghiên nào cả, hôm nay còn trực tiếp khiến cho Tô Nghiên Nghiên khó xử trước mặt đám đông nữa, cho nên Tô Nghiên Nghiên luôn là một trò cười.”
Tiếng bàn tán của đám người vốn không nhỏ, toàn bộ đều truyền đến tai của Tô Nghiên Nghiên, sắc mặt Tô Nghiên Nghiên trở nên vô cùng khó coi.
Năm năm trước hôn sự của Dụ Vỹ Luân và cô cả Tô không có thành, bây giờ hai người còn hy vọng không?”
Chắc còn đó, nhìn bộ dạng của cô cả Tô hình như là còn thích Dụ Vỹ Luân.”
Tô Khiết nghe thấy tiếng bàn tán của mọi người, khẽ cười một cái, sau đó trực tiếp đi tới một bên, tìm một chỗ ngồi xuống, cô không muốn tạo thành hiểu lầm như vậy cho mọi người đâu.
Cô và Dụ Vỹ Luân không có chút quan hệ nào cả.
Đương nhiên tiếp theo đây cô còn có chuyện phải làm, Tô Nghiên Nghiên hạ thuốc cô ở bữa tiệc, chuyện này còn chưa xong đâu.
Chỉ là, chính vào lúc này, bên cửa đột nhiên truyền đến một trận náo động.
Sau đó, Nguyễn Hạo Thần và cậu năm Tào cùng nhau bước vào.
Khi Tô Khiết nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần, đôi mắt nhanh chóng lập loè, sao anh lại tới đây rồi?
Hình như bữa tiệc hôm nay không có mời anh mà? Hơn nữa anh không phải đã đi nước R với Mộng Nhược Đình rồi sao?