Chương
Tô Khiết tuy không có ngẩng đầu lên, nhưng cũng ý thức được nguy hiểm, đôi con ngươi cô khẽ trầm xuống, vừa định né qua, thì đúng lúc này, Dụ Vỹ Phi lại đột nhiên đứng lên, toàn bộ thân trên nghiêng về phía cô, chặn trước mặt cô.
Sau đó nguyên cả một ly cà phê nóng hổi đều tạt hết lên người của Dụ Vỹ Phi.
Dụ Vỹ Phi cau mày, đau, thật sự là rất đau!
Tô Khiết khẽ sững sờ, đôi con ngươi hơi lập loè, theo phản ứng bản năng, cô trực tiếp dùng sức kéo áo sơ mi của Dụ Vỹ Phi ra, sau đó kéo áo của anh ta xuống.
Đây là phản ứng bảo vệ theo bản năng đối với nguy hiểm mà Tô Khiết bình thường huấn luyện, nhiệt độ của cà phê vừa pha xong lúc nãy lên tới gần độ, nguyên cả toàn bộ ly đổ vào trên người Dụ Vỹ Phi, hậu quả có thể tưởng tượng được.
Hiện tại Dụ Vỹ Phi chỉ mặc một chiếc áo sơ mi, cởi áo sơ mi của Dụ Vỹ Phi ra là cách trực tiếp và hiệu quả nhất để giảm nhẹ bị thương.
Sau khi Tô Khiết cởi áo Dụ Vỹ Phi ra, kiểm tra tình hình vết thương của anh ta, bởi vì cô vừa nãy đã phản ứng nhanh, tốc độ cũng nhanh nên chỗ mà Dụ Vỹ Phi bị bỏng cũng chỉ có chút đỏ, không có nghiêm trọng.
Kiêu Thiên Lý đứng ở trong góc nhìn rõ ràng tất cả những gì xảy ra vừa nãy, cô ta ban đầu chỉ nhìn xem, nhưng khi Tô Khiết kiểm tra tình hình vết thương của Dụ Vỹ Phi, cô ta liền nhanh chóng chụp vài tấm ảnh.
Những bức ảnh do Kiêu Thiên Lý chụp đúng thật là…
Sự cảnh giác của Tô Khiết trước giờ luôn cực cao, bị người ta chụp lén, cô đương nhiên là phát giác ra được, khoé miệng cô khẽ thoáng qua một tia cười lạnh.
Anh Hạo Thần, hôm nay em ra ngoài tình cờ gặp chị dâu. Kiêu Thiên Lý soạn một tin nhắn văn bản, sau đó gửi những bức ảnh vừa chụp cho Nguyễn Hạo Thần.
Lúc này, Nguyễn Hạo Thần đang giải quyết một số việc khẩn cấp, nhìn thấy tin nhắn của Kiêu Thiên Lý, vốn không muốn để ý đến, nhưng khi nhìn thấy chữ chị dâu, ánh mắt anh chợt lóe lên, sau đó nhanh chóng mở tin nhắn ra, rồi nhìn thấy bức ảnh mà Kiêu Thiên Lý gửi đến.
Trong bức ảnh, một người đàn ông cởi trần thân trên, tay của Tô Khiết đang nắm lấy cánh tay của người đàn ông đó, cô dựa bên cạnh người đàn ông, đang nhìn phần lưng người đàn ông, thần sắc vô cùng nghiêm túc, sự nghiêm túc hiếm có.
Trong bức ảnh chỉ có bóng lưng của người đàn ông, không nhìn thấy chính diện, cho nên Nguyễn Hạo Thần không thể nhìn ra người đàn ông đó là ai thông qua bức ảnh.
Nguyễn Hạo Thần híp mắt lại, khuôn mặt thoáng chốc trở nên âm trầm đến cực điểm, Tô Khiết nắm lấy tay của người đàn ông, gần sát phần lưng của người đàn ông, cái động tác đó rất thân mật, rất ái muội, hơn nữa từ thần sắc của cô có thể nhìn ra, cô rất lo lắng cho người đàn ông đó.
Nhưng mà, Nguyễn Hạo Thần không có gọi điện thoại chất vấn Tô Khiết, tấm ảnh do Kiều Thiên Lý gửi đến không giống với thư ký Lưu, những bức ảnh do thư ký Lưu gửi đến là thực sự cầu thị mà nói cho anh biết sự thật.
Nhưng Kiều Thiên Lý thì chưa chắc, ảnh do Kiêu Thiên Lý gửi đến có thể là thật, nhưng chắc chắn là chuyện xảy ra có nguyên nhân.
Nguyễn Hạo Thần âm thầm thở ra một hơi, anh phát hiện tấm ảnh này chắc là được chụp ở quán cà phê, cho nên là chỗ công cộng.
Nguyễn Hạo Thần sau đó lại phát hiện lưng của người đàn ông hình như có chút đỏ, anh nhìn thấy ly cà phê đổ ngả nghiêng ở bên cạnh, đại khái đã đoán được là chuyện gì rồi.