Chương
Nghe thấy câu”anh ta không biết” của Tô Khiết, ánh mắt Nguyễn Hạo Thần lóe lên,”anh ta” mà cô nhắc đến chắc là đang nói về anh.
Vậy thì chuyện mà anh không biết là gì đây?
Chẳng lẽ là chuyện năm trước sao?
Anh không biết nhưng Đường Bách Khiêm lại biết?
Cô nói chuyện năm trước với Đường Bách Khiêm sao?
Nhưng anh có cảm giác chuyện mà cô nói đến không phải chuyện năm trước, vừa rồi sắc mặt cô trở nên nặng nề, còn ẩn chứa vẻ lo lắng, thậm chí còn lộ ra tâm tình phức tạp nào đó.
Nếu như là chuyện năm trước, cô sẽ không mang tâm trạng khó xử như thế, nếu như trong lòng cô có anh, vậy thì có khả năng là vậy, nhưng sự thực đã chứng minh, trong lòng cô vốn không hè có anh, vậy thì cô hoàn toàn không cần phải lo lắng hay chột dạ gì hết.
Rốt cuộc là cô còn chuyện gì giấu anh nữa?
Dù anh nhất thời không đoán ra được đấy là chuyện gì, nhưng anh cảm thấy đây chắc chăn là một chuyện gì đó rất quan trọng, quan trọng đến mức khiến cô không thể nào che giấu được hết cảm xúc của mình!!
Thế mà Đường Bách Khiêm lại biết chuyện này!! Nghĩ đến đây sắc mặt Nguyễn Hạo Thần càng khó coi hơn.
Ở bên này, Tô Khiết cuối cùng cũng cúp điện thoại, cảm xúc hồi nãy cũng đã che giấu đi, dáng vẻ thường ngày khôi phục trở lại.
Nguyễn Hạo Thần nheo mắt nhìn cô trên màn hình, xem ra, người phụ nữ còn giấu anh rất nhiều chuyện.
Nguyễn Hạo Thần lại cầm điện thoại lên gọi cho cô.
Ở căn phòng kia, Tô Khiết nhìn vào cuộc gọi của Nguyễn Hạo Thần, cô nhíu chặt mày lại, có việc gì mà người này gấp gáp đến độ này chứ?
Gọi điện thúc giục hết cuộc này đến cuộc khác?
Tô Khiết hít một hơi sâu như để ổn định lại cảm xúc của mình, sau đó mới nhận điện thoại của Nguyễn Hạo Thần, rồi cô dùng một giọng nói nhẹ nhàng ngọt ngào nói với đầu dây bên kia:”Ông xã”
“Giọng nói này cũng khá là hào hứng nhiệt tình đấy chứ, nhưng sao em lại cảm thấy có chút gì đó không hài hòa cho lắm nhỉ” Tịch Xuyên chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn mà bồi thêm một câu.
Lại nói, giọng điệu này của Tô Khiết quả thật không chê vào đâu được, tuyệt đối là giọng điệu mà người vợ hiền mẹ đảm cần có.
Mấu chốt là vừa rồi bọn họ đều tận mắt chứng kiến quá nhiều”bí mật” của cô, tận mắt nhìn thấy cô vì cuộc điện thoại của người đàn ông khác mà bỏ qua cuộc gọi của Nguyễn Hạo Thần, vậy nên giọng điệu lúc này của cô, quả thật có chút không hài hòa.
Nguyễn Hạo Thần khẽ hít một hơi, bình thường, giọng nói của cô lúc nào cũng như thế này, anh đã quen với chuyện đó rồi, nhưng lúc này anh lại cảm thấy nó có chút chói tai.
“Đang ở đâu?” Nguyễn Hạo Thần cố gắng hết sức để bình tĩnh lại, cố gắng hết sức để giọng nói của mình bình thường như mọi khi.
“Hả? Ở Danh Tước” Tuy nhiên, Tô Khiết vẫn nghe ra được tâm trạng khác thường của anh, nhưng cô cũng không nghĩ quá nhiều, dù sao thì bình thường anh tâm tình anh cũng khó đoán như thế.
“Đang làm gì vậy?” Nguyễn Hạo Thần biết rõ nhưng vẫn cố hỏi, anh muốn xem thử xem, cô có nói cho anh biết chuyện của mình hay không.