Chương
Tô Khiết ngước mắt nhìn anh ta một cái, sau đó hướng về phía Nguyễn Hạo Thần nhìn một cái, lông mày khẽ nhúc nhích, bàn tay cầm ly trà âm thâm siết chặt.
“Cậu năm Tào, ở đây không tệ, phong cách trang trí cũng rất đặc biệt, bâu không khí được tạo ra cũng vừa phải.” Tô Khiết cười cười, đôi mắt nhìn vê bốn phía, giống như nói rất tùy ý.
“Vậy sao.” Cậu năm Tào ngẩn người, rõ ràng là không ngờ Tô Khiết lại đột nhiên nói đến cách trang trí căn phòng, sắc mặt mang theo vài phần hài lòng, nhưng cũng không quá rõ ràng.
Có rất ít người biết Danh Tước là của cậu năm Tào, ngoài trừ căn phòng này của bọn họ, còn có căn phòng của cậu Liên, mỗi căn phòng cậu năm Tào đều lắm camera giám sát, hơn nữa đều là loại cao cấp nhất, mấy năm này, cậu năm Tào thông qua chỗ này nhận được không ít tin tức.
Vậy nên, đối với trong này cậu năm Tào tương đối mịt mờ, lại thêm việc lúc trước Đường Lăng nhắc nhở, giờ phút này cậu năm Tào cố gắng khống chế cảm xúc trước mặt Tô Khiết.
Nhưng tuy là như thế, Tô Khiết vẫn phát hiện ra.
“Có thể thấy rằng cậu năm Tào rất thích, anh tìm nhà thiết thế nào vậy? Giới thiệu một chút, chờ đến khi tôi mua nhà, cũng mới anh ta đến thiết kế một chút!” Nhìn thấy lông mày cậu năm Tào có một tia hài lòng, đôi mắt Tô Khiết hơi trâm xuống, nhưng nụ cười trên mặt cũng không hề biến mất, giọng điệu cũng vẫn tùy ý như cũ, không có bất cứ dị thường nào.
Giờ phút này, chỗ ngồi của Tô Khiết cách mấy người Nguyễn Hạo Thần hơi xa, trong phòng lại có chút ôn ào, bên này nghe không được lời cô nói, nhưng Đường Lăng hiểu được khẩu hình, có thể nhận ra được rằng Tô Khiết đang nói gì, sâu trong đôi mắt Đường Lăng có thêm vài phần tán thưởng, người phụ nữ này quá thông minh, sức quan sát quá mạnh, hơn nữa, biết rất rõ cách làm thế nào để năm trong tay phản ứng tâm lý của một người.
Cô rõ ràng là đang gài bẫy lão Ngũ, hơn nữa còn không để lại dấu vết như vậy.
Cô muốn biết chỗ này có phải của lão Ngũ hay không, hoặc là có liên quan thế nào với lão Ngũ?
Hoặc, cô đã đoán được điều gì đó.
Tâm tư của cô cẩn mật đến mức khiến người ta cảm thấy đáng sợ.
“Lão Ngũ không phải đối thủ của cô ấy.” Đường Lăng nhắc nhở Nguyễn Hạo Thần một câu.
Nguyễn Hạo Thần đảo mắt, nhìn Tô Khiết một chút, sau đó đứng dậy, trực tiếp đi đến trước mặt Tô Khiết.
Tô Khiết ngẩng đầu, nhìn thấy anh, đôi mắt chợt lóe lên, anh tới đột ngột như vậy là muốn làm gì?
Nguyễn Hạo Thần trực tiếp ngồi bên cạnh cô, cánh tay rất tự nhiên ôm cô vào lòng.
Thân thể Tô Khiết hơi cương ngắc, bọn họ kết hôn lâu như vậy, cũng không phải là vợ chồng thật sự, đến ngay cả động tác thân mật cũng không nhiều, giờ phút này ở trước mặt rất nhiều người bị anh ôm như vậy, cô thật sự không quen, nhưng cô cũng không tránh ra.
Cô cảm nhận rất rõ ràng rằng tâm trạng hiện tại của người đàn ông này đang không được tốt, thật sự không tốt, nên tốt nhất cô đừng chọc vào anh.
Vậy nên Tô Khiết không hê cử động, cứ như vậy để mặc cho anh ôm cô.
Nhưng, một giây sau, anh đột nhiên nhích lại gần, nhanh chóng và trực tiếp hôn cô, cũng không cho cô bất cứ cơ hội phản ứng nào.
Nụ hôn của anh kịch liệt và cuồng nhiệt, thậm chí còn có vài phần mang theo sự trừng phạt hung dữ, trong lúc nhất thời hôn đến mức Tô Khiết sắp không thở nổi.
Cũng may, cũng không lâu lắm anh liền buông cô ra.
Tô Khiết hoàn toàn kinh sợ, đôi mắt cứ sững sờ nhìn anh như vậy, cô nghĩ thế nào cũng không thể ngờ được rằng anh lại hôn cô trước mặt nhiều người như vậy, bọn họ rõ ràng là kết hôn bí mật, không phải anh nên tránh nghỉ ngờ trước mặt bạn bè của mình sao?