Chương 1643: Nghĩ đến đây, Đường Viên Viên muốn đi xem thử. Sau khi cô ra khỏi ký túc xá, Viên Nguyệt Hàn nhìn về phía dấu tay hiện rõ trên khuôn mặt Trương Hiểu Lộ nói: “Cậu không tức giận à? Tự dưng lại bị cô ta đánh cho một cái tát như vậy.” “Giận chứ, đương nhiên là tức giận rồi” Trương Hiểu Lộ tức giận nghiến răng nghiến lợi: “Nhưng mà chúng ta có thể làm gì được? Bối cảnh của chúng ta có thể so được với cô ta sao? Nếu tôi đánh trả, cô ta thẹn quá hóa giận, ai biết đến lúc đó cô ta sẽ làm ra chuyện gì.” “Chắc không đâu, thật ra hiện giờ tôi có một đề nghị, nếu như muốn kết bạn với cô ấy, chỉ có một lựa chọn” “Lựa chọn gì?” “Tiếp cận Mạnh Khả Phi, dựa vào Mạnh Khả Phi để kết thân với cô ta” Trương Hiểu Lộ: “?” “Vừa rồi trong lúc nói chuyện với nhau cậu không nhận ra à, cô ta rất tin tưởng Mạnh Khả Phi. Cho dù Mạnh Khả Phi có làm gì, cô ta đều lựa chọn tin tưởng vô điều kiện, còn tìm cớ biện giải cho Mạnh Khả Phi nữa” Nghe thấy Viên Nguyệt Hàn nói như vậy, Trương Hiểu Lộ mới để ý đến. “Cho nên chỉ cần chúng ta thân thiết với Manh Khả Phi lần nữa thôi.” “Thân thiết? Trước đây chúng ta mới đánh cô ta một trận như vậy, cô ta sẽ thân thiết với chúng ta sao?” “Cho nên chúng ta phải nhận lỗi, hơn nữa còn hứa hẹn bày tỏ lòng thành, nói xin lỗi cô ta, khả năng đến lúc đó còn phải sử dụng chút khổ nhục kế” Khi nói đến mấy chữ khổ nhục kế này, Viên Nguyệt Hàn vô thức nuốt một ngụm nước miếng. “Khả năng chúng ta cũng phải nhận một lần, nỗi đau mà trước kia cô ta phải nhận” Trương Hiểu Lộ lập tức im lặng, nghẹn lời không biết nói gì. Đường Viên Viên vừa xuống lầu, đã đụng phải Mạnh Khả Phi đang muốn đi lên, cô vô cùng mừng rỡ. “Phi Phi, cậu về rồi à??” “Viên Vi “Tớ thấy cậu đi mãi chưa về, sợ cậu xảy ra chuyện gì, cho nên đang định đi tìm cậu.” Lo lắng cho cô sao? Nghĩ tới đoạn đối thoại mình vừa nghe được, trong lòng Mạnh Khả Phi muốn khinh bỉ vài câu, căn bản cô ta không quan tâm đến mình, thì có gì mà phải lo lắng? Tỏ ra lo lắng như vậy, chỉ là diễn trò thôi. Nghĩ vậy cho nên, Mạnh Khả Phi vô thức tránh đi không cho Đường Viên Viên chạm vào mình, cô cười nhạt một tiếng: “Tôi không sao cả, trong trường học thì có thể có chuyện gì? Lên phòng thôi. Đường Viên Viên cảm thấy cô ấy đang tránh né mình, đành phải quay người chạy theo sau Mạnh Khả Phi, giọng nói cũng bắt đầu yếu đi. “Vừa rồi tớ đã ngửa bài với bọn họ, tớ cũng biết những chuyện không tốt mà bọn họ đã làm với cậu trước đây rồi” Nghe thấy cô nói thế, bước chân Mạnh Khả Phi khẽ dừng lại. “Đều tại tớ cả, Phi Phi, là do tớ làm liên lụy đến cậu, nhưng mà cậu nên nói cho tớ biết mới phải, cậu không nói gì cả, cứ chịu đựng một mình như vậy là không đúng.” Mạnh Khả Phi cười mỉa mai. “Tôi không chịu đựng tôi nói ra thì được gì? Làm phiền cậu sao?” “Không phải chúng ta là chị em tốt của nhau sao? Chuyện này sao gọi là phiền toái được? Hơn nữa là do tớ làm liên lụy đến cậu, tớ cũng nên nhận trách nhiệm” “Không cần.” Mạnh Khả Phi lắc đầu: “Chuyện đã qua rồi, cậu cứ chơi chung với bọn họ đi, như vậy bọn họ mới không nhắm vào cậu.” “Nhưng mà, tớ không sợ bọn họ nhằm vào tớ” Đường Viên Viên kéo tay Mạnh Khả Phi lại: “Tớ chỉ lo cậu sẽ bị thương thôi, thế này nhé, từ giờ về sau chúng ta làm gì cũng ở bên nhau, tớ sẽ không để bọn họ chạm vào một cọng tóc của cậu đâu Phi Phi.” “Làm gì cũng đầu ở bên nhau?” Mạnh Khả Phi nhìn chằm chằm vào cô hỏi: “Cậu không giảm cân nữa?” Đường Viên Viên yên lặng suy nghĩ, cô chưa kịp mở miệng nói gì, Mạnh Khả Phi đã chủ động nói trước: “Được rồi, tôi biết cậu lo cho tôi, cậu yên tâm, bây giờ chắc có lẽ bọn họ sẽ không làm gì tôi nữa đâu.”