Chương
Diệp Giai Nhi ngơ ngác, sau đó mở miệng nói: “Bây giờ cậu định làm thế nào?”
“Tớ không biết.” Cô nói ra ba chữ.
Nhưng Diệp Giai Nhi lại có thể nhìn thấy rõ sắc mặt của cô, sắc mặt của cô rõ nét, bình tĩnh, không có chút mịt mù nào.
Nếu cô thực sự không biết thì trên khuôn mặt cô sẽ không bao giờ lộ ra vẻ như vậy.
Nhưng, rốt cuộc cô muốn làm thế nào?
Trần Diễm An đang uống nước, nhấp nhẹ từng ngụm một.
Cũng không biết đang suy nghĩ gì, cô đột nhiên hỏi Diệp Giai Nhi: “Cậu nghĩ việc Giang Uyển Đình ngất đi, tớ có trách nhiệm không?”
Suy nghĩ một chút, Diệp Giai Nhi nói.
“Có trách nhiệm nhất định, phần trách nhiệm này không thoát khỏi được, dù sao Giang Uyển Đình lúc đó đã gọi cho Quý Hướng Không hai lần, liên tục nhấn mạnh rằng bản thân không được khỏe, hơn nữa Quý Hướng Không cũng đã nói với cậu không ít lời mềm mỏng, Giang Uyển Đình cũng ngồi trên xe lăn không thể cựa quậy, quả thực là có trách nhiệm.”
Cô bèn không nói gì thêm nữa, sắc trời cũng càng ngày càng muộn, cuối cùng, nói: “Tớ phải đi giao nguyên liệu cho chi nhánh, cậu có muốn về nhà họ Thẩm không? Tớ chở cậu đi một đoạn?”
Diệp Giai Nhi lại kiên quyết: “Tối nay tớ sẽ ngủ cùng cậu.”
Trần Diễm An nhìn cô mấy lần, sau đó bảo nhân viên phục vụ nhà hàng khiêng nguyên liệu lên xe rồi ngồi vào vị trí ghế lái.
Diệp Giai Nhi nhanh tay lẹ mắt ngồi ở vị trí phụ lái.
Chi nhánh cũng rất bận rộn, mỗi ngày đều có hóa đơn và giấy tờ cần Trẫn Diễm An đích thân xem, cô lại ở lại chi nhánh thêm nửa giờ đồng hồ.
Chờ đến khi bước ra, trời đã hoàn toàn tối rồi.
Trời như sắp đổ mưa, không khí oi bức ngột ngạt khiến người ta nghẹt thở, trong xe bật điều hòa, chạy về khách sạn.
Trần Diễm An rất mệt, cô vào phòng tắm bật nước ấm, muốn loại bỏ sự mệt nhọc trên người.
Diệp Giai Nhi ngồi trên sô pha, hôm nay cô đi theo Trần Diễm An cả ngày trời, đến bây giờ cô mới nhận ra mình đã trải nghiệm được công việc mà Trần Diễm An làm khổ cực và bẩn thỉu thế nào.
Ước đoán rằng hơn một nửa phụ nữ sẽ không bằng lòng làm việc trong một môi trường như vậy, rốt cuộc tại sao một cô gái kén chọn, thích chưng diện như Diễm An lại chống chọi được?
Chuông điện thoại vang lên, cô nhấc máy, là Thẩm Hoài Dương gọi đến hỏi cô: “Đã muộn như vậy rồi sao còn chưa về nhà?”
Diệp Giai Nhi nói: “Tối nay không về nữa, em ở lại khách sạn cùng Diễm An, tình trạng của cô ấy khiến em rất lo lắng.”
Thẩm Hoài Dương không hiểu, thế là, Diệp Giai Nhi bèn nói cho anh nghe những gì nhìn thấy hôm nay.
“Cậu ấy quả thực là đến nước M để ký kết văn kiện, lần hợp tác với nước M lần này vô cùng quan trọng, liên quan đến hoạt động kinh doanh cả năm sau của Quý Thị, cậu ấy phải đích thân qua đó.”
Thẩm Hoài Dương biết rõ chuyện này.
“Lúc trước, khi cậu ấy đi còn đưa văn kiện cho anh xem để anh phân tích cho cậu ấy.”