Chương 1124 Dương Mỹ Lan vẫn chưa tha cho Tô Nhược Hân. Cô ấy lại mở thêm một bình rượu vang. Hai người uống hết chén này đến ly khác, cứ có xiên thịt là uống, quả thật là mỹ vị nhân gian mà. Kết quả là uống mãi một hồi rồi Dương Mỹ Lan ngủ thiếp đi mất. Đây chắc chắn là hậu quả của việc uống quá nhiều rượu. Tô Nhược Hân cũng uống nhiều. Gô lấy di động ra gửi cho mẹ Mỹ Lan một tin nhắn, báo cho mẹ Mỹ Lan biết cô ấy ngủ lại chỗ cô luôn. Sau khi sắp xếp xong mọi thứ, lúc này Tô Nhược. Hân mới lảo đảo đứng lên nướng thêm một mâm xiên thịt nữa. Lần này là nướng cho Hạ Thiên Tường. Cô cứ có cảm giác Hạ Thiên Tường sắp tới rồi. Chờ anh tới, anh cũng sẽ muốn ăn ăn ăn. Trước kia lúc ăn đồ nướng cùng anh, phần lớn là anh nướng cô ăn. Lần này nhất định cô phải đổi lại thành cô nướng anh ăn mới được. Mặc dù cô rất hưởng thụ việc được người đàn ông kia chăm sóc nhưng nhiều lần quá thì cô lại cảm thấy có lỗi. Sau khi nướng xong, cô lại đỡ Dương Mỹ Lan đã ngủ chẳng biết trời trăng gì nữa vào biệt thự. Biệt thự rộng lớn nên có một ưu điểm là cực kì nhiều phòng. Cô chỉ cần tìm đại một cái phòng sạch sẽ cho Dương Mỹ Lan và Chúc Hứa là được rồi. Thật ra thì phòng nào cũng sạch cả. Bởi vì ngày nào cũng sẽ có người tới quét dọn đúng giờ. Lửa trong lò nướng trong vườn đã tắt. Một đống bừa bộn. Nhưng Tô Nhược Hân biết mấy thứ này đều sẽ có người dọn dẹp quét tước. Cô không cần phải tự làm. Sau khi thu xếp cho Dương Mỹ Lan và Chúc Hứa ổn thỏa, cô lại nướng thêm cho Hạ Thiên Tường rất nhiều xiên thịt. Nhưng mà Hạ Thiên Tường vẫn chưa tới. Anh vẫn chưa xử lý xong chuyện của Hạ Sâm Sâm và Anna sao? Đột nhiên mí mắt cô giật liên tục. Hạ Thiên Tường sẽ không xảy ra chuyện gì đấy chứ? Nghĩ đến đây, cuối cùng thì Tô Nhược Hân cũng không kìm được lấy di động ra gọi cho Hạ Thiên Tường. Một tiếng. Hai tiếng. Chớp mắt đã bảy tám tiếng vang lên. Khi Tô Nhược Hân cho rằng cuộc gọi này sẽ tự ngắt thì người đàn ông lại nhấc máy: “Chờ anh.” Anh chỉ nói hai chữ rồi cúp luôn. Nhưng hai chữ này lại khiến Tô Nhược Hân phát điên. Hai chữ “Chờ anh” này không hề có khái niệm thời gian. Cô hoàn toàn không biết Hạ Thiên Tường sẽ để cô chờ bao lâu.