Con Đường Bá Chủ

chương 1974 - trảm thiên môn dã tâm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Đã ba năm rồi sao?” Lạc Nam nhíu mày lẩm bẩm, đúng là thời gian tu luyện nhanh như nước chảy.

Rương Đặc Biệt cứ ba năm sẽ xuất hiện một lần, lần trước khi nó nằm dưới gầm giường của Giao Linh đến thời điểm này vừa tròn ba năm.

Kiểm tra vị trí của Rương Đặc Biệt lần này, Lạc Nam phát hiện nó vậy mà nằm dưới lòng đất của Trảm Thiên Môn.

Lục lọi ký ức của Trầm Lang, Lạc Nam càng hoài nghi hơn khi ngay cả người có thân phận như Trầm Lang, sống tại Trảm Thiên Môn từ nhỏ cũng chưa từng đặt chân xuống lòng đất của tông môn này.

Bởi vì đích thân sư phụ của hắn là Trầm Hùng đã căn dặn khi nào chưa có sự cho phép là tuyệt đối không được bén mảng xuống nơi đó, lòng đất của Trảm Thiên Môn luôn có nhân vật cấp Trưởng Lão canh gác, cũng không biết là đang ẩn giấu thứ gì.

“Không đơn giản a…” Lạc Nam vuốt cằm, cảm thấy không dễ dàng để nhặt cái Rương Đặc Biệt lần này.

Vừa mới bước chân ra khỏi cung điện, hắn lại thu 150 nữ nhân kia vào trong pháp bảo, điều chỉnh khí tức của mình ở mức Thánh Tôn, hơn nữa còn cố tình ra vẻ căn cơ không vững, khí tức phập phù không ổn định.

“Công tử, Phó Môn Chủ căn dặn khi nào ngươi xuất quan thì đến bái phỏng hắn!” Ngũ Hộ Pháp vừa thấy mặt hắn đã chắp tay kính cẩn.

“Ừm, ta biết rồi!”

Lạc Nam gật gù, lấy ra Trường Kiếm ngự kiếm phi hành, chỉ thoáng chốc đã xuất hiện phía trước động phủ của Trầm Hùng.

“Không tệ, ngươi chưa từng khiến vi sư thất vọng, rất nhanh đã đột phá Thánh Tôn!” Cảm nhận được Lạc Nam đến gần, thanh âm hài lòng của Trầm Hùng từ bên trong truyền ra.

“Tất cả là nhờ sư phụ ban cho, tuy nhiên căn cơ của ta còn chưa vững, lại hy sinh 250 vị sư muội…” Lạc Nam ra vẻ than thở.

“Người làm đại sự không câu nệ tiểu tiết, một khi kế hoạch của chúng ta thành công, ngươi sẽ một bước lên trời!” Trầm Hùng cười nhạt.

“Hồi bẩm sư phụ, không biết là kế hoạch gì?” Lạc Nam cẩn thận chắp tay hỏi.

“Tiến vào!” Trầm Hùng nghiêm nghị nói.

Theo sau đó, một cổ khí tức uy nghiêm liền khóa chặt Lạc Nam, lôi hắn vào trong động phủ.

Bên trong hang là vùng thiên địa hoàn toàn khác, có mặt đất và bầu trời, một tên nam tử trung niên diện mục sắt bén khoác áo bào đen đang khoanh chân ngồi.

“Tham kiến sư phụ!” Lạc Nam chắp tay hành lễ, nam tử trung niên này chính là Trầm Hùng, Thánh Đế Viên Mãn cấp cường giả, tu vi ngang bằng với Càn Quân Thánh Đế.

Trầm Hùng nhẹ gật đầu, ung dung hỏi: “Ngươi có biết rằng vì sao ta và Môn Chủ vẫn chưa đột phá Chí Tôn, dù chúng ta đã thành Thánh Đế Viên Mãn vô số năm qua?”

Lạc Nam suy nghĩ một chút, căn cứ vào hiểu biết của Trầm Lang mà đáp: “Chí Tôn quá cao xa khó vời, không phải chỉ tu luyện là có thể đột phá.”

“Ngươi chỉ nói đúng một phần!” Trầm Hùng nhếch miệng, giảng dạy nói:

“Chí Tôn cũng có phân chia mạnh yếu, cũng có tiềm lực khác nhau quyết định cho việc đột phá Cấm Kỵ sau này…”

“Mà thứ quan trọng nhất để quyết định chiến lực và căn cơ của Chí Tôn cường giả chính là Chí Tôn Pháp Tướng.”

“Khi đột phá Chí Tôn, việc đúc nên một Chí Tôn Pháp Tướng xếp hạng cao bên trên Pháp Tướng Bảng là cực kỳ quan trọng.”

“Cả ta và Môn Chủ đều đã đủ tư cách đột phá Chí Tôn từ lâu nếu chúng ta lựa chọn đúc nên một loại Chí Tôn Pháp Tướng tầm thường, dễ dàng tìm kiếm nguyên liệu!”

“Nhưng một khi lựa chọn Chí Tôn Pháp Tướng tầm thường, e rằng cả đời chúng ta chỉ có thể dừng lại ở Chí Tôn, vĩnh viễn cũng không dám mơ đến tầng thứ cao cấp hơn…thậm chí chiến lực ở trong hàng ngũ Chí Tôn cũng không sánh bằng ai.”

“Dã tâm của Trảm Thiên Môn chúng ta rất lớn, ta và Môn Chủ há có thể đúc Chí Tôn Pháp Tướng tầm thường?”

Lạc Nam nghe mà âm thầm kinh dị, không nghĩ đến Chí Tôn Pháp Tướng lại có tầm quan trọng đến như vậy, quyết định căn cơ của Chí Tôn cường giả.

“Vậy nên ta và Môn Chủ đã âm thầm bố trí một kế hoạch từ rất lâu rồi, trong thời gian tới sẽ bắt đầu, một khi thành công thì Chí Tôn Pháp Tướng nằm trong top 50 không thể tuột khỏi tầm tay!” Ánh mắt Trầm Hùng lóe lên một tia hỏa nhiệt dữ dội.

“Không biết sư phụ có kế hoạch gì?” Lạc Nam nghiêm cẩn hỏi.

“Ngươi đã đột phá Thánh Tôn, mở quyển trục kia ra đi!” Trầm Hùng nói.

Lạc Nam gật đầu, vội vàng lấy quyển trục màu đỏ như máu mà Trầm Hùng giao phó ngày trước lấy ra.

Hắn cẩn thận mở ra trước ánh mắt của Trầm Hùng.

Rất nhanh, vô số khẩu quyết huyền ảo và phức tạp hiện ra, mùi vị huyết tinh và sát khí cực kỳ nồng đậm, một dòng chữ đập thẳng vào mắt Lạc Nam:

“Thôn Sinh Luyện Huyết Trận!”

Lạc Nam nheo mắt lại, cảm thấy Thôn Sinh Luyện Huyết Trận này là một cái Trận Pháp cao cấp nhất mà mình từng được tiếp xúc.

Hơn nữa nó không phải Trận Pháp bình thường để một vị Chiến Trận Sư bố trí, mà nó là loại Trận Pháp cần tập hợp rất nhiều cường giả để cùng lúc lập nên.

“Thôn Sinh Luyện Huyết Trận, đây là một tòa Cổ Trận mà ta và Môn Chủ nỗ lực cửu tử nhất sinh đạt được trong một di tích.” Trầm Hùng ánh mắt trở nên nóng bỏng:

“Để kích hoạt Thôn Sinh Luyện Huyết Trận, cần có đến 18 vị Thánh Tôn, 9 vị Thánh Hoàng, 3 vị Thánh Đế cùng lúc bày trận, cùng niệm khẩu quyết.”

“Trong đó 18 vị Thánh Tôn sẽ do một người làm chủ chốt, 9 vị Thánh Hoàng cũng do một người làm chủ chốt, 3 vị Thánh Đế cũng chọn ra một người làm chủ chốt.”

“Ba người ở vị trí chủ chốt này chính là ba nơi hạch tâm trận pháp, tuyệt đối không được có bất kỳ sơ suất nào, phải tuyển chọn ba người đáng giá để tin cậy nhất.”

Trầm Hùng vỗ vỗ bả vai hắn, trịnh trọng nói: “Vậy nên vi sư mới ép buộc ngươi phải đột phá Thánh Tôn trong thời gian ngắn, bởi ta muốn ngươi trở thành hạch tâm trận pháp ở cấp Thánh Tôn, là một trong ba người quan trọng đó!”

“Đa tạ sư phụ tin tưởng!” Lạc Nam ra vẻ kích động đến run rẩy cả người, cảm động đến rơi cả nước mắt.

Thấy phản ứng của hắn, Trầm Hùng hài lòng nở nụ cười:

“Thôn Sinh Luyện Huyết Trận có thể thôn nạp đại lượng sinh mệnh bất kể đẳng cấp là thấp hay cao, từ đó dung luyện ra một kiện tài nguyên cấp Chí Tôn vô cùng trân quý, là nguyên liệu nồng cốt để đúc nên Chí Tôn Pháp Tướng cao cấp xếp hạng trong top 50.”

Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ, chẳng trách Trầm Hùng và phụ thân của hắn là Trảm Thiên Môn Chủ đều chưa muốn trở thành Chí Tôn, bởi vì bọn hắn có cách tạo ra một loại nguyên liệu để đúc thành Chí Tôn Pháp Tướng mạnh mẽ.

“Khoan đã, Thôn Sinh Luyện Huyết Trận cần đến đại lượng sinh mệnh để thôn nạp, chẳng lẽ là…” Lạc Nam rùng mình.

“Không sai!” Trầm Hùng nở nụ cười độc ác:

“Thời gian qua Trảm Thiên Môn chúng ta ra sức chiêu mộ đệ tử và cường giả với đãi ngộ cực kỳ cao, còn không phải là dùng để hiến tế cho đại trận hay sao?”

“Thế gian nào có chuyện tốt như vậy cho bọn chúng hưởng? tất cả đều phải trở thành vật tế cho đại kế hoạch của ta mà thôi!”

Lạc Nam trong lòng thầm than, quả nhiên có điều bất thường a…Trảm Thiên Môn điên cuồng chiêu mộ đệ tử và cường giả gia nhập chỉ để làm nguyên liệu cho cái cối xoay thịt khổng lồ, nhằm tạo ra tài nguyên chủ chốt để đúc Chí Tôn Pháp Tướng mạnh mẽ.

“Như đã nói, người làm đại sự không được mềm lòng!” Trầm Hùng nhấn mạnh một lần nữa:

“Cách đây mấy năm, một số lão già cổ hủ trong môn dám phản đối kế hoạch này nên đã bị ta nghiền thành thịt vụn ném vào Thôn Sinh Luyện Huyết Trận hết rồi.”

Lạc Nam giật mình, thì ra đây là biến cố dẫn đến lực lượng của Trảm Thiên Môn suy giảm mà Tu La Lệnh có đề cập.

Xem ra Trảm Thiên Môn vẫn còn một số Trưởng Lão có nhân tính, phản đối kế hoạch của Trầm Hùng và Môn Chủ nên đã bị tàn nhẫn trừ khử.

“Chuyện cần nói đã nói xong!” Trầm Hùng nghiêm nghị căn dặn hắn:

“Nhiệm vụ của ngươi là phải nắm giữ khẩu quyết từ quyển trục này, hiểu cách thức vận hành để đảm nhiệm vị trí hạch tâm trận pháp cho tốt.”

“Đệ tử đã hiểu…” Lạc Nam liếm liếm môi, ra vẻ hưng phấn cười dài nói: “Nếu sư phụ thành công, ta sẽ trở thành đồ đệ của Chí Tôn, hahaha!”

“Chính là như thế đấy!” Trầm Hùng cũng ngửa đầu cười to.

Lạc Nam lúc này mới nhớ đến Thủy Triều Tịch, ra vẻ bâng quơ hỏi:

“Gần đây đệ tử nghe nói Trảm Thiên Môn chúng ta chiêu mộ được một vị Nữ Thánh Đế, không biết liệu nàng có trở thành chất dinh dưỡng bị hiến tế hay không?”

“Thế nào? có hứng thú với nàng à?” Trầm Hùng như cười như không, ánh mắt lóe lên một tia nguy hiểm.

Lạc Nam vội vàng cúi mặt xuống: “Đệ tử nào dám, ta chỉ tò mò mà thôi…nghe nói nàng ta rất đẹp, bị hiến tế thì thật uổng phí.”

“Haha!” Trầm Hùng cất tiếng cười sảng khoái: “Vốn ngay cả Thánh Đế thông thường cũng phải làm chất dinh dưỡng cho đại trận, nhưng nàng ấy thật sự quá đẹp, ta không nỡ giết…ngược lại còn trọng dụng.”

“Nàng ta sẽ trở thành một trong ba Thánh Đế vận hành Thôn Sinh Luyện Huyết Trận, chờ ta đột phá Chí Tôn sẽ cưới nàng, xem như phần thưởng xứng đáng!”

“Tóm lại đó sẽ là sư nương tương lai của ngươi, cấm có ý đồ bất chính, bằng không đừng trách vi sư vô tình!”

“Haha, vậy thì chúc mừng sư phụ rồi.” Lạc Nam hâm mộ không thôi.

“Không cần ngưỡng mộ, chờ ngươi trở thành đệ tử của Chí Tôn hùng mạnh còn sợ thiếu mỹ nhân cho ngươi chơi đùa sao?” Trầm Hùng cao ngạo nói.

“Nhờ hồng phúc của sư phụ!” Lạc Nam nịnh nọt.

“Được rồi cút đi, trở về tập trung lĩnh ngộ Thôn Sinh Luyện Huyết Trận!” Trầm Hùng phất tay đuổi hắn.

“Tuân mệnh!” Lạc Nam mang theo quyển trục rời đi.

Nhìn theo bóng lưng của thanh niên, Trầm Hùng vuốt vuốt cằm.

Có một điều Trầm Lang không hay biết, Trầm Hùng chính là phụ thân ruột của hắn mà không phải sư phụ.

Chẳng qua vì không muốn nhi tử ỷ vào thân phận con ruột của mình mà kiêu căng phách lối, không lo tu luyện nên Trầm Hùng mới che giấu thân phận thật sự của y mà thôi.

Trầm Lang cũng không để hắn thất vọng, trở thành thiên tài có danh tiếng ở Tây Châu, đáng để hắn kiêu ngạo.

“Trảm Thiên Môn a Trảm Thiên Môn, dã tâm thật lớn, kế hoạch thật hay a…”

Lạc Nam trong lòng cảm thán không ngớt.

Quả nhiên là nhân vật có tham vọng đột phá Chí Tôn hùng mạnh, kế hoạch của Trầm Hùng thật sự không chê vào đâu được.

Dựa theo điều tra của Lạc Nam, trong thời gian qua…Trảm Thiên Môn đã chiêu mộ được không dưới vài chục vạn đệ tử, cường giả Thánh Tôn vài trăm người và Thánh Hoàng cũng có vài chục người.

Tất cả một khi trở thành chất dinh dưỡng của Thôn Sinh Luyện Huyết Trận, không biết sẽ tạo nên cảnh tượng khủng bố như thế nào.

“Thủy Triều Tịch cũng rất có bản lĩnh, vậy mà khiến Trầm Hùng mê đến thần hồn điên đảo, để nàng đảm nhiệm vị trí quan trọng trong Thôn Sinh Luyện Huyết Trận.” Lạc Nam nhếch miệng.

Trở về cung điện của mình, hắn lấy ra một khối Truyền Âm Ngọc câu thông cùng Thủy Triều Tịch.

“Nàng thế nào rồi?”

Rất nhanh đầu bên kia đã truyền đến thanh âm mềm mại trong veo như nước:

“Trầm Hùng đã hứa hẹn một khi hắn đột phá Chí Tôn hùng mạnh sẽ giúp ta trả thù Hải Long Cung, điều kiện là ta phải gả cho hắn làm thê tử.”

“Không hổ danh là tuyệt đại giai nhân nha, đi đến đâu cũng khiến nam nhân thần hồn điên đảo!” Lạc Nam trêu chọc nói.

“Vậy mà có tên thái giám từ chối giao phối với ta!” Thủy Triều Tịch ung dung đáp.

“Khụ…” Lạc Nam ho sặc sụa, không nghĩ đến nàng thù dai như vậy, hắn căm tức nói:

“Nếu ta nhận lời, hiện tại e rằng nàng đã bị xem thành vật hiến tế rồi.”

“Còn ngươi thì sao, ngươi đang đảm nhiệm thân phận gì? Gần ba năm qua biệt vô âm tính?” Thủy Triều Tịch hỏi hắn.

“Ta sao? đang làm đệ tử của Trầm Hùng.” Lạc Nam thẳng thừng đáp.

Đến lượt khóe môi Thủy Triều Tịch giật giật, trong lòng tự hỏi làm sao con hàng này làm được?

“Không phải ta trở thành đệ tử hắn, mà ta giả mạo thành đệ tử của hắn!” Lạc Nam giải thích: “Ta hiện tại là Trầm Lang!”

Thủy Triều Tịch xem như hiểu, đối với bản lĩnh của tên này cũng không cảm thấy kỳ quái, nàng đi vào chính sự:

“Ta cảm thấy nhiệm vụ mà Tu La Giáo giao phó có liên quan đến Thôn Sinh Luyện Huyết Trận.”

“Chứ còn gì nữa? bằng không Tu La Giáo làm sao yêu cầu ta với nàng phải đạt được sự tin tưởng của cao tầng Trảm Thiên Môn chứ? E rằng bọn họ đã sớm muốn ta và nàng sẽ được tuyển chọn khi bày trận.” Lạc Nam chép chép miệng:

“Hệ thống tình báo của Tu La Giáo thật là thần thông quảng đại, ngay cả việc thần bí như Thôn Sinh Luyện Huyết Trận cũng biết…”

Hắn vừa mới dứt lời, Tu La Lệnh mang theo bên người đã đột ngột nóng lên.

Lạc Nam rùng mình, liền lấy Tu La Lệnh ra xem, chỉ thấy bên trên xuất hiện những dòng chữ:

“Nhiệm vụ kế tiếp, để Thôn Sinh Luyện Huyết Trận hoạt động, đến giây phút cuối cùng phá hoại Trận Pháp, khiến Trầm Hùng và Trầm Ưng nhận phản phệ trọng thương!”

Trầm Ưng là tên của Trảm Thiên Môn Chủ.

Ở phía bên kia, Thủy Triều Tịch cũng nhận được mệnh lệnh y hệt như vậy, quả nhiên không ngoài dự đoán của hai người, Tu La Giáo muốn nhắm vào Thôn Sinh Luyện Huyết Trận.

“Khốn nạn, Tu La Giáo muốn chúng ta đi chết sao?” Lạc Nam bất mãn nói.

Thủy Triều Tịch cũng là nhíu chặt chân mày, cảm thấy nhiệm vụ này khó làm.

Phải biết rằng nàng và Lạc Nam cũng là những người được chọn bày ra Thôn Sinh Luyện Huyết Trận, nếu như Trận Pháp bị quấy phá và sụp đổ ở thời khắc mấu chốt, hai người cũng phải chịu phản phệ, trọng thương trước nhất so với bất kỳ người nào.

Chưa kể sau đó còn chọc đám cường giả Trảm Thiên Môn nổi giận tấn công, dữ nhiều lành ít.

Lạc Nam đang muốn rủ theo Thủy Triều Tịch bổ trốn, hắn sẽ thay nàng hóa giải Thiên Đạo Thủy thì Tu La Lệnh lại sáng lên, bên trên hiện ra một dòng chữ:

“Sẽ có cường giả Tu La Giáo viện trợ, không cần lo lắng.”

Lúc này Lạc Nam cùng Thủy Triều Tịch mới tạm an tâm.

“Cứ tùy cơ ứng biến vậy, hiện tại ta bắt đầu nghiên cứu Thôn Sinh Luyện Huyết Trận!” Hắn nói.

“Ừm!” Thủy Triều Tịch ôn hòa gật đầu.

Hai người hiện tại xem như cùng ngồi chung một thuyền, cần phải nương tựa lẫn nhau…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio